I like intellectual reading. It's to my mind what fiber is to my body.

Grey Livingston

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Thư gửi mẹ chồng trong quá khứ
iờ đây mẹ đã có cô con dâu như mong ước, cô ấy có đầy đủ vật chất để lo cho gia đình, những thứ mà ngay cả trong mơ con cũng không thể cho mẹ được. Con chỉ có thể cho mẹ tình yêu thương và sự chân thành, nhưng những thứ đó gia đình mẹ đâu cần đến.
Mẹ kính mến!
Con biết mẹ ốm lâu rồi, con cũng muốn cho cháu về thăm lắm nhưng giờ mọi chuyện đã khác rồi mẹ ạ, con không còn là con dâu của mẹ nữa, không thể đường đường chính chính về thăm được vì mẹ đã có con dâu mới thay thế khi con vừa mới bước chân ra đi. Con là người sống như thế nào có lẽ mẹ hiểu rõ nhất, con rất thương mẹ, tình thương yêu chưa bao giờ là giả tạo. Vậy mà khi ra đi với hai bàn tay trắng, bao nỗi đắng cay con trai mẹ dành cho, con đã không hề trách, bởi lẽ con hiểu mẹ không hề muốn thế.
Con đặt trọn niềm tin rằng mẹ cũng yêu thương con thật lòng, nhưng giờ con biết mọi cố gắng và lòng tốt của mình đã đặt không đúng chỗ. Mẹ không hề yêu thương con như những gì con nghĩ, mẹ con con ra đi hôm trước thì hôm sau gia đình mẹ mổ con lợn to ăn mừng, con cảm thấy tủi thân vô cùng. Tại sao gia đình mẹ phải làm như vậy với con, con sống với mẹ 7 năm, chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với gia đình, mặc dù chồng đi làm xa nhưng con vẫn làm tốt vai trò một người con dâu, người vợ và người mẹ. Con cứ nghĩ mình sống như vậy là tình người rồi, con không có tiền cho gia đình nhưng đã bỏ ra biết bao mồ hôi, nước mắt, thậm chí cả tính mạng và công sức tạo dựng lên cái cơ ngơi như ngày hôm nay.
Khi con và chồng không thể hàn gắn rạn nứt nữa thì cũng là lúc con không có gì hết, con là người sống không hề biết tính toán thiệt hơn, luôn nghĩ rằng “gái có công thì chồng không phụ”, nhưng đâu có phải vậy, mẹ là người mẹ tốt của các co nhưng lại không hề thông cảm và chia sẻ với con. Con trai mẹ về sửa chữa phòng mới để đưa người khác về, mẹ biết mà không can ngăn, con biết nhưng con lúc đó lực bất tòng tâm, vì trước mặt chồng thì con không còn giá trị nữa, trong mắt con trai mẹ, con là người vợ không ra gì. Con không làm ra tiền, phải sống nhờ vào những đồng tiền của chồng và những đồng lương hưu của bố mẹ.
Mẹ biết con không hề ăn bám, con cũng đi làm, đóng góp tiền ăn cho mẹ, cũng mua mọi sinh hoạt phí của gia đình. Khi ra đi cũng là lúc con muốn buông xuôi tất cả, con không còn đủ sức để sống trong gia đình như vậy nữa, gia đình của mẹ không thuộc về thế giới của con, nó có quá nhiều sự giả dối mà con lại là người không sống hai mặt được. Bao năm con cống hiến tuổi thanh xuân, làm quần quật, vậy mà nhận lại được gì hả mẹ, một chút tình người gia đình mẹ dành cho cũng không có. Bây giờ con với mẹ là những người dưng rồi nhưng trong lòng con vẫn muốn dành những điều tốt lành cho gia đình mẹ. Con chỉ muốn dành cái đức sau này cho con trai mình mà thôi.
Biết mẹ ốm đã lâu, muốn gọi điện hỏi thăm tình hình sức khỏe mẹ hiện giờ ra sao, con cũng phải đắn đo suy nghĩ nhiều lắm, con định sẽ không liên lạc với mẹ nữa, muốn đứng ngoài nhìn mẹ như người xa lạ, không quan tâm và cũng chẳng cần biết mẹ như thế nào, nhưng con không thể làm được và không thể trở thành con người vô lương tâm như thế, lòng con không yên khi mẹ đau ốm.
