A friend is someone who knows all about you and still loves you.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tết về con nhớ mẹ nhiều hơn
ẹ yêu! Tết rồi con càng nhớ mẹ nhiều hơn, đây là cái Tết thứ tư gia đình mình không còn mẹ, con biết ba sẽ buồn và nhớ mẹ nhiều lắm, con biết là ba sẽ khóc mỗi khi ai nhắc đến mẹ và ngày Tết ba sẽ nhớ mẹ nhiều hơn.
Từ: Danny
Đã gửi: 24 Tháng Giêng 2012 7:44 SA
Mẹ ơi! Mới đó mà đã hơn ba năm mẹ xa anh em tụi con, con không được nói chuyện cùng mẹ, thời gian trôi nhanh thật mẹ nhỉ? Chị em con vẫn thường nói chuyện với nhau, chị em con không tin là mẹ đã ra đi thật sự mà vẫn ngỡ mẹ vẫn còn đó, không tin thời gian đã được ba năm mà chỉ ngỡ mới ngày hôm qua thôi mẹ ạ!
Mẹ yêu! Tết rồi con càng nhớ mẹ nhiều hơn, đây là cái Tết thứ tư gia đình mình không còn mẹ, con biết ba sẽ buồn và nhớ mẹ nhiều lắm, con biết là ba sẽ khóc mỗi khi ai nhắc đến mẹ và ngày Tết ba sẽ nhớ mẹ nhiều hơn. Chính vì vậy mà con không dám gọi về hỏi thăm ba trong những ngày cuối năm này, vì con biết ba sẽ nói "giá như mẹ con còn sống thì hôm nay mẹ con sẽ làm gì để chuẩn bị đón năm mới..." và ba sẽ khóc, rồi con cũng sẽ nghẹn ngào khóc theo ba. Con sợ ba khóc lắm mà không dám gọi về, con chỉ gọi cho chị ba thôi để hỏi thăm về Tết.
Mẹ ơi! Mười năm rồi con chưa được đón cái Tết cùng gia đình? Từ ngày xa quê hương con chưa một lần có cảm giác đón Tết là gì, mặc dù nơi con ở khá nhiều người Việt và không khí Tết khá nhộn nhịp hơn những nơi khác, nhưng lòng con thật trống rỗng.
Mẹ ơi! Con nợ mẹ một lời hứa mà sao mẹ không chờ con thực hiện hả mẹ? Con hứa với mẹ Tết 2009 con sẽ về ăn Tết cùng mẹ, trước khi chị năm đi định cư cùng con. Và năm 2009 nhà mình sẽ có một cái Tết đầy đủ mọi người, con đã nói với chị ba "chị vào ba mẹ ăn Tết, nhớ cho các cháu vào đầy đủ nhé!" và chị ba đã hứa với con. Và sau Tết đó con sẽ bảo lãnh cho mẹ sang đây đi du lịch.
Chị em con đã hứa cùng về ăn Tết với mẹ một năm thật đầy đủ vậy mà mẹ nỡ bỏ chị em con ra đi trước đó chỉ ba tháng, lời hứa đó con chưa thực hiện được. Mẹ có biết đến bây giờ con vẫn còn ân hận và nuối tiếc lắm không? Giá như con có đủ điều kiện để về ăn Tết cùng mẹ sớm hơn. Giá như ngày đó mẹ chịu đi du lịch sang đây sớm hơn, mẹ cứ sợ con tốn kém nên không chịu đi.
Mặc dù không được đón Tết ở Việt Nam, nhưng khi mẹ còn sống, mỗi Tết đến con đều mong chờ, để được hỏi thăm mẹ "hôm nay mẹ làm gì và mua gì để chuẩn bị Tết, và mùng một Tết nhà mình có những ai đến thăm..." và bao nhiêu chuyện mà mẹ con mình kể cho nhau nghe. Mẹ kể mãi vẫn không hết chuyện. Bây giờ ngày lễ hay Tết đến con cảm thấy rất cô đơn và con sợ cảm giác này lắm mẹ biết không?
Mẹ nhớ không? Mỗi khi Tết đến, con là người về nhà đầu tiên mẹ nhỉ? Vừa được nghỉ học, là chiều hôm đó con đã vội vã đi xe máy về nhà, con chạy xe hơn 80 km mà không hề nghỉ mệt, con chỉ mong sao mong được về nhà phụ ba mẹ dọn dẹp nhà cửa và phụ mẹ bán hàng ngày Tết. Sáng con chở mẹ đi bán ngoài chợ, trưa vắng khách con lại tranh thủ về nhà làm bánh mứt Tết, nào bánh thửng, bánh phục linh, bánh in, mứt tắt, mứt thơm, mứt mận và mứt chùm ruột...
Nhưng đặc biệt có một điều dù con khéo về nấu nướng nhưng chưa bao giờ con biết gói bánh chưng hay bánh tét mẹ nhỉ? Con chỉ có thể phụ mẹ lau lá dong để mẹ gói bánh chưng thôi, nhà mình người Bắc nên mẹ cũng không biết gói bánh tét, nhưng con lại thích ăn bánh tét hơn, thế là mẹ phải nhờ hàng xóm gói hộ. Vui nhất là đêm 28 Tết luộc bánh, ba là người trông nồi bánh, nếu anh tư mà về sớm kịp thì sẽ thay ba trông. Con thì cứ quanh quẩn bên nồi bánh, vì thích được thức khuya, ba la không cho con thức. Mẹ thì bảo phải ngủ sớm, để sáng mai còn phải phụ mẹ đi bán.
