The pure and simple truth is rarely pure and never simple.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Thao thức vì anh
nh yêu tôi, đó là sự thật không bao giờ thay đổi được. Tôi hạnh phúc vì điều đó, nhưng tôi không thể ích kỷ, nhỏ nhen như vậy được. Tôi phải ra đi và chấp nhận tất cả. Chắc số tôi là thế, đã hai lần tôi lại gặp trắc trở. Có lẽ suốt cuộc đời này tôi không thể yêu và cũng chẳng dám yêu lần nữa.
From: sami
Sent: Thursday, December 18, 2008 9:53 AM
Subject: Gui toa soan: Vung la me bay
"Nhìn lá me bay nhớ kỷ niệm hai chúng mình
Ngày đó quen nhau vương chút tình trên tóc mây
Đôi mắt thơ ngây, hoa nắng ươm đầy
Đẹp tựa như lá me bay nên tình anh trót vay".
Đã hơn 2h sáng rồi mà bài hát ấy vẫn còn du dương bên tai tôi như chất chứa đầy nỗi niềm tâm sự. Tôi đã nghe đi nghe lại bài hát này và hình như nó chỉ dành riêng cho tôi thì phải. Anh cũng từng nói với tôi như thế: “Bài hát này anh chỉ dành riêng cho em, chỉ riêng em mà thôi”.
Chúng tôi quen nhau trong một dịp rất tình cờ, theo cách gọi của anh thì đó là ngày “Chủ nhật định mệnh”. Nếu không có ngày hôm đó thì có lẽ cuộc sống của anh và tôi không xảy ra nhiều biến động như thế này. Tất cả chỉ vì nụ cười và lời cảm ơn chân thành khi anh dắt xe dùm tôi đã để lại ấn tượng cho anh suốt 2 năm dài đằng đẵng.
Trong suốt thời gian đó anh chỉ biết quan sát tôi từ xa, từng cử chỉ, hành động của tôi đều không thoát khỏi cái nhìn xa xăm của anh. Còn riêng tôi, anh chưa bao giờ có sự hiện diện trong mắt tôi cả. Thế là ngày “Chủ nhật định mệnh” đã đến, cái ngày mà bắt đầu đánh dấu cuộc đời tôi và anh được gắn kết với nhau, cái ngày đã làm thay đổi hoàn toàn cách sống và suy nghĩ của cả hai con người chưa bao giờ cùng chung nhịp đập.
Anh đến với tôi bằng tất cả tình yêu và sự chân thành, tôi chưa bao giờ nghĩ trong cuộc đời mình lại có thể tìm thấy được một tình yêu như thế. Cả hai chúng tôi đều có công việc làm ổn định, công việc của anh thì tất bật hơn tôi nhiều, thế nhưng bất cứ lúc nào tôi cần, bất cứ thời gian nào anh rảnh rỗi, người mà anh nghĩ trước tiên cũng chính là tôi.
Anh không đẹp nhưng có duyên, cộng vào đó với tài ăn nói khéo léo của anh, tôi biết được xung quanh anh còn có nhiều người con gái đang mong chờ anh đáp lại tình cảm. Tôi hay lo lắng và sợ sệt vì điều đó nhưng anh chỉ nói với tôi một câu thôi: “Cái gì của mình rồi cũng sẽ là của mình thôi em à. Anh chỉ yêu mình em và chỉ có mình em mà thôi, chỉ có em mới làm thay đổi được con người của anh”.
Tôi đến với anh là một tình yêu không trọn vẹn, anh là người đã cứu vớt tôi ra khỏi một cuộc sống đầy thương đau và buồn tủi. Tôi không bao giờ nghĩ mình lại có thể vứt bỏ được quá khứ dễ dàng đến như vậy, cho đến khi có sự xuất hiện của anh. Thời gian đầu là một khoảng thời gian vô cùng khó khăn và vất vả đối với tôi và cả anh. Rất nhiều sự việc đã liên tiếp xảy ra khiến tình cảm giữa tôi và anh gặp nhiều bất trắc. Nhưng cuối cùng rồi thì sóng gió cũng qua đi, anh đã làm thay đổi mọi thứ về con người của tôi, về suy nghĩ và hành động của tôi.