Sáng nay khi thấy mọi người điện cho con nói rằng mẹ ốm nhìn tiều tụy lắm, lòng con rất xót xa, vì đâu mà mẹ lại đến nông nỗi như vậy? Phải chăng mẹ không vượt qua được dư luận, mẹ sống như thế nào chỉ trong lòng mẹ là rõ nhất. Giờ đây mẹ đã có cô con dâu như mong ước, con dâu mới của mẹ có đầy đủ vật chất để lo cho gia đình, những thứ mà ngay cả trong mơ con cũng không thể cho mẹ được. Con chỉ có thể cho mẹ tình yêu thương và sự chân thành, nhưng những thứ đó gia đình mẹ đâu cần đến.
Khi tất cả đã quay lưng lại với con và trong sâu thẳm lòng mình con vẫn tin mẹ luôn ủng hộ và bên con, vẫn tin rằng mẹ tốt với con thật lòng như những lời mẹ nói, giờ khi sự thật bày ra trước mắt tất cả mọi người thì con chợt hiểu rằng mình thật ngốc. Con ra đi cũng là do gia đình mẹ có sự toan tính bàn bạc từ trước, vậy mà vẫn cứ nghĩ và biện minh đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên của gia đình mẹ thôi. Con chẳng trách ai ngoài tự trách chính bản thân mình quá tin, quá khờ khạo để cho người ta dùng thủ đoạn tinh vi chà đạp lên nhân phẩm của mình, đau về thể xác thì có thể lành theo năm tháng còn  đau về tâm hồn biết đến bao giờ mới lành và nguôi ngoai đây mẹ. Nó sẽ là nỗi đau đeo bám lấy con suốt phần đời còn lại.
Con đã dành cả tuổi trẻ biết bao tâm huyết và hoài bão cống hiến hết sức lực để cuối cùng nhận về thứ quả đắng, con trai mẹ chà đạp, đuổi con ra khỏi nhà để dẫn người đàn bà khác về, mẹ thử nghĩ xem con sẽ phải sống như thế nào đây khi mất đi niềm tin, trong con giờ đây không còn lấy một chữ tin nào hết. Con nghĩ mình sẽ phải thù hận con trai mẹ nhiều lắm, nhưng con đã không làm như vậy vì hiểu rằng khi còn thù hận là nỗi đau sẽ càng lớn, con muốn biến nỗi đau của mình thành một cái nhọt nhỏ nhoi trong tâm hồn, nó có thể phát tác bất cứ lúc nào nhưng không vì thế mà con đau nhiều.
Mẹ được con dâu mới đón lên Hà Nội chữa bệnh và chăm sóc, con biết mẹ rất mãn nguyện với điều đó. Đưa cháu về thăm mẹ, con thấy mẹ khác lạ nhiều so với trước, con không còn nhận ra người mẹ giản dị ngày trước nữa, mẹ được con dâu mới tặng rất nhiều đồ trang sức đắt tiền, nhìn mẹ sang trọng hơn hẳn. Thật lòng con thích hình ảnh mẹ ngày xưa hơn, dù trong lòng con cũng thấy mừng vì như vậy mẹ không phải vất vả lo toan cuộc sống như trước đây nữa, có cô con dâu mới đảm đang lại làm ra thật nhiều tiền, mẹ của con có điều kiện an dưỡng tuổi già.
Chỉ có con là ngốc thôi mẹ nhỉ, lúc nào cũng lo lắng cho mẹ, chẳng hiểu sao con không hận thù được gia đình mẹ. Có lẽ bao năm con đã quen với cuộc sống trong gia đình mình rồi, nên giờ dù cuộc sống có đẩy con đến bên bờ vực thẳm thì con vẫn một lòng dành cho mẹ sự yêu thương chân thành nhất.
Mẹ ạ, con hy vọng gia đình mẹ sẽ có cuộc sống thật tốt, thật hạnh phúc, còn con giờ đây tất cả rất bình thản, con cũng có công việc, có những người yêu thương mình, biết trân trọng con. Con tin rồi đây hạnh phúc sẽ mỉm cười với con. Kính chúc mẹ mạnh khỏe, nhiều niềm vui trong cuộc sống
Ánh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)