Nghị lực và sự kiên nhẫn cần có cho bất kỳ ai, ở bất kỳ vị trí nào.

Theodore F. Merseles

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Trái tim em mãi mãi hướng về anh
m sẽ mãi mãi bên cạnh anh, yêu anh thật nhiều, trái tim em giờ đây chỉ có anh. Mình anh thôi đã chiếm hết khoảng không trong trái tim em mà không một ai có thể len lỏi vào được nữa. Em yêu bản thân nhưng em biết từ khi có anh, em nhận ra em yêu anh nhiều hơn yêu chính mình. (Hương)
From: Nguyễn Thị Thu Hương
Sent: Monday, November 15, 2010 11:40 AM
Gửi người em yêu!
Thời gian cứ trôi, dòng đời chưa bao giờ dừng lại. Nhưng những ký ức, những kỷ niệm của chúng mình em chẳng bao giờ quên và sẽ mãi mãi không quên. Ngay từ ngày đầu tiên chúng mình gặp nhau, cái giây phút định mệnh đưa anh đến với em có thể nói chẳng lấy gì làm thiện cảm, anh thật đáng ghét đến nỗi em chẳng muốn nói chuyện với anh nữa.
Phải mất bao nhiêu thời gian, bao nhiêu lời xin lỗi em mới bắt đầu nói chuyện với anh nhưng chỉ là gượng gạo. Em cũng không hiểu tại sao chúng mình cũng chỉ mới gặp nhau lần đầu, vậy mà sao anh phải xin lỗi em nhiều đến thế chỉ để được nói chuyện với em, giờ nghĩ lại thấy thật buồn cười phải không anh?
Thời gian cứ trôi âm thầm, lặng lẽ, mình vẫn cứ nói chuyện với nhau online hàng ngày như thế. Anh làm em cười, làm em vui, rồi không hiểu sao em có thể trút hết bầu tâm sự, những suy nghĩ, những nỗi lòng của riêng em, và chỉ mình em biết. Ngày đầu tiên mình gặp nhau ấy, em không bao giờ nghĩ mình lại có thể trở nên thân thiết như bây giờ. Hai con người xa lạ, hai con người của hai đất nước khác nhau với những nền văn hóa khác nhau, khi anh đến với em là khi em cảm thấy mình cô đơn nhất, có thể vì thế mà em chấp nhận nói chuyện với anh. Nhưng mấy ai khẳng định được, nhận xét đúng về người khác khi chỉ mới gặp lần đầu?
Qua một thời gian nói chuyện với anh, em thấy anh hoàn toàn khác với con người mà ngày đầu tiên em gặp. Anh dí dỏm, thông minh, tình cảm khác hẳn với những gì em nghĩ về anh trước kia. Dần dần em thấy mình gần gũi hơn như một người bạn, em tin tưởng anh và có thể trút hết những bầu tâm sự của riêng em, cũng có thể em tin anh vì em biết anh không thể nói với bất cứ ai xung quanh em vì em chỉ muốn giữ trong lòng và chỉ mình em biết. Anh biết không, ngay cả những đứa bạn thân nhất của em, em cũng không nói bởi em chưa bao giờ nhận được một sự đồng cảm như anh dành cho em.
Em cảm thấy hạnh phúc hơn nhiều, vui vẻ hơn nhiều sau khi nói chuyện với anh, em thấy mình thật sự có một người bạn như anh, và em luôn nghĩ mình sẽ chỉ là bạn. Thậm chí khi anh nói rằng anh yêu em và muốn được bên em, em chỉ cười và nói rằng không thể vì chúng mình khác nhau quá nhiều giữa nền văn hóa, lại sống quá xa nhau, khoảng cách quá xa từ xứ sở kangaroo và đất nước Việt Nam nhỏ bé. Nhưng anh vẫn hy vọng, anh vẫn cố gắng, vẫn tâm sự với em như một người bạn.
Rồi đến một ngày kia, anh quyết định về Việt Nam thăm em, em thật vui mừng hào hứng chờ đợi, không hiểu sao em lại hào hứng đến thế? Cuối cùng cái ngày ấy đã đến, một cảm xúc đặc biệt đến lạ kỳ khi được bên anh nói chuyện cười đùa. Rồi anh nắm tay em, một cảm xúc dâng trào mà em không hề biết, bàn tay to lớn mà ấm áp làm sao, hơi ấm từ bàn tay anh truyền khắp con người em khiến toàn thân em thấy ấm áp. Con tim em đập mạnh hơn và dường như nó đang chuyển động sau một thời gian dài nguội lạnh, kể từ khi mối tình đầu của em tan vỡ.
