Americans like fat books and thin women.

Russell Baker

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tự tin sẽ giúp ta thành công trong tình yêu
ôm nay bước vào ngày lễ tình nhân, tôi xin chia sẻ với các bạn về việc của tôi, để chúng ta nhận thấy rằng, trong cuộc sống, dù là ở lĩnh vực nào, dù là nam hay nữ, chúng ta cũng chớ bỏ qua những cơ hội, cũng như đánh mất sự tự tin của mình. (May)
From: May
Sent: Wednesday, February 11, 2009 6:18 PM
Subject: Gui toa soan: Tu tin se giup ta thanh cong ngay ca trong tinh yeu
Xin chào độc giả của VnExpress.net,
Tôi là một độc giả không thường xuyên lắm của mục Tâm sự. Nhưng hôm nay sắp bước vào ngày lễ tình nhân, tôi cũng xin chia sẻ với các bạn về việc của tôi, để chúng ta nhận thấy rằng, trong cuộc sống, dù là ở lĩnh vực nào, dù là nam hay nữ, chúng ta cũng chớ bỏ qua những cơ hội, cũng như đánh mất sự tự tin của mình.
Tôi đang làm thư ký tại một công ty nước ngoài tại TP HCM. Với vẻ bề ngoài tương đối dễ nhìn, công việc ổn định, có tính tự lập cao và là người có duyên ăn nói, có thể nói trong số bạn bè tôi không hề thua sút họ ở điểm gì. Tôi là người mạnh dạn, thẳng thắn và bộc trực, lại rất mau miệng, và cũng như những người khác, tôi cũng trải qua vài mối tình nhưng không có kết quả tốt.
Tôi không phải là người yếu đuối trong tình cảm, nên tôi cũng vượt qua những khoảng thời gian ấy tương đối dễ chịu. Nhưng có những lúc, điều đó quả thật không dễ thở chút nào, và chính là lúc này đây, tôi đang bị câu nói "thiếu tự tin" trong tình cảm dằn vặt bản thân mình.
Số là tôi lâu nay có để ý một người, (tôi cũng không biết anh tên là gì, tôi thật ngớ ngẩn phải không ạ?) trong trường hợp cũng bình thường thôi. Tôi và anh ấy cùng là đạo Thiên Chúa (vì anh thường xuyên đi lễ tại nhà thờ nơi tôi vẫn đi). Tôi để ý đến anh từ hơn một năm nay (khoảng thời gian này tôi đang là người "tự do đi về"), tôi không rõ là từ lúc đó anh đã yêu, hay quen ai chưa, nhưng tôi chỉ thấy anh đến nhà thờ một mình.
Vẻ bề ngoài của anh làm cuốn hút tôi với cái vẻ lạnh lùng rất nam tính, đôi khi nó còn mang hơi hướng của kẻ bất cần ai. Nhưng chính những cái đó đã làm cho tôi ngày càng thích thú. Và mỗi chiều chủ nhật, tôi lại nôn nao không biết rằng hôm nay anh có đến nhà thờ không? Để tôi có thể chỉ là nhìn thấy anh thôi.
Đêm giao thừa Tết Mậu Tý, tôi đi lễ một mình, và anh cũng thế. Tôi ngồi sau lưng anh, nhưng tôi cứ tròn mắt ra mà không thể nói một câu dù là câu hỏi xã giao để làm quen anh. Và suốt một năm trời, cái cảnh ấy cứ được lặp đi lặp lại trong sự nhút nhát đến buồn cười của tôi. Và Tết Kỷ Sửu vừa rồi, tôi vẫn thấy anh lặng lẽ có một mình đến nhà thờ. Sau giờ lễ, tôi có cơ hội đứng sát cạnh anh dưới sân nhà thờ, nhưng tôi vẫn không đủ tự tin để lên tiếng làm quen.
Sau đó hai tuần, anh vẫn một mình đến nhà thờ vào mỗi chiều chủ nhật. Và rồi đến tuần thứ ba, trước khi đến nhà thờ, tôi tự nhủ với lòng, trong chiều hôm ấy, tôi sẽ gặp anh, sẽ hỏi thăm anh, và nếu có điều kiện về thời gian, tôi sẽ cho anh biết tình cảm của mình như thế nào trong thời gian dài vừa qua. Trước khi đến nhà thờ, tôi chuẩn bị cho mình khá tươm tất, và trong lòng đầy sự tự tin, háo hức chờ cho mau mau tan làm tôi sẽ chạy nhanh ra mà gặp anh, mà nói, mà thổ lộ, mà bộc bạch...
Nhưng mọi người biết không, cuộc sống có những điều đơn giản, nhưng làm tim ta đau nhói, chới với, và ngực mình như bị một tảng đá ngàn cân đè nặng trĩu, để rồi chính mình lại phải cười cho mình một cách chua xót. Khi tôi bước chân ra khỏi vị trí của mình trong nhà thờ, dõi mắt kiếm tìm anh, vừa đi vừa tìm, bất giác, tôi khựng lại độ khoảng vài giây, khi sau lưng anh là một cô gái. Họ thân nhau đến kỳ lạ, một hình ảnh mà tôi chưa từng chứng kiến trước đây.
Cô ấy đi đằng sau anh, nhưng tay thì vịn eo anh. Anh thì khoác giỏ xách cho cô ấy, họ bước đi chậm chạp, nói chuyện vui vẻ. Họ nói chuyện gì thì tôi không biết, vì lúc đó xung quanh tôi rất nhiều người và nhiều âm chỉ biết rằng tim tôi vỡ vụn ra. Điều mà trước đây tôi chưa cảm nhận được, cũng chưa trải qua bao giờ, lồng ngực tôi như se thắt lại.
Tôi bước chân ra tới sân nhà thờ, mà cặp mắt cứ dõi theo từng bước chân, từng giọng nói tiếng cười của họ. Bạn đọc thân mến, nếu trước đó tôi tự tin một tí xíu thôi, biết đâu chiều hôm ấy và cho đến bây giờ, tim tôi đâu phải đau như thế, tôi đâu phải tự dằn vặt mình nhiều đến thế, và biết đâu, người mà được anh đeo giỏ xách, được anh nắm tay, được anh vui vẻ chuyện trò lại chẳng là tôi ư?
Chính tôi đã bỏ lỡ nhưng cơ hội sẵn có của mình rất nhiều lần, để rồi giờ đây tôi đành im lặng chôn chặt lòng mình vào một mối tình đơn phương. Thế mới nói, tự tin rất quan trọng các bạn ạ. Tôi mong rằng câu chuyện của tôi, tuy chưa phải là có nhiều tình tiết gay cấn, nhưng cũng là một kinh nghiệm nhỏ nhoi cho các bạn còn còn đang "tự do đi về". Các bạn hãy mạnh dạn thổ lộ tình cảm của mình cho người đối điện nếu có cơ hội. Hãy nắm bắt và tận dụng nó nhưng đừng bao giờ lạm dụng sự tự tin một cách thoái quá. Nó sẽ làm hình ảnh của bạn bị mất nét đấy.
Sắp đến ngày Valentine, ngày của các cặp tình nhân, tôi mong rằng những bạn nào chưa dám thổ lộ với đối tượng của mình thì hãy nhanh chân lên, tự tin lên, tận dụng cơ hội mà mình đang có, hoặc tạo ra cơ hội một cách chân thành và đáng yêu, hẳn bạn sẽ bất ngờ và hạnh phúc trước kết quả mà mình đạt được.
Thân chào.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)