Anh thông cảm và chấp nhận tất cả chỉ vì một lý do đơn giản anh yêu tôi. Cuộc sống của tôi như thoát khỏi đi sự mặc cảm, tự ti của mình. Những lúc tôi phải về nhà thăm gia đình, không được ở bên nhau, tự dưng anh lại hát tặng tôi bài hát mà và thế là anh hát. Ở đầu dây điện thoại bên kia lòng tôi như tan ra vì cảm giác nhớ anh da diết, tôi chỉ biết lắng nghe từng lời, từng chữ trong giọng hát ngọt ngào, truyền cảm của anh:
“Ngày đó yêu nhau chúng ta thường qua lối này
Từng lá me bay vương gót hài hoa bướm say
Tơ nắng đơm bông, trên má em hồng
Đẹp tựa như lá me rơi khung trời xanh ước mơ".
Từ lúc quen nhau, những nơi nào anh từng đặt chân tới, nơi đó cũng có tôi, anh muốn tôi thực sự vui vẻ và hạnh phúc mỗi khi ở bên anh. Và với anh tôi thực sự tin tưởng, yêu anh bằng một tình yêu chân thành, cháy bỏng. Bạn bè xung quanh đều ngưỡng mộ tình yêu của chúng tôi và mong một ngày nào đó tình yêu đó sẽ đi đến một kết quả tốt nhất.
Từ lúc đó tôi bắt đầu suy nghĩ đến chuyện tương lai và thêu dệt cho mình một mái ấm gia đình êm đềm, hạnh phúc. Những suy nghĩ và hành động nông nổi trước kia tôi không còn biết đến nữa. Tôi chỉ biết bên cạnh tôi hiện giờ là người đàn ông, người mà tôi tin tưởng và yêu thương. Tôi chỉ muốn gửi trọn cuộc tất cả cuộc đời này cho anh mà thôi.
Suy nghĩ tưởng chừng đơn giản ấy mà mấy ai có thể thực hiện được đâu? Tôi nghĩ nhiều sự việc xảy ra với tôi và anh như thế là quá đủ, sẽ không còn gì có thể ngăn cản được tình yêu của tôi và anh nữa. Có chăng là vì gia đình hai bên, nhưng điều đó cũng không thể làm chùn bước tình yêu của chúng tôi.
Bây giờ đã hơn 3h rồi, tôi vẫn nghe đều đều bài hát ấy. Tôi còn nhớ lần cuối cùng anh hát cho tôi nghe, giọng anh vẫn ngọt ngào và ấm áp như ngày nào. Tôi cảm nhận được tất cả tình yêu mà anh đã dành cho tôi, một tình yêu mà bất cứ người phụ nữ nào cũng mong muốn có được. Đã một lần tôi vấp ngã trong tình yêu, tưởng chừng mình không đứng dậy được, nhưng vì có anh, anh đã tiếp thêm cho tôi nghị lực, niềm tin để bước tiếp trên đường đời lắm chông gai này. Tôi thầm cảm ơn anh vì chính anh đã mang lại cho tôi niềm hạnh phúc ấy.
Thế nhưng mọi việc lại kết thúc, kết thúc bằng một dấu chấm. Cuộc đời tôi một lần nữa lại rơi vào nghịch cảnh, tôi không thể nào tin rằng điều đó lại là sự thật, một sự thật quá đau lòng: tôi là người đến sau. Chưa bao giờ tôi lại nghĩ điều đó lại xảy ra với tôi lần thứ hai cả, tôi tin anh và tin tưởng vào tình yêu của anh. Bới vì rất đơn giản anh cũng đến với tôi bằng một tình cảm chân thành và nồng ấm, không có một lý do gì để tôi có thể hoài nghi về điều này.
Thế nhưng sự thật nó phù phàng thế đấy! Và điều đó cũng lại đến trong một ngày chủ nhật, ngày “chủ nhật định mệnh” thứ hai. Anh từng nói với tôi rằng anh sẽ bù đắp cho tôi những gì mà tôi cần, hãy yên tâm vì đã có anh ở bên cạnh tôi. Bây giờ thì tôi mới thấm thía được câu nói đó. Đơn giản ngày trước tôi chỉ nghĩ có lẽ mình đã chịu khổ nhiều rồi và anh đến như một món quà mà cuộc sống đã mang đến cho tôi. Nhưng tôi nào ngờ...