Trong thời gian hai tháng ở Việt Nam, chúng mình cũng bắt đầu yêu nhau từ đó. Và nỗi cô đơn lại vây quanh em khi anh quay về nước, nỗi nhớ nhau da diết đến cồn cào ruột gan và chúng mình quyết định em sẽ sang Australia thăm anh. Giờ đây, khi ngồi một mình viết lên những tâm sự về đôi mình, hạnh phúc có, buồn đau cũng có, chúng mình yêu nhau thật nhiều anh nhỉ, vậy mà có đôi lần em đòi chia tay chỉ vì những phút giây trẻ con bồng bột.
Em biết anh đau lắm, và em cũng đau rất nhiều, trái tim em dường như sắp nổ tung khi nói lên hai chữ chia tay, vậy mà anh vẫn tiếp tục cố gắng, vẫn dành cho em những lời yêu thương ngọt ngào nhất, những cử chỉ yêu thương nhất. Cũng có khi em giận anh, em đi ra ngoài cả ngày để mặc anh lo lắng cho em, và cũng có lần em muốn được đi bộ một mình vì giận anh, nhưng trời tối nên anh không để em đi một mình mà vẫn lẽo đẽo theo em.
Anh còn nhớ không, chiều hôm đó, em buồn, em giận anh lắm nhưng em vấn muốn được nắm tay anh đi dạo trên bờ biển. Trời xẩm tối, nhưng lạ thay em không còn thấy lạnh như mọi khi nữa, em cứ đứng yên để cho con sóng tạt nước vào mình, một cảm giác như có ai đó dội một gáo nước lạnh làm cho em bừng tỉnh. Em thấy lòng nhẹ nhõm hơn và khoan khoái bước đi bên anh, em im lặng chẳng nói một lời. Anh vẫn cố gắng nói chuyện làm em vui nhưng tính tự ái, tự cao làm cho em im bặt không thèm trả lời cũng không thèm nhìn anh, mặc cho anh nói.
Đây đó lất phất hạt mưa, anh vội ôm em vào lòng và rồi anh dắt tay em quay lại xe của anh. Những lần như thế, em chỉ muốn được ôm lấy anh, trao cho anh những nụ hôn ngọt ngào nhất. Một ngày không nói chuyện với anh, nó dài như vài năm không gặp mặt. Thời gian chúng mình được ở bên nhau chỉ vẻn vẹn ba tháng, vậy mà những phút bồng bột ấy dường như sắp lấy mất đi một người em yêu. Em sợ, em sợ nhiều lắm, em sợ một ngày kia anh không còn bên em nữa. Nỗi sợ hãi cứ ám ảnh tâm trí em bởi em biết chỉ vài ngày nữa thôi mình sẽ lại phải xa nhau, không biết đến bao giờ gặp lại.
Anh yêu của em ơi, dù ngày mai chúng mình lại phải xa cách nhưng trái tim em sẽ mãi mãi hướng về anh. Em sẽ mãi mãi bên cạnh anh, yêu anh thật nhiều và nhiều hơn nữa, trái tim em giờ đây chỉ có anh. Chỉ mình anh thôi đã chiếm hết khoảng không trong trái tim em mà không một ai có thể len lỏi vào được nữa. Em yêu bản thân em nhưng em biết từ khi có anh, em nhận ra rằng em yêu anh nhiều hơn yêu chính bản thân em. Em yêu anh bởi chính con người anh không vì một lý do nào khác, sự hy sinh cho tình yêu vô cùng lớn lao. Em biết, em hiểu con người anh, anh không giống bao nhiêu người đàn ông khác, thậm chí anh còn thiệt thòi hơn bao nhiêu người khác nữa.
Em yêu anh, em chấp nhận tất cả chỉ để được bên anh. Em vẫn từng mơ ước với một mái ấm gia đình có anh và em. Chúng mình sẽ cùng nhau chia sẻ tất cả những niềm vui những nỗi buồn, sẽ mãi mãi nắm tay nhau đi chung trên một con đường anh nhé. Em biết anh luôn yêu em thật nhiều, luôn lắng nghe và ủng hộ em. Và hôm nay, khi viết lên những tâm sự này, mặc dù em biết anh sẽ chẳng bao giờ đọc được và hiểu được những gì em viết, nhưng em vẫn muốn viết lên những tâm sự này để tất cả mọi người, những ai có thể đọc, có thể hiểu những gì em viết được biết rằng: Em yêu anh.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)