We have to continue to learn. We have to be open. And we have to be ready to release our knowledge in order to come to a higher understanding of reality.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Thư gửi chị, vợ của người yêu em!
bên anh, em khuyên anh nên hạnh phúc với chị, vì em là người đến sau không có quyền đòi hỏi. Nhưng em là người thiệt thòi, khi anh là người đã lừa dối em trong suốt thời gian ấy. (Hồng)
Từ: Hoa Hong
Đã gửi: 25 Tháng Ba 2012 2:43 CH
Gửi chị, vợ của người em yêu!
Đã nhiều lần muốn gửi thư đến chị, đã nhiều lần muốn kể chị nghe một câu chuyện dài, nhưng rồi vì tình yêu trong em, em đã không làm việc đó. Thao thức mãi, em mới quyết định gửi đi bức thư này lên Tâm sự, như một lời đầu tiên và cũng là cuối cùng em gửi đến chị, vợ của người em yêu. Em biết tên chị, nhưng xin chị cho em gọi chị là vậy nhé, để chị biết rằng em là ai.
Cách đây tròn 2 năm, em đã chấp nhận yêu một người đàn ông bằng chính sự chân thành mà anh ấy đem lại. Anh đến với em nhẹ nhàng lắm, như một hình hài đồng cảm với âm nhạc, với lối sống, với những đam mê âm thanh, võ thuật. Anh là một chiến sĩ công an.
Em đã yêu anh vì những điều như thế, một năm anh hứa hẹn, rồi ra mắt gia đình em với những kế hoạch cưới xin, mua đất xây nhà cưới hỏi. Nhiều lắm, nhiều như thể đánh gục một người con gái mà thiên hạ cho rằng mạnh mẽ như em. Anh trong mắt em tuyệt vời lắm, nhưng lại rất hay ghen, ghen với tất cả người đàn ông nào đến gần em, và em đã tin có lẽ vì anh quá yêu em.
Một ngày, em biết tin mình có thai trước ngày anh bảo về quê nói chuyện với gia đình em về việc cưới hỏi. Em gục ngã, có lẽ chị thắc mắc khi kế hoạch đã định mà tâm lý như thế, em áp lực từ phía gia đình, từ công việc đang thành công, vì sự nghiệp mà em đã cố gắng xây dựng. Vì anh, vì sự nghiệp của anh nên em đã nghe theo lời anh để bỏ đi đứa con của mình. Anh tiếp tục bên em chăm sóc với những lời hứa hẹn, em đã yêu anh hơn thế.
Đến một ngày, hiểu lầm chồng chất hiểu lầm, em không hiểu vì sao em lại bị oan đến thế. Em không hiểu em đã làm gì mà phải nhận những trận cuồng phong tức giận từ phía anh. Kết quả cuối cùng là như bao người con gái dại dột khác, chia tay. Một thời gian dài em sống trong đau khổ, dằn vặt những suy nghĩ của anh về em, tự em thấy mình có lỗi khi đã không giữ được bình tĩnh để khéo léo hơn mà giữ anh lại, em đã sống như thế.
Rồi em nghe người đồng nghiệp nói rằng thấy anh đi xem phim với cô gái khác vào dịp Tết, và rồi lại thấy anh đi xem phim với một cô gái khác vào dịp Valentine. Đến lúc đó em mới hiểu, nhưng hình ảnh anh trong mắt em của một người học võ thuật hơn 10 năm, của một người đầy tâm hồn như thế trong thứ nhạc em nghe thì không thể là người đàn ông bội bạc, hay có chăng là những phút vui đùa qua đường.
Chồng chất mãi, em cố tìm quên anh, nhưng vẫn không thể. Sau đó anh tìm về bên em với lý do không thể quên em, không thể xa em, lúc nào cũng trằn trọc nhớ về em khi bên cạnh người khác. Rồi em lại tha thứ như chưa có chuyện gì xảy ra, em tự hỏi mình, đàn bà yêu thế sao? Rồi lại tìm hiểu, rồi lại giận hờn. cái điệp khúc của một năm trước lại xuất hiện. Em mệt mỏi, thoắt ẩn thoắt hiện.
Đến một ngày em vô tình nói chuyện với một cô bé trong danh sách bạn của anh mà em chưa bao giờ nói, hóa ra trong các cô bé đó, 2 năm qua em chưa bao giờ tồn tại. Anh gọi điện nói với các cô bé đó là em bị điên, bị thần kinh nên đừng kể gì cho em biết. Em nghe giọng anh vang trong điện thoại mà nhói tin chị à, 2 năm thế sao?
Và ông trời lại phản bội anh khi các cô bé đó kể cho em hết sự thật 2 năm qua anh như thế nào, đã quen ai, bao nhiêu người và đã quan hệ với họ ra sao, nhưng tiếc là những người anh quen lại toàn những cô gái qua đường, gái bao. Thế đấy, em lại một lần đau, em không sụp đổ nữa vì ngày anh đi bỏ mặc em khi em đã bỏ đứa con của mình đã quá to lớn rồi.
