A friend is someone who knows all about you and still loves you.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Rơi lệ khi anh sắp cưới vợ
hìn chiếc nhẫn đính hôn anh đeo trên tay, lòng tôi chùng xuống. Tôi quay mặt đi giấu những giọt nước mắt đang lặng lẽ rơi. Anh từng là thần tượng trong tôi. Thế đấy, yêu nhau và vẫn thương nhau nhưng lại đi trên 2 con đường khác nhau, mãi mãi là như thế.
21h30 anh gọi tôi và hẹn gặp. Anh nói vừa mới xuống Hà Nội lúc chiều. Tôi gật đầu đồng ý. Lần nào cũng vậy, mỗi khi có dịp xuống Hà Nội là anh và tôi lại gặp nhau chia sẻ hỏi han về công việc và cuộc sống của nhau, hay đơn giản là để tôi được bên anh, như vậy lòng tôi thấy hạnh phúc rồi.
Gặp nhau anh và tôi đều rất vui, anh hỏi thăm công việc, cuộc sống của tôi. Lúc nào cũng vậy, anh là người luôn biết quan tâm đến người khác như thế. Tôi hỏi khi nào thì anh cưới vợ dù anh đã thông báo sẽ cưới vợ với tôi cách đây một tháng trước. Hôm đó khi nói chuyện điện thoại nghe anh báo tin đó, tôi còn cười và chúc anh hạnh phúc nữa kia.
Giờ đây khi đối mặt, anh hỏi tôi có buồn không, có ghét anh không khi anh lấy vợ? Tôi cười xòa "Sao em phải buồn nhỉ? Đó là lẽ đương nhiên và phải thế mà, bởi vì với em, anh là người duy nhất em luôn yêu quý và tôn trọng". Anh cảm ơn tôi vì lẽ đó. Nhưng anh có biết và cảm nhận được rằng trong lòng tôi đang buồn, một nỗi buồn không sao nói được.
Tôi bảo anh, bởi vì giờ đây anh không phải là người yêu của tôi và cũng không phải là người tôi yêu nữa rồi, vì thế tôi sẽ không buồn. Nhưng tại sao tôi như mất đi một thứ gì đó? Anh hỏi chúng ta quen nhau bao lâu rồi nhỉ? 3 năm, đó là quãng thời gian mình quen và yêu. Yêu một năm và chia tay được 2 năm rồi, thế nhưng 2 năm qua anh vẫn quan tâm tôi qua những lần ghé thăm hay những cuộc điện thoại, mặc dù chúng không thường xuyên lắm.
Nhìn chiếc nhẫn đính hôn anh đeo trên tay, lòng tôi chùng xuống. Tôi quay mặt đi giấu những giọt nước mắt đang lặng lẽ rơi. Tôi không nói nên lời nữa. Anh hỏi tôi đang ghen ư? Không, tôi không ghen bởi tình yêu của tôi và anh đã ra đi 2 năm rồi. Tôi và anh chẳng là gì để mà ghen nhưng không hiểu sao tôi lại thế.
Tôi đã rất yêu anh và anh cũng yêu, thương tôi. Có lẽ anh thương tôi nhiều hơn yêu bởi như anh nói tôi vốn là người con gái vất vả, anh quý tính tôi. Anh đã giúp tôi vượt qua rất nhiều khó khăn. Anh là chỗ dựa tinh thần cho tôi. Anh từng là thần tượng trong tôi. Thế đấy, yêu nhau và vẫn thương nhau nhưng lại đi trên 2 con đường khác nhau, mãi mãi vãn là như thế.
Anh nói tôi là bạn, là người em và cũng là người tình của anh. Có lẽ đó lần cuối cùng chúng tôi ở gần nhau. Tôi nhìn anh như không bao giờ có thể gặp lại, lòng đau nhói, anh đã thuộc về người khác từ lâu và đó là lẽ đương nhiên phải thế. Vậy anh cứ đi đi, đừng bận tâm về em nữa nhé.
Tôi chạy xe đi vẫn cay nơi khóe mi. Và tôi nhớ đến người ấy của tôi vô cùng, người mà tôi mới đón nhận tình cảm mấy ngày qua. Tôi muốn được lao vào vòng tay của anh ấy, được khóc trong tay anh và nói với anh rằng tôi yêu anh vô cùng.
Hường
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)