You are a child of the sun, you come from the sun, and that is something true with the Earth also... your relationship with the Earth is so deep, and the Earth is in you and this is something not very difficult, much less difficult then philosophy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quay cuồng vì nợ
p lực trả nợ mỗi ngày, tôi không thể xoay sở nổi. Nhiều khi trong nhà không còn gạo nhưng không dám mua, vì số tiền tôi còn không nhiều, phải để dành cho bé con ăn sáng và tiền đi xe buýt đưa đón con.
Tôi 31 tuổi, chưa từng lập gia đình nhưng có một bé gái 7 tuổi. Bé là kết quả của một cuộc tình không có cái kết tốt đẹp, tình yêu thuở cuồng nhiệt tuổi trẻ, cộng với cái tôi quá lớn của tôi và anh. Tôi chấp nhận nuôi con một mình vì đơn giản để chịu trách nhiệm cho những hành động của bản thân, hơn nữa tôi nghĩ nếu bỏ bé là đang cướp đi một sự sống. Giờ anh đã lập gia đình và chào đón thêm hai thành viên mới, có lẽ rất hạnh phúc nhưng tôi không ân hận về quyết định của mình. Lúc đó, tôi hoàn toàn không cảm nhận được thế nào là tình mẫu tử cả, chỉ về sau, nuôi con lúc ốm đau, nghe con cười khóc, tôi hiểu mình đã lựa chọn đúng dù phần đời còn lại này tôi gần như trở thành một chiếc bóng.
Cũng từ khi đó cuộc đời tôi rẽ sang một trang mới. Tôi chỉ tốt nghiệp lớp 12 vì khi đó gia đình không có điều kiện để tôi đi học tiếp. Thi tốt nghiệp hôm trước hôm sau đi xin việc, ở khoản này tôi làm rất thuận lợi. Nghe ông bà nói "Trời không lấy của ai cái gì” chắc đúng ở trường hợp này. Ban đầu, tôi xin làm công nhân, rồi sau vài ba tháng, quản lý lại cất nhắc tôi ở những vị trí cao hơn, mà lý ra chỉ những cá nhân tốt nghiệp đại học mới đảm đương. Những chuyến đi công tác trong và ngoài nước tôi luôn được đề cử. Tôi là con ong chăm chỉ và linh hoạt trong các hoạt động tại bất kỳ công ty nào khi về đầu quân. Không biết có phải ngủ quên trên thành công không mà tôi có thất bại ngày hôm nay.
Sau nhiều năm làm thuê, tôi quyết định tự kinh doanh, ban đầu cũng có chút thuận lợi, nhưng kết quả là món nợ khổng lồ vào đến thời điểm này. Ngẫm lại, tôi không giỏi như mình nghĩ, vì nếu giỏi tôi đã không thất bại trong hai năm nay. Tôi nợ ngân hàng và người thân khoảng 250 triệu đồng, rồi nhiều lúc xoay sở không ra, lãi mẹ đẻ lãi con, tôi phải vay nóng bên ngoài gần 100 triệu. Cho đến lúc này, tôi không thể xoay sở được nữa.
Ban đầu kinh doanh vì cũng muốn được làm chủ, thử sức mình, lại có thể làm giàu, và chăm sóc bé con. Tôi đưa con đang ở với ngoại xuống để chăm. Mọi chuyện thay đổi rất chóng vánh, giờ đến chiếc xe tôi cũng không có để đi, đưa đón con đi học đi bằng xe buýt, không thì mượn xe của đứa em. Nhiều lúc cả con cũng không có gì để ăn, hình như bé con ăn cơm với mắm đã là chuyện bình thường và tôi chưa thấy bé kêu ca gì cả. Điều này quả là ngoài sức tưởng tượng của tôi. Tôi thật là một người mẹ tồi thì phải.
Tôi kinh doanh không thành công nên quay lại xin việc làm, nhưng lần này lại khác, xin đâu rớt đó, không hẳn vì lý do tôi chưa tốt nghiệp đại học, vì tôi thấy thật sự nhiều nơi họ không quan tâm tôi đã được học những gì, chỉ quan tâm tôi đã làm được những gì và sẽ làm được gì cho họ. Rõ ràng, cầm tấm bằng 12 và lý lịch mẹ đơn thân như tôi sẽ hơi khó xin việc ở một số nơi nhưng không phải là tất cả. Việc không được tuyển chọn cũng có khá nhiều lý do.
Bây giờ, áp lực trả nợ mỗi ngày, tôi không thể xoay sở nổi. Xin đi làm không được, tôi đi dạy tại gia, thật ra thu nhập như nhau nhưng sẽ khó để có thể chứng minh thu nhập khi tôi muốn vay tín chấp ngân hàng để trả khoản vay nóng bên ngoài, bởi cứ phải trả lãi nóng nên tôi luôn trong tình trạng thiếu thốn. Nhiều khi trong nhà không còn gạo nhưng không dám mua, vì số tiền tôi còn không nhiều, phải để dành để bé con ăn sáng và tiền đi xe buýt đưa đón con, qua vài ba ngày rồi lại tính tiếp. Cuộc sống hàng ngày của tôi như cơn ác mộng vậy, nghĩ đến nó là tôi rụng rời, không thể làm được gì.
Nhiều lần và ngay bây giờ nữa tôi luôn có ý muốn tự tử, rồi lại không thể, không phải vì tôi không dám mà còn phải chờ thời gian thích hợp. Bởi tôi có mua một sản phẩm bảo hiểm nhân thọ, mệnh giá một tỷ, theo điều khoản nếu khách hàng tự tử tại thời điểm 2 năm một ngày kể từ lúc hợp đồng bảo hiểm có hiệu lực vẫn được bồi hoàn 100% mệnh giá như bị tai nạn tử vong vậy. Tôi còn đến 8 tháng nữa mới đến 2 năm.
Hiện giờ tôi phải thực hiện việc trả nợ cả gốc lẫn lãi khoản vay nóng từ giờ đến Tết, thật không biết phải làm thế nào. Người thân, bạn bè giờ cũng ngại gặp hay nghe điện thoại của tôi, vì họ sợ bị mượn tiền. Tôi cũng không có ai là người để có thể chia sẻ thật sự cả, định liều đi vay lãi nóng 20% để trả cho khoản vay này, tính nó sẽ ra tới mức hơn 300 triệu vào thời điểm 21/8/2014. Tôi hy vọng sau khi trừ đi các khoản nợ nần, gia đình sẽ còn lại 450 triệu tiền bảo hiểm để lo cho bé con tôi.
Nghĩ đến cái chết thật đáng sợ, nhưng nhìn những gì trước mắt cũng không có đủ can đảm để bước tiếp. Tôi không hy vọng chết đi rồi người ta sẽ xóa nợ nên bây giờ bất mãn lắm mà không dám chết. Nhiều khi đi đường tôi cầu mong sao xảy ra tai nạn đến mức cướp đi mạng sống của tôi, vì như thế bảo hiểm mới trả tiền, còn nếu trong thời gian này tôi có tự tử cũng không được bồi thường.
Tôi vẫn chưa vay nhưng có vẻ nó là phương án cuối cùng rồi thì phải. Tôi không biết rằng 450 triệu này có cho con một cuộc sống bình thường hay không khi mà bé đã bị ba từ bỏ, giờ lại đến người mẹ tồi bỏ nó mà đi. Xin hãy chia sẻ với tôi trong trường hợp này. Cảm ơn mọi người!
Hoa
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)