In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Thư gửi chồng nhân dịp đầu năm mới
m quên đi tình yêu dành cho anh, chỉ để em có thể sống một cách bình thường hơn, để em thôi không còn phải đau khổ hay suy nghĩ về những điều không cần thiết. Với em giờ cuộc sống là cái gì đó khác, không phải là anh.
Từ: Bé ngố
Đã gửi: 27 Tháng Giêng 2012 9:33 CH
Chồng thân yêu của em!
Một năm nữa lại đến, đã mấy Tết rồi kể từ ngày chúng mình dọn về tổ ấm thân thương anh nhỉ? Đã mấy Tết rồi kể từ ngày chúng mình không còn "chung đường"?
Anh yêu ơi, hôm nay tự dưng con chúng mình hỏi về chuyện cũ "mẹ kể cho con nghe hồi bé bố mẹ như thế nào đi" khiến cho em nghĩ về những chuyện đã qua. Đã hơi lâu rồi thì phải, cái ngày mà em nghĩ mình thực sự gục ngã, cái ngày em đã nghĩ có lẽ mình không thể sống tiếp, thậm chí nghĩ đến cái chết. Cũng may, cuộc đời này còn có những bàn tay, những trái tim biết làm nóng những trái tim. Và em đã có những con người, những trái tim như vậy vào đúng những thời điểm em không còn tự mình đứng vững.
Vết cắt trong tim vẫn rỉ máu anh ạ, vết sẹo chẳng bao giờ lành, nhưng em đã biết cách bôi thuốc, biết cách quên đi nỗi đau, biết cách vượt qua để sống tiếp. Nhưng kỳ lạ thay, có lẽ nó như là một quy luật, khi em vượt qua nỗi đau, quên đi những gì đã xảy ra, thì thời gian lại cũng mang đi của em tình yêu dành cho anh. Có lẽ, cũng vì tình yêu không còn nữa nên em mới đi qua được biết bao nỗi đau đó.
Nhìn thấy anh, em thôi không còn rung động, trái tim thôi không còn thổn thức. Anh buồn, anh vui, anh khóc, anh cười, tất cả đều không còn là điều quan tâm của em. Còn anh, sau bao nhiêu vồn vã, bao nhiêu phấn khích, có lẽ anh đã biết kìm nén tình cảm của mình hơn, biết tiết chế những cảm xúc trong lòng. Tuy rằng em biết, có những mối quan hệ không thể dừng lại, nhưng thực sự đến bây giờ, điều đó không còn quan trọng với em nữa.
Em đã sống cuộc đời của mình, dù rằng em đã không đủ can đảm, dũng cảm và lý trí để công khai mọi chuyện, để tự bước đi mà không cần có anh bên cạnh. Nhưng cũng đủ rồi, với em có một cuộc sống riêng, một khoảng trời riêng khác biệt với anh, thậm chí là một tình cảm riêng, không phải cho anh, điều đó đủ cho em.
Trong lòng em, bây giờ và mãi mãi, anh vẫn là người duy nhất đã khiến em vui, buồn, đau khổ, hạnh phúc, em đã trải qua bao nhiêu những cung bậc tình cảm với anh, em ghi nhớ hết và trân trọng hết. Em cũng đã quyết định sẽ cùng đi anh hết con đường này, cùng anh vun vén cho "gia đình nhỏ" của mình. Nhưng em biết, em và anh, mình giờ là hai cuộc đời khác nhau, hai thái cực và tình cảm khác nhau.
Anh vượt ngàn dặm xa xôi sang với em, không phải em không vui, không mừng. Nhưng anh ơi, mình không gặp nhau bao lâu rồi, có phải bình thường, như những cặp vợ chồng khác, anh nên xoa đầu em, ôm em vào lòng, thậm chí đặt lên môi em những nụ hôn nhung nhớ? Vậy mà, anh biết gì không? Anh vẫn vậy, vẫn lạnh lùng, vẫn vô tình như cái hồi trước đó.
Nếu là em của ngày xưa, có lẽ em đã chạnh lòng lắm, đã buồn và khóc mất. Nhưng em bây giờ không thế, em bây giờ chỉ mỉm cười vì những chuyện đã qua không thể quay lại được. Em bây giờ chỉ thầm nghĩ trong lòng rằng, có lẽ chồng mình chưa sẵn sàng quay lại. Và em bây giờ, cũng không mong ngày anh thực sự quay về.
Em nhớ có lần anh đã nói, cho dù em có đi đến tận cùng trái đất thì anh cũng theo mà kéo em về. Anh có nhớ không anh? Nếu anh biết rằng, trái tim em đã không còn đập cùng nhịp với trái tim anh, nếu anh biết rằng, tình yêu mà em nghĩ có thể mãi mãi dành cho anh đã không còn nữa, nếu anh biết rằng, người vợ mà anh từng rất yêu thương không còn dành tình cảm cho anh nữa, anh có buồn, có tiếc và đau khổ không? Anh sẽ làm gì hả anh?
Người ta thường nói "đàn ông quay đi rồi sẽ quay lại, còn phụ nữ thì không". Trường hợp của mình hơi khác, em không quay đi, em chẳng có nơi nào để đi, anh biết điều đó và anh cũng hiểu con người em. Nhưng em quên đi tình yêu dành cho anh, chỉ để em có thể sống một cách bình thường hơn, để em thôi không còn phải đau khổ hay suy nghĩ về những điều không cần thiết. Với em giờ cuộc sống là cái gì đó khác, không phải là anh.
Đầu năm mới, những điều tốt đẹp lẽ ra nên nói, nên chúc nhau, nhưng em khác, em vẫn luôn khác biệt như vậy. Em muốn nói những điều mà lẽ ra em đã phải nói từ cách đây lâu, từ bao lâu nhỉ, em không nhớ, nhưng có lẽ cũng phải hơn nửa năm rồi, mà chắc phải gần cả năm ý chứ. Anh hãy sống cho tốt, đợi em về, mình sẽ mãi là một gia đình, một gia đình đáng để người khác ngưỡng mộ, chừng nào anh còn muốn thế.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)