We have more possibilities available in each moment than we realize.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tôi náo nức như đứa trẻ trong ngày Tết
ước chân xuống phi trường, lòng tôi náo nức như những đứa trẻ trong ngày gần Tết. Tìm một mẩu đất nhỏ nâng niu trên tay và ôm vào lòng, tôi thấy mình rộn ràng cảm xúc. Quãng thời gian 35 năm dài như chỉ mới hôm qua. Mùa xuân thật kỳ diệu, mang đầy sức sống và tình yêu đến với con người. (Thành)
From: Thanh Dai Nguyen
Sent: Monday, January 24, 2011 3:12 PM
35 năm vốn đã là quãng thời gian dài của một đời người, với những người xa quê hương như tôi, thì quãng thời gian ấy như dài gấp bội. Tôi vẫn nhớ rõ ngày đầu đặt chân đến nước Mỹ, lòng tôi dửng dưng và ngập tràn cảm giác xa lạ. Cứ mỗi độ xuân về, tôi ra biển nhìn mông lung về phía quê hương, lòng se thắt cho đến khi nước mắt tuôn trào thì tâm hồn mới dịu lại. Sau này tôi mới biết, những khoảnh khắc đó chính là động lực vô giá giúp tôi phấn đấu trên quê hương thứ hai của mình.
Ngày còn ở Việt Nam, vì nghiệp vụ nên dấu chân tôi đã trải dài trên hơn nửa mảnh đất cong cong hình chữ S. Từ miền Trung với những trận gió Lào khắc nghiệt, những cơn mưa lũ triền miên, những làng chài, bãi biển bạt ngàn cát trắng, đến miền Nam với những cánh đồng lúa bát ngát xanh mượt, xóm làng mộc mạc cùng sông nước mênh mông, đẹp đến nao lòng. Tất cả chưa bao giờ rời khỏi ký ức của tôi dù cho đã trải qua bao năm bôn ba ở xứ người.
Tôi rời quê hương năm 24 tuổi, nhớ cha mẹ, nhớ quê nhà, nhớ và khóc suốt những năm tháng trong cuộc hành trình bất khả kháng. Nhưng có lẽ chính những giọt nước mắt đó đã hun đúc cho tôi niềm khát khao được trở thành một công dân gương mẫu của xã hội mới. Sự nhận thức những thiếu thốn ở quê hương là nguồn động lực giúp tôi phấn đấu trong học hành và công việc.
Tôi đã thành công trong sự kiên trì và khổ hạnh để có thể hoàn thành những giấc mơ mà bố tôi giao phó. Tôi tự hào vì đã góp phần làm rạng rỡ dòng máu cha ông nơi xứ người, tôi và các con tôi là những công dân có ích cho xã hội, cho quê hương thứ hai của tôi.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, tưởng chừng như có thể xóa sạch những giọt nước mắt đã nhiều lần rơi khi nhớ về quê hương. Rồi đến một ngày xuân, từ khung cửa nhà một người bạn, nhìn ra bầu trời bao la biển cả, lòng tôi se thắt và tự nhiên nước mắt ứa trên vành mi đã nhăn nheo vì tuổi tác, đầu tôi nóng rực, dường như máu ở trái tim đang rộn ràng kích động, những hình ảnh của nơi chôn nhau cắt rốn hiện rõ về như chưa hề phai nhạt bởi lớp bụi thời gian.
Tôi vịn vào thành ghế, ngồi xuống để lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, giây phút đó sau này tôi gọi là giây phút định mệnh của cuộc đời. Tôi quyết định thu xếp tất cả để bàn giao cơ nghiệp lại cho các con. Để rồi một hôm, cũng trong mùa xuân se sắt cái lạnh phương Tây, tôi lên đường trở về cố hương.
Bước chân xuống phi trường, lòng tôi náo nức như những đứa trẻ trong ngày gần Tết. Tìm một mẩu đất nhỏ nâng niu trên tay và ôm vào lòng, tôi thấy mình rộn ràng cảm xúc. Quãng thời gian 35 năm dài như chỉ vừa mới hôm qua. Mùa xuân thật kỳ diệu, mang đầy sức sống và tình yêu đến với con người. Mùa xuân tươi đẹp có trăm hoa đua nở, xóa lành mọi khoảng cách để mở rộng vòng tay chào đón những đứa con lạc bước khắp nơi trở về. Với tôi, mùa xuân đã đánh thức giấc ngủ tha hương, tuy muộn màng nhưng tôi đã được quay về và đứng trên mảnh đất yêu thương.
Đây là mùa xuân thứ hai tôi ở quê nhà. Tôi sống, làm việc và hòa nhập vào xã hội với sự khao khát được cống hiến. Bạn bè, thân hữu đã tạo điều kiện để tôi sử dụng những kiến thức tích lũy bao năm ở xứ người phục vụ quê hương. Dù đôi lần không tránh khỏi cảm giác xót xa khi tôi được nhìn và biết như một Việt kiều, như là khách trên chính nơi tôi sinh ra, nhưng với tôi, được hòa nhịp vào công cuộc hối hả xây dựng và đổi mới của đất nước, đó là niềm hạnh phúc lớn lao không gì có thể sánh bằng.
Một mùa xuân nữa lại về, vẫn tươi đẹp như bao đời mùa xuân vẫn thế. Tôi đi chùa và ước nguyện niềm mơ ước cho quê hương mình sẽ giàu mạnh, cầu mong cho gia đình, bạn bè, thân hữu một năm mới nhiều bình yên.
Tháng 1/2011.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)