Sự khác biệt giữa người thành công và những người khác không nằm ở chỗ thiếu sức mạnh, thiếu kiến thức, mà là ở chỗ thiếu ý chí.

Vince Lambardi

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tết thật buồn nếu không có anh
m thật sự thấy bế tắc quá, em thương anh nhiều lắm. Thương anh bao nhiêu em lại tự trách mình bấy nhiêu. Giá như anh không phải lo lắng cho em thì anh đâu có rơi vào tình trạng bế tắc không có lối thoát như thế này.
From: ThuyPV
Sent: Wednesday, January 21, 2009 1:15 AM
Subject: Tết thật buồn nếu không có anh
Em thật sự thấy bế tắc quá, em thương anh nhiều lắm. Anh cứ bắt em nói suy nghĩ của mình, nhưng thật sự để bắt đầu nói với anh sao thấy khó khăn quá, cổ họng em cứ nghẹn lại không thể nói nên lời anh à. Thương anh bao nhiêu em lại tự trách mình bấy nhiêu. Giá như anh không phải lo lắng cho em thì anh đâu có rơi vào tình trạng bế tắc không có lối thoát như thế này.
Em nói ra điều này chắc anh lại mắng em suy nghĩ vớ vẩn, nhưng em thực sự thấy áy náy khi anh bảo em cầm tiền về quê ăn Tết và mua sắm đồ đạc cho gia đình bằng những đồng tiền của anh phải vất vả thức đêm, thức hôm để làm. Tại sao em có thể cầm tiền được khi anh không về quê, ăn Tết ở nơi xa lạ không có người thân nào bên cạnh, anh tưởng em sẽ cầm mà không thấy áy náy sao? 
Không có em ở bên cạnh, không có bố mẹ ở bên anh, anh sẽ vùi đầu vào công việc được không? Khi ai nấy đều quây quần bên những người thân sau 1 năm xa cách. Và anh không nghĩ đến bố mẹ anh ở nhà sao? Anh nghĩ là bố mẹ ăn Tết sẽ vui khi không có anh ở nhà à? Các anh chị đã đi xa hết bây giờ chỉ có bố mẹ ở nhà và 2 thằng cháu cả năm anh đi chỉ mong đến ngày Tết để anh về cho vui vẻ như bao gia đình khác.
Người ta cách hàng trăm cây số để về nhà ăn Tết cùng gia đình cơ mà. Tại sao anh phải khổ thế chứ? Cứ nghĩ đến hình ảnh anh một mình đón giao thừa ở trên Hà Nội, không ai ở cạnh, không được hưởng không khí Tết trong gia đình là em lại trào nước mắt. Em sẽ không thể vui vẻ khi cầm tiền về quê ăn Tết một mình được. Lo cho anh và thương anh nhiều lắm, em không đành làm thế đâu anh.
Anh mà không về thì em cũng không cầm tiền về đâu. Dù gì thì khó khăn cũng là khó khăn chung của cả hai đứa, mình có ít thì cho gia đình ít chứ lo gì. Em mong anh suy nghĩ lại đi, có bao nhiêu thì em một nửa anh một nửa có sao đâu? Mình đã xác định là cùng nhau cố gắng vượt qua khó khăn cơ mà? Tại sao bây giờ anh lại chịu một mình chứ?
Hôm qua lúc đi cắm đồ em đã nhìn thấy anh khóc. Thực sự lúc đó em thấy sao mình vô dụng thế cơ chứ, thương anh đến trào nước mắt mà em đã không dám khóc, cố tỏ ra bình thường để cho anh vui. Nhưng hôm nay khi nghe ý định của anh ở lại Hà Nội đón Tết thì em không thể cầm nổi nước mắt nước nữa.
Anh à, em mong anh hãy suy nghĩ lại, đừng như thế nữa. Em sẽ không về nếu anh cứ giữ ý của mình đâu. Mặc kệ muốn ra sao thì ra, còn hơn là để anh một mình không được ăn Tết. Anh không về nhà thì em cũng không về đâu, em thề đấy không đùa đâu.
Yêu anh nhiều lắm anh biết không, tự dưng em chẳng biết nói gì nữa, nhưng em mong anh đừng để em áy náy cả đời như thế nữa anh?
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)