For friends... do but look upon good Books: they are true friends, that will neither flatter nor dissemble.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tình yêu cho đi tự nguyện đừng mong nhận lại
rên đời này không ai sở hữu được ai, không có gì là mãi mãi với những phạm trù liên quan đến con người, nên khi một trong hai hết yêu phải chấp nhận, trách gì người đến trước hay sau.
Thời tiết miền Trung đang rực nắng mà trong lòng tôi thật lạnh. Người ta cứ vô tư, cứng nhắc nhận xét yêu người đang có gia đình là phá vỡ hạnh phúc, quả báo, nhân quả này kia, có vẻ như họ sợ chuyện đó sẽ xảy ra với gia đình mình và không biết phải làm gì hơn là thực sự tin vào nhân quả. Khi nói chia tay với ông ấy, cái từ "lần cuối" vừa buông ra tôi thấy lòng mình hụt hẫng như đã chết, tuy mạnh mẽ trong kinh doanh nhưng tôi không phải tuýp người bi lụy. Ông ấy cũng vậy, đa tình nhưng thực tế.
Chúng tôi chia tay một cách dứt khoát trong 2 năm, đẹp và buồn. Ông ấy về bên vợ cùng 2 con, tôi cũng lập gia đình và sinh con. Hai năm qua tôi rất buồn, bên cạnh gia đình nhưng cứ nhớ mãi kỷ niệm. Ông ấy lại rất đàn ông và nghệ sĩ, lâu lâu lại gửi những câu thơ như "Trăng vàng thao thức đầu non, mình tôi thao thức nhớ mong một người. Ai đem trăng thả trong đời, để ta trằn trọc chờ người nhớ mong", chỉ vậy thôi chứ không thêm gì nữa.
Tôi nói chia tay trước vì nghĩ đến vợ con ông ấy chứ không phải hết yêu. Đôi lúc tôi nghĩ những quy ước của xã hội do chính con người tạo ra cũng có sự nhầm lẫn vì con người vốn phạm sai lầm. Nếu hôn nhân là tình yêu, vậy khi hết yêu sao không tự do chia tay? Sao phải lăn tăn thêm từ trách nhiệm, đạo đức, nghĩa vụ để gắn vào cái tiêu chuẩn sống chỉ để khỏi ly hôn? Rồi nhiều người chưa sống hay từng trải được bao nhiêu lại cứ làm thánh phán. Đâu phải cứ chia tay là bất hạnh hay hết nghĩa vụ.
Có ai thừa nhận nghịch lý, nhiều lúc chính những kịch tính của cuộc sống khiến người ta hạnh phúc. Hạnh phúc vì thấy mình cao thượng lúc đó và vì biết người kia trước sau gì cũng bất hạnh. Người ta thường tin vào luật nhân quả, nghe có vẻ đạo đức là thế nhưng trong sâu thẳm là sự đố kỵ, chỉ mong phía gây đau khổ cho mình gặp phải điều gì đó, thế thì người tin vào nhân quả cũng có gì lấy làm tốt đẹp?
Trên đời này không ai sở hữu được ai, không có gì là mãi mãi với tất cả những phạm trù liên quan đến con người, nên khi một trong hai hết yêu phải chấp nhận, trách gì người đến trước hay sau. Tôi rất chán khi đọc đa số ý kiến của người Việt về các trường hợp tình cảm tan vỡ, thường rất đơn điệu, đơn giản, thiếu tinh tế, sáng tạo, thiếu sâu sắc. Khi ai đó thể hiện họ cao thượng thì nhào vào khen lấy khen để, ai đó không theo cách sống mà mọi người kỳ vọng dựa trên giới hạn sống cá nhân của họ là lên tiếng phê phán, kết tội như đúng rồi.
Hãy xem những trang web xã hội của nước ngoài mới thấy tính phản biện đa chiều rất trưởng thành, có thể hiểu tại sao xã hội của họ phát triển hơn. Trong câu chuyện của tôi hẳn được mọi người hoan nghênh tôi đã làm một việc tốt, tuy nhiên tôi cũng định sẽ không sống như vậy nữa khi tình yêu với chồng đã hết, tình yêu của ông ấy với vợ đã không còn. Sau này nếu tình yêu giữa tôi với ông ấy cũng hết như nhiều người sẽ phán thì cũng chấp nhận chứ sao. Có ai nói cho tôi biết tại sao người ta lại đi trách cứ hay mong đợi gì ở một người đã hết tình yêu? Khi cho đi một cách tự nguyện thì tại sao lại mong nhận lại?
Thủy
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)