Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Số phận đã không cho chúng mình nên duyên vợ chồng
hi nghe tin báo anh yêu gặp nạn, tim em như muốn vỡ ra. Bàng hoàng, em và 2 bên bố mẹ lao đến bệnh viện, trong lòng hy vọng đó chỉ là sự nhầm lẫn hoặc một trò đùa quái ác của ai đó. Nhưng anh yêu của em nằm đó mặc cho em kêu gào, mặc cho em khóc ngất đi, mặc cho em gọi anh ngàn lần.
Từ: thanhthuy 119
Đã gửi: 27 Tháng Năm 2011 5:04 CH
Anh yêu của em!
Đã gần một năm kể từ ngày ông trời cướp đi người em yêu thương nhất, người lẽ ra sẽ là chú rể trong ngày cưới của em. Anh yêu ơi, em thực sự đã hạnh phúc lắm khi đôi bàn tay anh nắm chặt lấy tay em, và anh đã nói sẽ không bao giờ buông tay.
Anh yêu có nhớ không, chúng mình có một tình yêu đẹp biết bao. Yêu anh, em luôn được là chính mình, nhỏ bé và luôn cần anh che chở, càng hạnh phúc hơn khi tình yêu của chúng mình được hai bên gia đình vun vén. Anh yêu của em vui lắm khi thấy em và bố mẹ rất hợp nhau. Có lần mẹ bênh em, anh yêu còn ghen tỵ rằng mẹ thương em hơn thương anh. Nhìn anh lúc ấy thật đáng yêu làm mẹ và em bật cười. Anh yêu của em thật ngốc!
Hạnh phúc quá anh ơi đám cưới sắp đến rồi, ngày chúng mình cùng bố mẹ đi chọn đồ cưới, 2 đứa cứ nắm tay nhau tíu ta tíu tít. Mẹ nói 2 đứa mình lớn rồi, sắp làm bố làm mẹ rồi mà cứ như 2 đứa trẻ. Em thực sự hạnh phúc, một con bé 25 tuổi cần gì hơn thế nữa anh nhỉ! Khi thử nhẫn cưới, anh yêu đã cẩn thận nhờ người ta khắc tên 2 đứa thật đẹp. Sắp là vợ của anh rồi đấy, em thấy trong lòng vui khó tả, chỉ biết rằng hạnh phúc đã đến bên em rồi, rất gần.
Mẹ chọn giường cưới thật đẹp, cả bộ chăn ga gối đệm cũng toát lên màu của hạnh phúc chúng mình. Mẹ nói rằng ngày xưa bố mẹ cưới nhau khổ lắm, chẳng có gì chỉ có cái chăn chiên thêu 2 con chim hạnh phúc, nhưng bố mẹ vẫn luôn bên nhau, vượt qua tất cả. Bây giờ có điều kiện sẽ dành tất cả những gì tốt nhất cho 2 đứa, chỉ mong chúng mình luôn yêu thương nhau.
Anh yêu nắm tay em và nhìn em thật âu yếm, thiên đường của chúng mình đây rồi em yêu, nhưng hạnh phúc là thứ khó tìm kiếm nhưng lại dễ dàng bỏ ta đi. Em không thể nào quên được cái đêm định mệnh ấy, ông trời đã mãi mãi cướp mất anh yêu của em, đến giờ em vẫn không thể tin đó là sự thật.
Khi nghe tin báo anh yêu gặp nạn, tim em như muốn vỡ ra. Bàng hoàng, em và 2 bên bố mẹ lao đến bệnh viện, trong lòng luôn hy vọng đó chỉ là sự nhầm lẫn hoặc một trò đùa quái ác của ai đó. Nhưng anh yêu của em nằm đó mặc cho em kêu gào, mặc cho em khóc ngất đi, mặc cho em gọi anh ngàn lần. Đôi bàn tay em nắm chặt lấy tay anh, truyền cho anh hơi ấm. Anh ơi có nghe em gọi không, anh không yêu em nữa à, anh không thương em, sao không nắm tay em? Sao anh không lau nước mắt cho em.
Em ngất lịm trong đau đớn, anh ra đi để lại em với bao nhiêu điều dang dở, em chỉ biết ôm mẹ và khóc. Tại sao như thế hả anh? Em đã hỏi hàng ngàn lần nhưng sao không có ai trả lời em? Em hận ông trời tại sao lại nhẫn tâm như thế? Em hận người đàn ông say rượu đã không làm chủ được tốc độ và đã xô vào anh.
Chú rể của em, em không biết phải sống thế nào khi không có anh. Em không đi làm, chỉ khóc và khóc, trong một đêm em đã mất đi tất cả. Em yêu anh nhiều lắm, nỗi đau mất anh và nỗi nhớ cứ giằng xé trong em. Em không tin đó là sự thật, một năm trôi qua nhưng anh vẫn ở đây, nguyên vẹn như thế.
Mẹ nhận em làm con gái, cứ nhìn thấy em là mẹ khóc, em chỉ biết ôm mẹ. Mẹ và em tiều tụy đi nhiều từ khi anh đi. Anh à, giường cưới, nhẫn cưới chỉ làm cho em thêm đau, anh đã không còn nữa thì những thứ đó có ý nghĩa gì đâu. Em thường lên thăm anh và khóc.
Gần một năm trôi qua, nỗi nhớ vẫn còn đây, nỗi đau vẫn nguyên vẹn, nhưng em đã dũng cảm bước đi trên con đường anh không thể đi cùng em. Em đã xin cơ quan cho đi học thêm chuyên môn, em đã đến một nơi xa để lòng có thể bình yên trở lại. Mỗi buổi sáng tỉnh dậy em lại nhắn tin cho anh, em chỉ có thể ngắm anh yêu qua tấm ảnh để vơi đi nỗi nhớ.
Với em, chỉ là anh yêu đi đâu đó, và anh sẽ lại về bên em, phải không anh? Anh yêu biết không, có nhiều người con trai đến bên em, nhưng em không thể mở lòng, trái tim em chỉ có anh mà thôi, em yêu anh mãi mãi.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)