Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tôi đã thua với người cũ của anh
ôi đang phải chiến đấu, một cuộc đấu tranh không ngang sức giữa tôi và hình ảnh người con gái trong tâm trí anh. Tôi mệt mỏi khi cố sức đối mặt với những dòng hồi ức vô hình của anh trong quá khứ.
Mưa, từng hạt, tí tách, rơi xuống mặt đường. Mưa rơi, những cơn mưa đầu mùa, mưa thấm ướt tất cả những nơi nó đi qua. Mưa sẽ làm cho cây lá xanh tươi nhưng cũng có khi sẽ làm cho cỏ cây héo úa. Vậy mưa có “yêu” cỏ cây không khi nó mang đến cho cây nhiều điều nhưng cũng mang đi nhiều thứ? Anh đến và đi giống như cơn mưa để tôi cứ mãi hỏi mình “tình yêu, có không anh”? Và mưa đã gợi cho tôi chợt nhớ tới những ký ức tưởng chừng đã xa mờ vào dĩ vãng. Hồi ức đẹp là tất cả những gì còn xót lại trong tôi sau một mối tình.
Anh và tôi quen nhau, một cuộc tình không biết bắt đầu từ lúc nào, tự bao giờ. Anh không đẹp trai, không hào nhoáng, không thu hút người khác bằng dáng vẻ bên ngoài. Điều duy nhất anh để tôi chú ý đó là một gương mặt lúc cười tươi, vui vẻ. Anh là người sống rất thực tế. Khác hẳn với tôi, một người đa sầu, đa cảm nhưng không kém tự tin, luôn nhìn cuộc sống qua lăng kính màu hồng, luôn mơ về một chàng “hoàng tử” ngày nào đó sẽ xuất hiện. Và anh đến, một chàng hoàng tử đúng nghĩa với một tâm hồn bay bổng như tôi.
Quyết định yêu anh, tôi đã tự chuẩn bị cho mình hai chữ “đối mặt”. Tôi biết trước mình sẽ phải đối mặt với rất nhiều thứ, từ tuổi tác cho đến địa vị xã hội, thậm chí là cả gia đình. Nhưng tất cả những điều ấy có lẽ đối với một con bé bướng bỉnh như tôi không đáng ngại. Nhưng điều duy nhất khiến tôi quan tâm đó là hình ảnh người xưa vẫn tìm đến trong những giấc mơ của anh, trong những lúc vô tình anh gọi nhầm tên.
Nhưng với tính cách của mình, tôi có thể tự tin đứng trước anh và khẳng định với anh rằng: “Tình yêu chân thành của em sẽ khiến anh quên người ấy”. Những ngày tháng êm đềm, hạnh phúc của tôi bắt đầu và cũng từ đó tôi phải đơn độc trên một hành trình không biết đâu là đích đến. Hành trình ấy có lắm ước mơ, có lắm những phút giây vui buồn và có cả những vết thương trong tim mà giờ đây tôi nghĩ không ai có thể đủ sức để chữa lành nó.
Mất anh, đó là cảm giác tôi dần dần nhận ra sau những tháng ngày hạnh phúc. Tôi không biết một sức mạnh vô hình nào đã khiến hai chúng tôi dần xa nhau. Chúng tôi không hợp nhau chăng? Không đúng, hai đứa hợp nhau trong từng lời ăn tiếng nói. Hay chúng tôi có sở thích khác nhau? Lại càng không đúng vì chúng tôi có thể ngồi hàng giờ bên nhau để nói về sở thích chung của hai đứa. Hay là vì có sự xuất hiện của kẻ thứ ba? Điều đó lại càng sai vì tôi tin anh là một người chung thủy.
Tất cả những giả định nêu trên đều không đúng. Từ trong những đau khổ, tôi mới xót xa nhận ra rằng: tôi đang phải chiến đấu, một cuộc đấu tranh không ngang sức giữa tôi và hình ảnh người con gái trong tâm trí anh. Cuối cùng tôi là kẻ chiến bại. Mệt mỏi, đó là cảm nhận trong tôi lúc bấy giờ và luôn tự hỏi mình “Anh có bao giờ yêu tôi?” Tôi mệt mỏi khi cố sức đối mặt với những dòng hồi ức vô hình của anh trong quá khứ.
