Reading - the best state yet to keep absolute loneliness at bay.

William Styron

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tôi đã khép lại quá khứ làm ôsin cho chồng
ôi không còn phải nhìn bộ mặt ghẻ lạnh, nhăn nhó, những lời nói nhát gừng, cộc lốc như kiểu ra lệnh của anh ta hằng ngày nữa, không còn phải giục đưa tiền hằng tháng, bởi vì ly hôn xong tôi cũng được chia một số của cải nhất định. Từ đó, cuộc đời tôi sang trang mới. (Nguyễn Thị Ngọc Thảo)
From: Thao Nguyen Thi Ngoc
Sent: Saturday, January 24, 2009 7:06 PM
Subject: Tôi đã tự đứng lên xây dựng cuộc đời
Gửi các chị em,
Đọc nhiều tâm sự của các chị, tôi thấy đúng là “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”. Tôi cũng vậy, trải qua không ít thăng trầm, nhưng giờ đây tôi thấy rất hài lòng với cuộc đời mình. Tôi nghĩ là mình nên chia sẻ với chị em.
Các chị em ạ, sau khi có đứa con đầu lòng, tôi đã xin nghỉ việc để ở nhà chăm sóc gia đình. Chồng tôi lúc bấy giờ cũng làm ra tiền và đồng ý để tôi ở nhà. Sau đó một thời gian, tôi sinh thêm cháu nữa. Cuộc sống vật chất không thiếu thốn, thậm chí có thể còn khá hơn nhiều gia đình bè bạn, anh chị em, nhưng tôi không cảm thấy hạnh phúc.
Anh ấy đi biền biệt suốt ngày, lấy cớ là ký hợp đồng làm ăn, là tiếp khách, là đi “ngoại giao”. Có lẽ công việc của anh ấy là vậy, tôi cũng chấp nhận, chủ yếu là vì giữ hòa khí gia đình. Nhưng càng ngày anh ấy càng tỏ ra lạnh nhạt với tôi. Trước đây, còn hỏi han dăm câu ba điều, sau này anh ấy chẳng hỏi tôi khi quyết định bất cứ việc gì, từ việc bé như mua nồi cơm điện, tivi, tủ lạnh, tấm thảm… đến việc lớn như mua đất, bán nhà, cho vay nợ, mua bán cổ phiếu, đầu tư nơi này nơi khác…
Tôi hỏi thì anh ấy bào tôi biết gì mà nói. Mà ở nhà nhiều rồi tôi thấy mình cũng chẳng biết gì nhiều thật và sinh ra tính ỷ lại, phụ thuộc. Lúc đầu, anh ấy còn đưa tôi đi thăm thú bè bạn, bà con, sau này thì thôi hẳn, anh ấy lầy cớ không có thời gian. Tôi cũng nghe nói anh ấy có cơ sở hai đâu trong Sài Gòn (anh ấy làm nghề xuất nhập khẩu). Tôi hỏi thì anh ta làm ầm lên và bảo tôi muốn có tiền thoải mái nuôi con và nuôi bản thân thì để cho anh ta làm ăn.
Sau này anh ấy chỉ còn đưa tiền hằng tháng cho tôi và không còn quan hệ chăn gối với tôi nữa, bảo là già rồi và anh ấy mệt mỏi (lúc ấy tôi 46 và anh ta 54 tuổi). Tôi cũng bằng lòng vì tuổi tôi cũng chẳng cần gì nữa, ngoài việc có chồng, có gia đình để các con yên vui. Tôi cứ âm thầm chịu đựng sự đi về ghẻ lạnh của chồng, nhất là sau khi các con chúng tôi đứa đi học nước ngoài, đứa đi làm.
