"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Số tôi toàn yêu phải 'chị già'
ố mẹ than thở “Sao cứ yêu những đứa lớn tuổi thế con, hết con gái rồi à”. Mỗi lần như thế tôi lại kiếm đường chia tay bạn gái. Rồi số phận run rủi, tôi yêu cô gái hơn 9 tuổi, đã ly hôn, chồng cũ đang sống ở nước ngoài.
Chẳng nhẽ theo quy luật vợ phải nhỏ tuổi hơn chồng mới hạnh phúc? Tôi đang khốn khổ vì cái nếp nghĩ này. Tôi năm nay 29 tuổi, có công việc ổn định, nhà cửa tại Hà Nội. Ở tuổi của tôi bạn bè đã lập gia đình gần hết, không hiểu sao số tôi cứ yêu là yêu phải “gái già”. Bố mẹ than thở “Sao mày cứ toàn yêu những đứa lớn tuổi thế con, hết con gái rồi à”. Mỗi lần như thế tôi lại kiếm đường chia tay bạn gái. Thật ra những cô tôi yêu trước đây cũng lớn hơn tầm vài ba tuổi, trông vẫn rất trẻ trung. Tôi thích các cô gái chín chắn, nghiêm túc.
Sau những lần chia tay với các cô bạn gái, tôi nản, hứa với lòng thôi thì cũng tìm cho các cụ một cô trẻ tuổi. Tôi học hành đàng hoàng, nghề nghiệp ổn định, ngoại hình cũng chẳng thua ai thế nên rất tự tin tìm kiếm. Lên Facebook mỗi ngày, đi giao lưu ở các trung tâm mà chẳng tìm được cô nào trẻ để theo đuổi.
Số thế nào, một ngày tôi được Tổng Giám đốc gọi lên phòng gặp một đối tác nữ. Cô nàng nhìn là tôi biết hơn tuổi. Tôi gọi bằng chị và theo phân công sẽ làm việc cùng đối tác 2 tuần. Cô ấy cũng xưng chị, tôi để ý thấy rất nghiêm túc, không đùa trong lúc làm việc. Vào một buổi chiều, tất tả thế nào cô ấy đã để mất chìa khóa xe nên tôi đề nghị đưa về. Trên đường đi tôi có hỏi sao chị không gọi cho anh nhà, báo việc mất chìa khóa. Cô ấy chỉ cười và không nói gì.
Về đến nhà tôi rất ngạc nhiên khi thấy 2 đứa con chị, không nghĩ chị có con lớn vậy. Tôi đã hình dung ra cuộc hôn nhân của chị khi nhìn thấy hai cháu đứng đón mẹ nơi cửa. Chị mời tôi vào nhà chơi, tôi cũng thấy bất tiện nên thôi. Từ hôm đó trở đi tôi cứ suy nghĩ hoài về cô ấy, không quá đẹp nhưng duyên dáng, nhẹ nhàng. Cô ấy luôn cuốn hút tôi mỗi khi làm việc. Thời gian làm cùng kết thúc, tôi cảm thấy tiếc khi chia tay cô ấy.
Một vài ngày sau cô ấy gọi điện cho tôi mời sang nhà ăn tối. Tôi như điên, mọi lời dặn dò của các cụ tôi chẳng còn nhớ. Tôi vội vã chuẩn bị đến chơi như cảm giác hẹn hò người yêu thật sự. Tôi đến vẫn với không khí nhẹ nhàng, cô ấy nói thấy tôi sống một mình nên mời sang ăn tối cho vui vì nhân dịp sinh nhật con gái. Sau khi ăn xong cô ấy có nói chồng cũ đang sống ở nước ngoài, hai người đã ly hôn và cô ấy đã 38 tuổi. Chúng tôi nói rất nhiều chuyện và cảm thấy vui.
Sau hôm đó tôi chủ động gọi điện, nhắn tin liên tục. Tôi cảm nhận đã yêu “gái già” thêm một lần nữa. Mà “gái già” lần này đích thị quá già. Tôi nghĩ không biết các cụ nhà sẽ phản ứng thế nào nếu biết tuổi của cô ấy.
Trong những tin nhắn cũng như gặp nhau, tôi nói xa nói gần về cảm xúc của mình. Hầu như lúc nào cô ấy cũng phá lên cười ngất ngây khi nghe tôi nói. Đến một ngày gần đây, tôi không thể chờ đợi thêm nữa, đã gặp và nói lời yêu. Khác với những gì tôi tưởng tượng, cô ấy không cười ngặt nghẽo mà im lặng, không khí nặng trịch tôi cảm thấy như nghẹt thở.
Cô ấy không thể yêu tôi vì hoàn cảnh quá khác biệt, chênh lệch tuổi tác, đã có con lớn, cô ấy sẽ già trước tôi và sẽ bị bỏ rơi thêm lần nữa. Tôi cứ phân tích các kiểu. Thời gian sau đó tôi chẳng thể nào lý giải nổi, cứ mong đến hết giờ làm chạy sang cùng mẹ con cô ấy. Chúng tôi chuyển sang gọi bằng tên từ lúc nào không biết. Càng ngày càng cảm thấy không thể sống thiếu cô ấy.
Tôi đề nghị kết hôn sau một thời gian ăn ở với nhau như thế. Dù cô ấy không nói đồng ý hay không, tôi vẫn thông báo cho gia đình, kết quả bố mẹ tôi giận. Mẹ tôi gọi điện thoại van xin cô ấy buông tha tôi, xúc phạm cô ấy rất nhiều, tôi bị cô ấy cấm cửa, mẹ tôi không nhìn mặt.
Cô ấy không hiểu tôi đau khổ thế nào và hiện tại tôi chẳng biết sẽ xử trí ra sao. Tôi nghĩ tuổi tác chẳng quan trọng, vấn đề mình cảm thấy hạnh phúc hay không. Phải chăng quy luật bắt buộc đàn ông phải hơn tuổi mới hạnh phúc? Các anh chị có kinh nghiệm hãy cho tôi lời khuyên. Xin cảm ơn quý báo và bạn đọc.
Toàn
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)