With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tôi chung tình nhưng phải sống 'kiếp tình chung'
ù thốt ra với anh toàn những lời đắng cay nhưng thâm tâm tôi luôn mong anh bình yên, vì nếu anh về bên tôi, người con gái đó đau khổ, suy sụp và tự tử thì anh sẽ ra sao? Anh sẽ day dứt suốt đời và không thể bình yên mà sống, và tôi cũng không thể hạnh phúc trên nỗi đau của người khác.
"Cuộc sống đôi khi trớ trêu! Những thứ tưởng chừng bền vững lâu dài thì lại mong manh, dễ vỡ. Những điều hời hợt, thoáng qua, chắp vá lại theo ta đến suốt cuộc đời. Vì cuộc đời luôn là ẩn số, không ai biết được tương lai". Một chặn đường dài tôi đã trải qua, những cảm xúc, hạnh phúc, vui buồn và cả những nỗi đau mà chỉ một mình tôi biết.
Hạnh phúc thì ngắn ngủi, nỗi đau thì quá dài, tình yêu bây giờ cũng chẳng còn quan trọng đối với tôi nữa. Tình yêu không còn xây đắp từ yêu thương mà từ những thứ mà tôi không có được. Không phải cứ yêu thương nhau là có thể đến với nhau, rồi cũng có một ngày tôi phải cúi đầu, và buông tay bỏ tất cả mọi thứ, bỏ cái tình yêu 6 năm mà tôi đã sống trọn vẹn cho đến giây phút cuối cùng.
Tôi cười nhạt với mọi thứ, cười khinh bỉ hay cười cho chính mình tôi cũng không biết nữa, chỉ biết rằng nếu như tôi có một gia đình có quyền lực và địa vị, có lẽ tôi đã chẳng để mất đi hạnh phúc của mình. Đời lạ lắm đúng không? Tình yêu mua được bằng tiền, vật chất mua được hạnh phúc.
Tôi không thể quên cái lần mà anh ôm tôi và khóc, tiếng nấc nghẹn ngào và những giọt nước mắt ướt vai tôi. Tủi thân và đau khổ, tôi muốn òa khóc cùng anh nhưng phải cố gắng kìm nén, để anh thấy tôi mạnh mẽ và tôi vẫn ổn.
Cứ cho là anh bị ép phải bên người đó, vì anh rất đau khổ khi phải sống trong áp lực, rằng anh chẳng hạnh phúc gì khi bên người con gái đó, vì thế anh để tôi sống trong những chuỗi tháng ngày đau khổ, thiệt thòi, tủi thân và thị phi của miệng đời. Yêu anh, tôi có thể từ bỏ tất cả những gì tốt đẹp đang có nhưng chỉ mong đừng bao giờ bắt tôi phải sẻ chia tình yêu của mình cho người khác.
Đau khổ và tổn thương, tôi chỉ biết trách móc tại sao anh không mạnh mẽ, tại sao anh không thể vì tôi. Những lời nói nặng nhẹ của anh khi trái tim tôi đang tan nát, khi gánh trên vai toàn những sự đau khổ, làm sao tôi có thể nói được nhưng ngọt ngào như những người con gái khác.
Đôi khi có những nỗi đau phải cắn chặt môi, nhắm mắt coi như không có gì, những trò trêu chọc cố tình cho tôi thấy của người con gái đó, những lời lẽ xúc phạm tôi cho rằng tôi kém cỏi nên anh mới có người khác. Cô ấy làm mọi cách để tôi thấy, để tôi phải đau khổ và từ bỏ anh. Những lúc tức tối tôi muốn phản ứng lại nhưng tôi lại nghĩ đến anh, nếu như người con gái đó đau khổ thì anh sẽ lại sống không bình yên.
Dù thốt ra với anh toàn những lời đắng cay nhưng thâm tâm tôi luôn mong anh bình yên, vì nếu anh về bên tôi, người con gái đó đau khổ, suy sụp và tự tử thì anh sẽ ra sao? Anh sẽ day dứt đến suốt cuộc đời và cũng không thể bình yên mà sống, và tôi cũng không thể hạnh phúc trên nỗi đau của người khác.
Một vòng luẩn quẩn bạn biết không? Tôi đã sống trong chịu đựng hơn một năm trời, khoảng thời gian đó không một từ ngữ nào có thể diễn tả. Tôi bất lực trong tình yêu của mình, tôi sống sai với chính mình.
Từng giọt nước mắt rớt xuống là những lần đau đớn đến tột cùng, và hôm nay tôi đã quyết định buông tay anh, bằng những lời cay đắng. Tôi biết khó khăn lắm để từ bỏ hạnh phúc 6 năm tôi đã sống trọn vẹn đền giây phút cuối cùng, dù có sóng gió đau khổ đến sắp gục ngã tôi cũng chưa một lần phản bội anh dù chỉ trong suy nghĩ, tôi là một người chung tình những lại sống trong kiếp tình chung.
Từ bỏ anh, từ bỏ hạnh phúc này cũng như từ bỏ một "cơn đau" quen thuộc này đối với tôi không hề đơn giản, nhưng tôi phải cố gắng vì anh và cả bản thân tôi. Tôi không cao thượng để nhường anh cho ai khác nhưng vì không còn sự lựa chọn và vì tôi đã đủ đau khổ để phải dừng lại. Anh không hề biết tôi đã cố gắng thế nào để phải đứng vững, để luôn trong tình trạng "tôi vẫn ổn".
Xót xa lắm ai có biết cho tôi, đôi lúc phải cười nhạt nhẽo cho tình yêu của mình cứ như trong phim nhưng không kết thúc đẹp như những bộ phim tôi thường xem. Tình yêu anh vẫn còn nguyên vẹn trong trái tim tôi nhưng đã đến lúc tôi phải quên và buông tay anh, để anh được bình yên trọn đời và sẽ không còn nghe những lời than trách từ tôi nữa.
Trái tim này, từng ngày tôi sẽ gạch lên nó thêm những vết thương, để nó sẽ dần chết đi. Kinh phật đã nói: "Đau rồi tự khắc sẽ buông!" Tôi ước gì mọi đau khổ của tôi như những cánh hoa bồ công anh, bay theo gió đi hết, tôi muốn được sống một ngày bình yên và được yêu thương một cách trọn vẹn.
Bồ Công Anh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)