Những thắc mắc về anh chưa chấm dứt, em lại tiếp tục tìm hiểu một người bạn thân học cấp 3 của anh mà em nghe qua lời kể chưa bao giờ được gặp mặt. Chị ấy nói anh đã có gia đình và một đứa con rồi.
Bàng hoàng, sửng sốt là cảm giác em nhận được, nó đau hơn cảm giác em đã trải qua, tuổi của con anh chính bằng số năm chúng em quen nhau, hay đúng hơn là tuổi của con chị chính là thời gian ấy. Cả em và chị bạn sửng sốt khi trong mắt chị bạn ấy, anh vẫn là người đàng hoàng, chững chạc biết lo lắng cho gia đình, thương vợ thương con. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, một người, 2 người rồi 3 người, tất cả những con người em đã kể trên không thể nào ngờ rằng anh đã dùng nghề tình báo, đã dùng trí thông minh sắc sảo để làm chừng ấy việc.
Em bàng hoàng hơn khi chính thời gian anh ở bên em rất nhiều, kể cả ban đêm thì gia đình chị ở đâu, thời gian dành cho cô con gái nhỏ ở đâu? Em không còn giọt nước mắt nào và chỉ biết cười cho chính mình, em chỉ biết rằng em đã yêu anh quá nhiều, từng hy sinh vì công việc của anh, vì thời gian của anh, nhưng tất cả lại là con số không.
Một ngày anh trở lại xin lỗi em, nói lời nợ cuộc đời em, và hỏi em rằng gia đình anh không hạnh phúc, nếu anh chia tay gia đình, 3 tháng nữa em có đợi anh không? Và em đã trả lời không bằng chính những gì mình đã nhận được, rồi em nghe tin chị có thai bé thứ hai, sau đó anh gặp em và nói rằng chị không giữ được con và đã bị sẩy.
Thật sự em không còn biết đâu là thật đâu là giả mà con người em đã và đang yêu đến như thế. Và lần này, em đã bước lại vào cuộc sống của anh để khỏa lấp những yêu thương dang dở. Em biết mình đã sai, một tháng, 2 tháng, rồi 3 tháng cho đến ngày em thấy hình của bé, của anh và chị trong cái kỷ vật mà em dành tặng riêng anh, cho đến ngày em tìm ra được email của chị.
Trước mắt em là những điều em muốn nói, bấm rồi không gửi, rồi lại xóa đi, em muốn nói với chị nhiều, muốn kể chị hết sự thật, nhưng vì niềm tin anh đã tin vào em khi cho em biết hết thông tin về gia đình, em không thể phá hoại nó. Em hoang mang, em biết mình đã sai, nhưng trong suốt 3 tháng đó, bằng sự ràng buộc của mình, em đã bắt anh bỏ được hết những người con gái luôn mơ mộng về anh - một người độc thân, hoàn hảo.
Chỉ duy nhất một điều, em là kẻ lấy đi một ít yêu thương trong 3 tháng ấy, có những điều hiện hữu trong nhà chị như chiếc đầm con gái chị đang mặc, như cái máy chị dùng để vào mạng, như những thứ linh tinh khác, là từ em. Ở bên anh, em khuyên anh nên hạnh phúc với chị, vì em là người đến sau em không có quyền đòi hỏi. Nhưng em là người thiệt thòi, khi anh là người đã lừa dối em trong suốt thời gian ấy. Em không bao giờ và chưa bao giờ ghét chị, vì em biết rằng người đàn ông em yêu khi đã chọn ai làm vợ thì người ấy phải tuyệt vời.
Cho đến khi em viết lá thư này gửi chị, mong đâu đó chị cảm nhận được em đang nói về ai và hãy xây dựng hạnh phúc của mình. Em đã bước ra khỏi cuộc đời anh khi càng ngày em cảm nhận rằng anh quá yêu em, quá tin vào em. Em biết chị không thể hiểu hết thế giới của anh bằng những gì em biết được, vì như thế chị sẽ đau khổ hơn em đấy.
Mọi cảm giác trong cuộc đời này có lẽ em đã trải qua đủ so với cái tuổi còn trẻ của em. Và em sẽ không gửi trực tiếp chị lá thư này vì em không muốn anh phải đau khổ khi chính em làm việc đó. Nhưng đâu đó, em vẫn mong chị đọc được để hiểu hết về anh, về những đam mê của anh mà chia sẻ cùng anh khi em không còn bên cạnh nữa, nếu không anh lại đi tìm thêm một cô gái khác. Em thật lòng mong muốn điều đó chị, em đã yêu anh bằng tình yêu như thế.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)