Tôi biết anh khó xử đến mức nào, anh đang đứng ở giữa ngã ba đường, không biết phải chọn hướng nào để bước. Một bên là nghĩa vụ và trách nhiệm, một bên là trái tim của anh? Có những lần tôi biết anh tìm cách để quên tôi đi, trở về với gia đình, nhưng vì anh không thể làm được, anh không thể đánh mất đi tình yêu mà anh có được. Còn tôi thì lúc nào cũng làm hết mình vì tình yêu mà tôi có, tôi không dễ dàng chấp nhận đánh mất nó như vậy.
Anh vẫn hay nói với tôi là chẳng có gì đặc biệt cả, tôi lại vụng về nữa, không hiểu sao anh lại yêu tôi đến như thế. Tôi đúng là thảm họa của đời anh. Thế là tình yêu của chúng tôi ngày càng thắm thiết và mặn nồng thêm nữa. Anh không còn hoài nghi về tình cảm của tôi vì anh biết rằng khi người phụ nữ yêu, họ sẽ hành động khác. Và tôi đã thật sự yêu anh.
Chính vì những điều như vậy anh không thể nào xa tôi được. Anh có nói với tôi “muốn yêu một con người đang sống hẳn hoi, phải yêu như người đó sẽ chết ngày mai” và câu nói này anh muốn dành cho tôi trong bất cứ hoàn cảnh nào, không gian nào, thời gian nào và cho dù anh có tồn tại nữa hay không!
Anh yêu tôi là thế nhưng cũng không thể đánh đổi gia đình để đến được với tôi, và đối với tôi, tôi cũng không thể. Tôi biết gia đình nhỏ của anh đã không còn như trước kia kể từ khi có sự xuất hiện của tôi, tôi biết mình là lý do của tất cả sự việc. Tôi không trách hay hờn giận điều gì về anh mặc dù bản thân anh biết rằng mình có lỗi nhiều lắm với tôi.
Với gia đình anh trở thành người con bất hiếu, với đàn em của mình anh cũng không còn đủ tư cách, với con anh không còn là người cha mẫu mực, với vợ và tôi thì anh cũng chẳng còn nghĩa lý gì cả. Cuộc đời của anh như kết thúc, không còn gì để mất…
Thấy anh như vậy lòng tôi như tan nát, tôi chỉ cầu mong sao người yêu của tôi được hạnh phúc mà thôi. Tôi muốn trả lại cuộc sống trước kia cho anh, đưa anh về với những vị trí mà từ lâu nó là của anh. Tôi chẳng biết mình yếu đuối tự lúc nào, tôi không thể kiểm được những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má và tưởng chừng tôi đã ngất đi vì những tiếng nấc nghẹn ngào, nức nở.
Anh yêu tôi, đó là một sự thật không bao giờ thay đổi được. Tôi hạnh phúc vì điều đó, nhưng tôi không thể ích kỷ, nhỏ nhen như vậy được. Tôi phải ra đi và chấp nhận tất cả cho số phận của mình. Chắc số tôi là thế, đã hai lần trong đời tôi lại gặp trắc trở như vậy. Có lẽ suốt cuộc đời này tôi không thể yêu và cũng chẳng dám yêu lần nữa.
Tôi biết giờ này anh cũng đang thao thức như tôi, không biết anh có suy nghĩ được những gì mà tôi đang nói với anh hay không? Còn tôi, tôi chỉ biết lắng nghe những đoạn cuối cùng của bài hát mà thôi, có lẽ đúng như lời anh nói “bài hát này chỉ dành riêng cho tôi, chỉ riêng tôi mà thôi”. Hãy vững vàng lên anh nhé, người yêu của em!
Giờ đã xa nhau những kỷ niệm xin vẫy chào
Vùng lá me bay năm tháng dài thương nhớ ai
Em cố quên đi, thương nhớ làm gì
Tình mình như lá me rơi trên giòng xuôi biển khơi...”.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)