Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Sai lầm khi quá chăm lo cho chồng
nh cứ hết tiền lại hỏi vợ, ma chay, cưới hỏi đều hỏi vợ, tiền điện thoại gọi vợ nạp. Thỉnh thoảng đi làm có ít tiền không đưa để góp chi tiêu với vợ hoặc dồn vào trả bớt nợ mà chỉ đưa tí, còn lại tiêu xài cá nhân, ăn uống, tụ tập bạn.
Tôi và chồng lấy nhau được 4 năm, khoảng thời gian chưa cưới anh từng nói dối tôi là làm mất chiếc xe máy của bạn, nhờ tôi giúp đỡ để có tiền bồi thường. Tôi tin thật nên lo chạy vạy giúp đỡ ít nhiều, về sau mới biết anh nói dối để chơi cờ bạc.
Tôi lấy chồng về được một tháng rồi mang thai, bị stress nặng vì khoản nợ ngập đầu (do chơi cá độ bóng) của chồng. Hồi đó vì chủ nợ truy đuổi ráo riết nên buộc lòng anh phải nói thật với tôi (số nợ anh cũng không công khai thật). Tôi vì thương chồng, thương con, mong anh thay đổi nên chạy vạy vay mượn khắp nơi cho anh trả nợ. Tôi vay lãi, nhờ bố đẻ đặt sổ đỏ vay ngân hàng (không dám hé răng nửa lời cho bố mẹ biết vì tình hình của chồng, chỉ dám nói con có việc), vay mượn người quen, bạn bè.
Còn nhớ như in từng khoảnh khắc bọn chủ nợ đến nhà đòi và những lần tôi hẹn chủ nợ của chồng ra gặp để trả lúc bụng tôi vượt mặt. Số tiền nợ của chồng cũng lo trả được gần hết, còn lại số tiền tôi đi vay để trả cho chồng tính đến thời điểm này còn khoảng gần trăm triệu (không kể phần bố mẹ đẻ đi vay hộ). Năm tôi sinh cháu, nợ chồng trả vẫn chưa xong, mỗi lần có nợ đến đòi, anh lại chui lủi nghĩ đến tội.
Tôi sinh cháu được gần một tháng, phải ngày 2 bữa mang cơm từ tầng một lên tầng 3 phục vụ anh vì sợ ở dưới nhà bọn đòi nợ đến gặp sẽ không yên. Mọi chuyện cứ thế trôi đi, đến nay được hơn 4 năm, anh đi làm tháng có tháng không. Mọi khoản tiền chi tiêu cho vợ chồng và con một tay tôi lo liệu, nhiều lúc phải đi vay, chồng tôi cũng biết.
Tôi đi làm nhà nước, lương tháng 3 triệu đồng làm sao đủ cho mọi khoản chi tiêu đó. Cũng may bố mẹ chồng không bắt chúng tôi đóng góp gì vì ông bà biết anh không kiếm ra tiền. Buồn một nỗi, anh không làm ra tiền nhưng tiêu hoang, không nghĩ thiệt về mình, lại có sở thích thay đổi điện thoại. Bất cứ khi nào muốn đổi điện thoại lại bắt tôi đi vay mượn tiền. Ngoài ra, cứ hết tiền lại hỏi vợ, ma chay, cưới hỏi đều hỏi vợ, tiền điện thoại gọi vợ nạp, thỉnh thoảng chồng đi làm có ít tiền không đưa để góp chi tiêu với vợ hoặc dồn vào trả bớt nợ mà chỉ đưa một ít, còn lại để tiêu xài cá nhân, ăn uống, tụ tập bạn.
Trước Tết năm vừa rồi, anh đi làm được khoảng hơn một tháng, không hề đưa tiền cho tôi. Thỉnh thoảng tôi cần tiêu việc gì anh đưa vừa đủ hoặc đi cùng và tự tay chi tiền. Mọi khoản tiền tôi có anh đều hỏi rất kỹ và điều tra xem chi tiêu những gì. 
Ra Tết, mọi khoản tiền của tôi có đều đã chi gần hết, chồng lại gặng hỏi và bắt tôi đếm xem tiền mừng tuổi của con được bao nhiêu, bắt tôi đưa một triệu để mua điện thoại và mấy trăm để chồng mừng tuổi mấy người ở chỗ làm. Giờ đến ngày đóng học cho con, tôi hỏi anh, anh nói "Không biết, đóng đi". Tôi thật sự cảm thấy thất vọng và chán nản, đã chục ngày nay tôi với chồng gần như sống ly thân, chẳng ai nói với ai câu nào. Tôi cảm thấy thật sự mệt mỏi, không biết tình trạng này còn kéo dài được bao lâu. Liệu có phải tôi đã sai khi quá lo lắng cho chồng?
Hằng
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)