Ở Sài Gòn đi học mười mấy năm nhưng con chưa bao giờ được đi chợ hoa Nguyễn Huệ, có năm bà bảo mẹ "năm nay mày cho cái N. ở lại ăn Tết với tao nhá", mẹ đồng ý nhưng con lại không ở lại, mặc cho lời dụ dỗ của dì "ở lại đi chợ hoa và đi mua giày giảm giá". Vì con mê nhất là giày dép mà nhưng mặc những lời dụ dỗ của dì, con vẫn không bao giờ ở lại, vì con nghĩ đến ba mẹ, cả năm con cái không một ai ở gần, Tết đến chỉ chờ có con về.
Cả năm mỗi sáng mẹ phải đạp 5 cây số đi bán, chỉ có ngày Tết là mẹ mới được con chở đi chợ thôi. Làm sao đành lòng ở lại vui chơi và bạn bè con phần nhiều là ở Sài Gòn. Năm đó con vừa mới đôi mươi mẹ nhỉ? Nhưng con đã từ bỏ hết những thú vui nơi thành thị để được về ăn Tết cùng ba mẹ. Ba mẹ vẫn thường nói con là đứa con gái cứng đầu nhất và mau nước mắt nhất, ngày đó mẹ bảo cho con đi đóng hài được đấy, vì nháy mắt một cái là nước mắt đã rơi, nhưng con cũng là đứa giàu tình cảm nhất nhà phải không mẹ?
Mẹ ơi! Chính vì con sống quá tình cảm nên cuộc đời con khổ, con không dứt khoát được tình cảm mà con biết sẽ chẳng đi đến đâu, con đang buồn lắm mẹ ạ! Nếu còn sống mà mẹ biết được cuộc hôn nhân của con đã tan vỡ, anh hai thì làm ăn thất bại, mẹ sẽ buồn lắm và con không biết mẹ có sống nổi không? Mẹ ơi! Con xin lỗi mẹ, khi đã không làm theo lời mẹ dạy bảo, con đã không thể giữ gìn được một gia đình hạnh phúc bé nhỏ cho con của con.
Mẹ thường dạy chị em tụi con, phụ nữ trong gia đình rất quan trọng, phải biết nhường nhịn và chịu đựng. Mẹ ơi! Con đã cố làm theo lời mẹ dạy, nhưng cuối cùng con đã thua cuộc rồi. Mẹ biết không? Con đã không hạnh phúc từ khi mẹ còn sống, tụi con bất đồng quan điểm sống, sự chia sẻ, cách cư xử, cách nói chuyện... Tụi con bất đồng về mọi cái, nhưng nghĩ đến mẹ, đến gia đình thể diện của gia đình và nhất là vấn đề đạo đức mà con đã không dám từ bỏ, đến khi con trai con ra đời con nghĩ mọi việc sẽ tốt đẹp hơn, nhưng không mẹ ạ.
Mọi việc càng tồi tệ hơn và nhất là khi gia đình họ hùa vào lấn át con, thế là như giọt nước tràn ly. Cuộc hôn nhân con đổ vỡ con không hề nuối tiếc mẹ ạ, con chỉ buồn cho con trai của con thôi, con trai con vô tội, mới hơn một tuổi đã biết gì đâu. Mẹ ơi! Mẹ phù hộ cho con có đầy nghị lực để nuôi con trai con khôn lớn. Đã có lúc chán nản cuộc sống mà con muốn buông xuôi tất cả. Nhưng rồi con trai của con đã làm con tỉnh giấc, con phải sống tốt vì con của con phải không mẹ? Mẹ ơi! Mẹ phù hộ cho anh hai làm ăn tốt đẹp trở lại mẹ nhé! Con không thể giúp gì cho anh của con được, mong mẹ tha lỗi cho con.
À! Con sẽ kể cho mẹ nghe câu chuyện này, con nghĩ mẹ sẽ vui lắm đây. Vừa rồi con đọc báo trên VnExpress có một bà cụ 83 tuổi mà phải nuôi hai người con bị bệnh, tội nghiệp mẹ nhỉ? Già rồi ở tuổi như vậy mà vẫn phải làm việc để nuôi con, con đọc con cảm động quá. Con đã nhờ dì Tết về gửi biếu bà cụ ấy một triệu giúp con. Bà cụ này làm con phải chú ý đến vì bà ấy ở cùng quê với mẹ, huyện Kim Bảng, tỉnh Hà Nam.
Mẹ biết được con gửi biếu bà cụ ấy tiền mẹ sẽ vui lắm phải không? Con ước mình có nhiều tiền và cuộc sống ổn định để được đi làm những công việc từ thiện mà mẹ từng làm trước đây, mẹ giúp sức con mẹ nhé!
Mẹ ơi! Đã có lần con nằm mơ thấy mẹ về. Mẹ cười với con nhưng mẹ chỉ cười thôi, con ước một lần được nằm mơ thấy mẹ thật trọn vẹn. Mẹ hãy về trong giấc mơ của con dù chỉ một lần mẹ nhé! Mẹ ơi! Con trai của con đã nói được "Bà ngoại" rồi đấy, con để hình mẹ trên đầu giường và con hỏi cháu "Bà ngoại đâu?" cháu chỉ vào hình mẹ và nói "Bà Ngoại". Ước gì mẹ còn sống để được nhìn thấy cháu.
Mẹ ơi! Lại một cái Tết năm con rồng đến, năm tuổi của mẹ đấy. Mẹ phù hộ cho ba luôn khỏe mạnh sống lâu cùng con cháu nha mẹ. Mẹ phù hộ cho anh em tụi con và các cháu khỏe, luôn gặp được mọi điều tốt đẹp. Mẹ phù hộ cho những người thân yêu của con luôn được bình an mẹ nhé! Con cảm ơn mẹ! Và con cũng luôn cầu mong ở trên Thiên Đàng mẹ luôn bình an, vui vẻ.
Chào mẹ yêu quý của con.
Con gái.
KN
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)