I find television to be very educating. Every time somebody turns on the set, I go in the other room and read a book.

Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quá chu toàn gia đình khiến chồng ỷ lại
ôi tiếc cho thân phận đàn bà như tôi phải lo từ cái lớn đến cái bé trong nhà. Hỏng điều hòa, máy giặt... hay kinh phí lo sự nghiệp cho chồng đều đến tay mình. Nuôi con mình cũng phải cáng đáng hàng ngày. Xếp hàng cho con đi học, hay dạy con hàng ngày cũng là mình.
Tôi là một người thực tế, vẫn thường đọc truyện người đời để rút kinh nghiệm cho mình chứ việc giãi bày tâm sự thế này quả thật trong lòng không biết có ai đọc bài của mình và có cười mình không. Nhưng thú thật, tôi không có nhiều bạn bè ở những tình cảnh khác nhau nên rất mong có thể nhờ trang báo này tìm được những lời khuyên, để mình không phải nuối tiếc.
Tôi quen rồi nhận lời yêu chồng một cách rất lý trí và cũng thật vô trách nhiệm. Lúc đó, tôi vừa chia tay với người yêu cũ chưa đầy 2 tuần, như để lấp chỗ trống và cũng vì tôi thấy ở anh có sự chân thật và đáng tin cậy. Anh không biết nói lời bay bướm, thậm chí còn rất thô kệch khi nói chuyện, nhưng đối với tôi lúc đó, sau vài lần thất bại trong tình yêu, nếm trái đắng khi bị phụ tình thì anh mang lại cho tôi niềm tin rằng mình sẽ là của quý đối với anh.
Anh thô kệch, quê mùa so với những bạn trai khác đến với tôi, nhưng tôi thích anh ở sự chân thật, ngay thẳng và đến giờ điểm đấy vẫn là điều mà tôi tôn trọng anh. Cái lý trí trong tình yêu ở chỗ, tôi sau 4 năm tiếp tục tình yêu nhưng cũng không cuồng nhiệt, không mặn mà, mà chỉ chuyển từ sự tôn trọng, sang tình thương đã đi đến hôn nhân với anh. Giờ chúng tôi đã có với nhau 2 cháu trai. Thực ra với mỗi gia đình thì đây sẽ là điểm bắt đầu cho sự an nhàn và phát triển. Nhưng sao với tôi, càng ngày tôi lại càng mất đi sự tôn trọng ban đầu của mình đối với anh.
Anh vẫn chân thật, vẫn công bằng, vẫn hiền lành và chất phác như ngày nào. Nhưng theo năm tháng, tôi thấy mình mệt mỏi bởi sự vô tổ chức trong công việc hàng ngày. Mặc dù biết trăn trở với đời nhưng toan tính sự nghiệp của anh luôn làm thiệt hại cho gia đình. Anh toan tính đổi việc sau cả chục năm theo đuổi, nuôi dưỡng quan hệ. Giờ đây, sau 2 lần toan tính đổi việc, vốn liếng trong gia đình gần cũng cạn kiệt.
Không chỉ có vậy, anh làm cho cả tôi và bố mẹ đẻ của mình cũng phải gánh vác các trách nhiệm hàng ngày với anh. Mẹ tôi thì xót con mà lo rằng, cả chục năm lấy nhau, tích cóp được bao nhiêu lại mang đi lo việc cho chồng hết. Tôi thì không tiếc tiền, bởi đấy chỉ là hư danh, nếu mất tiền mà mang lại sự ổn định cho gia đình, thì tôi không tiếc. Tôi tiếc cho thân phận đàn bà như tôi phải lo từ cái lớn đến cái bé trong nhà.
Hỏng điều hòa, máy giặt... hay kinh phí lo sự nghiệp cho chồng đều đến tay mình. Nuôi con mình cũng phải cáng đáng hàng ngày. Xếp hàng cho con đi học, hay dạy con hàng ngày cũng là mình phải tìm hiểu nhưng đâu có được dạy theo ý mình mà còn bị chồng lúc phản đối lúc bỏ bê. Sức khỏe của chồng thì rất hạn chế, đôi khi tôi còn phải tranh làm cùng cho anh đỡ mệt. Bởi điều đó rất quan trọng với sự tập trung trong công việc của chồng tôi.
Về phần mình, tôi tự thấy mình đảm đang, tháo vát. Tôi thường bị bạn đồng nghiệp nói rằng tại mình nhanh nhẹn quá khiến chồng ỷ lại hoặc không có cơ hội thể hiện. Tôi cũng ngẫm và thử để anh tự làm một số việc. Nhưng để việc gì thì không muộn quá gây hậu quả thì cũng là có làm mà không đâu vào đâu. Liệu tôi có khó tính quá không? Tôi cũng nhiều lần tự hỏi mình điều đó và điều chỉnh lại những tiêu chuẩn của mình thì đều có cảm giác mình không phải là mình và như vậy sẽ gây thiệt cho cả nhà.
Đôi khi nhìn 3 bố con xem hoạt hình quên làm việc gì đó hay không ăn nốt cơm, tôi thấy mình như có 3 đứa con nhỏ vậy. Sự tôn nghiêm và tôn trọng anh cũng dần suy sụp trong tôi. Có đôi lần tôi tỏ thái độ thất vọng, nói nhẹ nhàng, khuyên răn, đe dọa ly thân đều có nhưng anh luôn tỏ ra áy náy và hứa khi công việc ổn định thì sẽ tập trung cho gia đình.
Tôi cũng không ít lần hỏi lại anh: sự nghiệp và gia đình luôn luôn cần tồn tại song song, nếu ai cũng như anh thì thiên hạ này không có đàn ông lập gia đình à? Tôi cũng luôn nhắc nhở mình: đàn ông không thích bị so sánh; vợ cằn nhằn mãi thì dần chồng cũng thấy chán. Tôi cũng cố gắng đảm nhiệm bổn phận người vợ hiền, nhưng sao giờ đang tiếc rằng bao lần đổi kiếp mới được làm người, vậy mà giờ sống chẳng thấy hứng thú gì ngoài trách nhiệm và tình nghĩa.
Anh từng nói: “Anh biết em chịu thiệt nhiều, là người khác chắc gì sẽ còn sống với nhau đến ngày hôm nay”. Nói vậy là bởi bố mẹ chồng cũng là người gia trưởng. Cô chị dâu nhà tôi cũng năm lần bảy lượt mang con về nhà mình đòi ly hôn vì không chịu được bố mẹ chồng.
Giờ đây, tôi nghi ngờ tương lai, nghi ngờ sự tôn trọng và tình yêu với chồng. Tôi sợ sự nghi ngờ này lâu ngày sẽ ảnh hưởng tới sự tôn trọng của con với bố mẹ. Ảnh hưởng tới nếp sống vô tổ chức với con tôi. Sợ nghe cằn nhằn mãi thì chồng chán vợ sẽ hư. Và nhất là sợ đến già mình vẫn phải ngồi kêu ca những nỗi sợ này. Rất mong quý bạn độc giả, đọc và không cười, lại còn có thể tư vấn cho tôi nên hay không nên ly thân cho anh biết để chấn chỉnh lại mình. Và đây cũng là một điều mà tôi thấy là không tưởng, bởi “giang sơn khó đổi, bản tính khó dời.
Mi
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)