Thấy tôi cứ thui thủi một mình, một chị bạn rủ tôi tham gia vào câu lạc bộ phụ nữ phường. Tại đây, tôi thấy mình khác hẳn, tôi được bầu làm trưởng nhóm, được hỏi ý kiến, được quyết định… Cuộc đời tôi dường như có một bước ngoặt lớn. Tôi nhận ra từ trước tới nay tôi sống cuộc đời tầm gửi và chẳng khác nào ôsin trong gia đình mình, không những chồng tôi mà các con tôi cũng chỉ thương hại tôi mà họ không tôn trọng tôi, không yêu thương tôi.
Tôi quyết định chấm dứt cuộc sống chung với chồng mình, làm lại cuộc đời dù đã muộn còn hơn là sống cuộc sống chịu đựng như vậy. Lúc đầu, chồng tôi rất ngạc nhiên, còn thách tôi. Thấy tôi quyết tâm cao, anh ta cười ngạo nghễ, xem tôi sẽ sống thế nào nếu thiếu anh ta. Và do tôi đã quyết định và do anh ta không cản trở nên ly hôn của chúng tôi diễn ra chóng vánh.
Tôi như trút được gánh nặng bấy lâu nay mình mang trên người mà không biết. Tôi không còn phải nhìn bộ mặt ghẻ lạnh, nhăn nhó, những lời nói nhát gừng, cộc lốc như kiểu ra lệnh của anh ta hằng ngày nữa, không còn phải giục đưa tiền hằng tháng (không phải tiền mình làm ra nên có nhận tôi cũng không thoải mái, nhất là khi anh ta không thoải mái đưa cho mình, mình càng thấy nhục), bởi vì ly hôn xong tôi cũng được chia một số của cải nhất định.
Từ đó, cuộc đời tôi sang trang mới. Lúc đầu, tôi chỉ tham gia câu lạc bộ cho vui, học các thứ để sử dụng như vi tính, mạng, thể dục thẩm mỹ…, nhưng sau đó các chị đã rủ tôi mở nhà hàng và thế là tôi lao vào cuộc sống mới của chính tôi, không phụ thuộc vào ai hết. Tôi góp ít vốn và trở thành một trong những người quản lý nhà hàng.
Tại đây, tôi gặp chồng thứ hai của tôi, vợ anh ấy mất đã mấy năm nay vì bị tai nạn giao thông, anh ấy vẫn ở vậy. Tôi để ý thấy anh ấy đến ăn nhà hàng thường xuyên và hay lén nhìn tôi. Mọi người trêu chọc, tôi thì cứ nghĩ mình già rồi, nghĩ gì đến chuyện ấy. Thế mà, cuộc đời lại mỉm cười với tôi, chúng tôi thật sự thấy phù hợp với nhau về mọi mặt, anh ấy đề nghị chúng tôi kết hôn để sống bên nhau, chăm sóc nhau. Hiện nay, chúng tôi đã có mấy cháu nội ngoại rồi và cảm thấy toại nguyện.
Các chị ạ, vợ chồng khi không còn tình cảm và sự tôn trọng lẫn nhau thì cũng nên nhanh chóng nhận ra điều này và cố hàn gắn. Nếu thật sự không hàn gắn được (thường là sau khi ly thân 6 tháng là rất khó trở lại với nhau) thì cũng nên nhanh chóng tìm cho mình lối thoát. Đừng để cuộc đời trôi đi một cách lãng phí vì có nhiều việc phải làm và có nhiều mơ ước còn cần phải thực hiện.
Tôi đã hơn 60 tuổi rồi, nhưng người ta bảo tôi chỉ hơn 40 tuổi (trẻ hơn khi tôi còn sống với chồng cũ), nhờ sống vui vẻ, thoải mái với người chồng bây giờ của tôi. Quá khứ của tôi giờ là kỷ niệm, tôi chỉ tiếc là mình đã bỏ mất quá nhiều thời gian vì cái quá khứ đó.
Hãy biết làm lại cuộc đời mình khi nó đã trở nên nặng nề, các chị ạ.
Thân mến,
Ngọc Thảo (Bắc Ninh)
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)