Books are a uniquely portable magic.

Stephen King

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tôi là ai?
ôi chẳng biết làm thế nào để có thể yêu lại. Người yêu cũ chỉ nhoẻn miệng xoa mái tóc rối của tôi nói "Cảm ơn anh, anh luôn làm em hiểu, luôn cho em sức mạnh để đối mặt khó khăn". Còn người yêu vừa xa mãi là vết thương cắt sâu vào con tim.
Tôi vui vì gặp lại em nhưng lo lắng nhiều hơn khi em trở về chỉ có một mình. Em vẫn xinh như trước, khuôn mặt trắng, đôi môi hồng, mái tóc màu nắng cháy nhè nhẹ, vẫn dáng người thon thả, nụ cười làm con tim khẽ rung, đó chẳng phải thuộc về tôi vì tôi đã chọn con đường để em đi cách đây 12 năm. Bất ngờ hơn là em về một mình, còn người đã lấy em, người tôi đặt bàn tay em cho anh ta, hiện ở đâu? Em bỏ lại hành lý trước cửa phòng làm thủ tục, em chạy ra ôm lấy tôi, tôi như người mất hồn, chỉ biết giữ lấy đôi vai em.
Tôi không thắc mắc về người đã cùng em bước trong giáo đường vì biết hẳn đã có chuyện gì đó xảy ra. 5 năm rồi, ngày tôi tận tay gửi em cho người đó, nhiều việc đã đến trong cuộc đời tôi và em. Dành vài ngày cùng nhau lang thang trên những quán quen, con đường dài kỷ niệm, cùng ngồi đợi xe bus và đếm dòng xe qua lại, em nói tôi già hơn trước nhiều, đôi mắt không còn tia lửa của một cậu trai đầy hoài bão, thay vào đó là nét mệt mỏi vì thời gian. Bất chợt em ngả đầu lên vai tôi như lúc cùng học, khi em nhức đầu vì những con toán tích phân, đơn giản vì em biết tôi sẽ cố tìm cách hướng dẫn em.
"Em và chồng có chuyện gì"? Vẫn nụ cười tít mắt thích thú như lúc tôi chỉ em lời giải bài toán khó. Tôi vừa xa người tôi yêu, người tôi đặt trọn con tim để có thể yêu, vì sau lần chia xa của tình yêu đầu đời cách đây 12 năm và một vài vết thương cắt sâu vào tim tôi rất sợ. Dù khó khăn, lận đận và hiểu lầm trong tình cảm của tôi và gia đình cô ấy, tôi vẫn can đảm vượt qua, chúng tôi đã có những ngày ngập trong hạnh phúc.
Nhiều lúc nhìn dòng tin ngắn mà tự cười, những câu chuyện không đầu không cuối, những câu chuyện cười thiếu muối của tôi, những chia sẻ trong cuộc sống và hạnh phúc khi được bên em. Những dự tính, những kế hoạch sẽ cùng đi chung xe, sống chung nhà vào năm nay. Ngày đó cũng đến, ngày em rời xa tôi. Tôi không trách em, chỉ tự nói với bản thân mình. Tôi thật sự không đủ tốt để được bên em vì em là một cô gái tốt. Có lẽ tôi làm em buồn nhiều hơn vui. Tôi hiểu nhiều về gia đình em nên đôi khi em cảm thấy bất tiện. Thật nhiều thứ có lẽ tạo nên vật cản giữa tôi và em, tôi đã cố gắng hết sức có thể để quên em, chỉ là con tim ngu ngốc của tôi vẫn loạn nhịp khi thấy em.
Tôi cố và vẫn đang cố, tiếng còi xe bus kéo tôi trở về với thực tại chua chát là người tôi đang yêu rời xa tôi, còn người đã yêu đang có vấn đề với chồng cô ấy. "Anh qua Mỹ cùng làm cha đứa bé con em nhé”, câu hỏi với giọng không còn là của cô ấy. Có lẽ giọt nước vừa lăn trên má đã cho tôi biết em rất buồn và thực sự xấu hổ khi hỏi tôi một câu thế này. Còn tôi, trái tim mở đợt chống đối với não bộ, dù cho tôi tự nhủ bình tĩnh nhưng con tim vẫn nhảy theo nhịp bài hát với tiết tấu nhanh.
Chắc 5 phút đã qua, tôi đã bình tĩnh hơn, giá em đừng hỏi "Anh qua Mỹ cùng làm cha đứa bé con em nhé”, mà chỉ đơn giản hỏi "Cùng chăm lo gia đình với em" thì tôi đã đồng ý. Tôi ghét cái từ "Mỹ", vì 12 năm trước em muốn tôi qua đó cùng gia đình em nhưng tôi sĩ diện, vì 8 năm trước em cũng muốn tôi qua đó cùng em nhưng tôi còn gia đình khó khăn. Tôi, một người con trai 28 tuổi, công việc ổn định, vừa chia tay người yêu, chưa lấy lại cân bằng, bất chợt cần phải quyết định vấn đề quá lớn. Em có lẽ đã nhận ra câu trả lời từ đôi mắt tôi. Em cười và nói "Em biết anh không thích em đưa ra điều kiện để anh làm cha đứa bé. Em chỉ muốn công bằng với anh". Giọt nước thứ 2 tràn qua khóe mắt lăn xuống đôi môi.
"Em chỉ muốn anh qua đó vài năm với em, rồi anh là anh, anh sẽ được tự do". Em lau hàng nước trên môi, tôi hít hơi thật dài. "Em vẫn là người hiểu anh nhất. Em biết hỏi vậy anh sẽ không đồng ý, em vẫn suy nghĩ cho anh khi em đứng trước khó khăn. Về Việt Nam với anh, anh và người yêu đã xa nhau, chúng mình cũng không thể như trước nhưng con em sẽ có anh". Chiều mai tôi đưa em ra phi trường, tôi ghét sân bay Tân Sơn Nhất, nơi tôi luôn phải im lặng nhìn người mình yêu bay xa mất. Tôi không biết bây giờ mình là ai, cũng chẳng biết làm thế nào để có thể yêu lại. Người yêu cũ chỉ nhoẻn miệng xoa mái tóc rối của tôi nói "Cảm ơn anh, anh luôn làm em hiểu, luôn cho em sức mạnh để đối mặt khó khăn". Còn người yêu vừa xa mãi là vết thương cắt sâu vào con tim. Tôi là ai?
Học
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)