Với tôi thì chuyện chấp nhận mình là kẻ chiến bại và chấp nhận sự thật sao mà khó quá. Cứ thế, ngày tháng đối với tôi là những chuỗi ngày chỉ có một gam màu xám. Tôi lại càng sống khép mình hơn với tất cả mọi người. Một mình lang thang trên con đường ngoại ô thành phố, đang lan man trong đầu những dòng suy nghĩ, bỗng có một tiếng kêu thất thanh của một bà lão đã khiến những dòng suy nghĩ của tôi bị cắt đứt: “Cướp, cướp…”, tiếng phát ra của bà lão phía sau lưng tôi.
Tên cướp chạy về phía tôi. Tôi phải giúp bà lão, phải chặn tên cướp lại. Nhưng chưa kịp làm được gì thì tôi nhận lấy một cú đạp như trời giáng từ tên cướp. Tất cả xảy ra trong nháy mắt. Tôi ngã quỵ xuống đường, đau điếng. Một bàn tay ram ráp sờ vào trán tôi, là bà lão: “Cháu có sao không? “Cháu không sao nhưng tên cướp…?”. “Không sao đâu, cháu không sao là tốt rồi”. “Nhưng… cháu…”.
“Bà nghĩ chắc có lẽ hoàn cảnh của người thanh niên ấy còn khó khăn hơn bà, cũng có khi số tiền của bà cứu sống một ai đó rồi sao? Những điều mình mất đi không nhất thiết phải tiếc nuối mà mình hãy nghĩ theo hướng tích cực của nó và đôi lúc hãy biết “hạnh phúc” vì những điều mất đi con à”.
“Nhưng muốn chấp nhận một điều gì đó đã mất đi thật khó khăn phải không bà?”. “Không khó, khi con đối mặt và vượt qua nó bằng tấm lòng rộng mở”.
Những câu nói của bà lão đã khiến tôi suy nghĩ rất nhiều về những điều đã, đang và sẽ xảy ra với tôi. Đã từ rất lâu, tôi mới có một cuộc trò chuyện thật vui vẻ và cởi mở với một người xa lạ trong lần gặp đầu tiên. Sau đó, tôi tạm biệt bà với đầy vẻ luyến tiếc và vẫn nghĩ về những gì bà nói. Tôi quyết định đi thật chậm về nhà dù quãng đường còn rất xa.
Khác với ngày thường tôi đi, đi như một cuộc chạy trốn, trốn một ai đó, một điều gì đó. Nhưng hôm nay, cũng trên con đường ấy tôi lại cảm thấy có điều gì đó khan khát. Những cơn gió hiu hiu thổi, một buổi chiều bình yên. Tôi cảm nhận như vậy. Sao hoàng hôn hôm nay đẹp quá, những bông hoa dại bên đường hôm nay đẹp lạ thường. Tất cả đã không còn là màu xám.
Có những thứ khi mất đi người ta sẽ cảm thấy vô cùng hối tiếc nhưng cũng có những điều khi người ta mất đi lại cảm thấy hạnh phúc. Những gì không còn thuộc về mình nữa thì người ta thấy buồn và tiếc nuối là hợp với tự nhiên, vì hầu hết con người thường chợt nhận ra giá trị của những thứ đã tuột khỏi tầm tay là vậy.
Nhưng có ai từng nghĩ rằng khi mình mất đi một thứ gì đó lại cảm thấy hạnh phúc không? Nghe qua có vẻ như có cái gì đó mơ hồ, không đúng với thực tế nhưng điều đó đối với tôi đã hiện hữu. Anh xa tôi hay tôi đã mất anh? Tất cả những điều đó giờ đây không còn đè nặng trong tâm trí tôi nữa. Tôi nghĩ, có khi điều ấy lại mang đến cho anh sự thanh thản, vui vẻ và cả hạnh phúc thì “mất anh” có khi là hạnh phúc.
Hoa
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)