Hầu hết những thành quả quan trọng trên đời đều được tạo ra bởi những người dù chẳng còn chút hy vọng nào nhưng vẫn kiên trì theo đuổi điều mình mong ước.

Dale Carnegie

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quà sinh nhật đặc biệt tặng em, người tình của chồng chị
hị biết em hẳn phải có tình cảm thì mới gắn bó với chồng chị và rõ ràng chồng chị phải có tình cảm thì mới gần gũi bên em. Cho dù tình cảm đó có được gọi là tình yêu hay không thì chỉ có em và chồng chị biết thôi.
Từ: hạnh phúc mong manh
Đã gửi: 05 Tháng Năm 2011 4:33 CH
Sinh nhật em đã qua đi mà chị chưa có dịp gửi quà tặng. Đành dành đôi điều tâm sự gửi tới em như một món quà đặc biệt, món quà này như là một loại quả đặc biệt có nhiều vị khác nhau mà khó có thể tìm thấy trên đời. Món quà mang vị mặn của nước mắt, vị chua của sự xót xa, vị đắng của sự đớn đau, nhưng vượt qua tất cả nó có vị ngọt của lòng vị tha mà không dễ gì có được của một người phụ nữ dành cho người đàn bà của chồng mình.
Có thể đây sẽ là lần cuối cùng chị có đôi điều trao đổi với em. Thời gian cũng không phải là nhiều nhưng cũng không phải vừa mới ngày hôm qua diễn ra câu chuyện làm tổn thương chị. Ngày đó quả thật là ngày không đáng nhớ nhưng khó quên.
Với thời gian không phải là dài nhưng không quá ngắn, đủ để em suy ngẫm câu chuyện có sự đóng góp tích cực của em đối với cuộc sống của chị. Chị vẫn nhớ như in những gì chị đã trao đổi với em cùng với những lời thề thốt rất đỗi nhiệt tình từ em. Chị nhớ rằng chị đã giữ đúng những gì chị đã nói cùng em, chị không mảy may nói nửa lời câu chuyện chẳng mấy hay ho với chồng em và chị luôn nghĩ con người phải biết chịu trách nhiệm với những gì mình làm.
Còn với em, em đã nói những gì và em làm những gì có trời biết, đất biết, chồng chị biết và rất không may có cả chị biết phải không em? Em hãy nhớ một điều, cuộc sống vẫn luôn tuân theo quy luật nhân quả, chỉ có điều đến sớm hay đến muộn với mỗi con người là khác nhau thôi em. Chị là người đã được chiêm nghiệm điều đó khá sớm, bởi chị từng làm một người phụ nữ bị tổn thương một cách trực tiếp hay gián tiếp, cho dù chị có nghìn lần bào chữa rằng câu chuyện của chị được khoác bởi chiếc áo tình yêu vô cùng đẹp đẽ.
Thế nhưng câu chuyện nhân quả đã hiện hữu bên chị vô cùng rõ nét bởi sự hiện diện của em. Chị từng là nhân của người khác và đến ngày hôm nay chị đã nhận được quả từ em đấy, em có biết không? Chị không trách ông trời mà có chăng chị chỉ tiếc điều đó đến với chị quá sớm. Tuy vậy chị lại phải cảm ơn ông trời đem điều đó khi chị vẫn còn chút sức khoẻ và điều quan trọng là chưa bị cạn kiệt niềm tin cuộc sống, để chị có thể vượt qua tai ương cuộc sống, để tiếp tục cuộc đời một cách có ý nghĩa.
Còn với em, em hãy ngẫm lại những điều chị từng tâm sự với em, cùng với sự kiện đã xảy ra mà chỉ chút xíu chị em mình gặp được mặt nhau trong hoàn cảnh chẳng mấy hay ho, hẳn em cũng đã suy ngẫm lại phải không? Chị biết em hẳn phải có tình cảm thì em mới gắn bó với chồng chị và rõ ràng chồng chị phải có tình cảm thì mới gần gũi bên em. Cho dù tình cảm đó có được gọi là tình yêu hay không thì chỉ có em và chồng chị biết thôi.
Chính vì vậy chị từng nói với anh, cuộc hôn nhân của bọn chị do anh quyết. Nếu anh cần em hơn thì chị sẵn sàng chia tay để anh có thể đến với em một cách công khai và trọn vẹn. Nếu anh cần chị và các con thì chị sẽ luôn ở bên anh và anh chị sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn cuộc đời.
Chị không biết điều chị suy nghĩ có viển vông không nhưng rõ ràng với thời gian vừa qua, bằng sự cảm nhận qua hành động và tình cảm anh dành cho chị và cho gia đình, chị tin tưởng rằng anh đã không rời bỏ gia đình. Anh yêu thương, quan tâm đến chị nhiều hơn và dần thu xếp để câu chuyện tình cảm của em và anh được xếp gọn lại.
Có thể đọc đến đây em cười khẩy, chị chỉ võ đoán và áo tưởng. Nếu thật sự là như vậy thì em nên cân nhắc phải chăng em đã yêu lầm người, một con người có khả năng sống hai mặt đến vậy thì sớm muộn em cũng nhận được quả đắng còn hơn chị đấy em.
Vài lời tâm sự không gãy gọn, không mạch lạc nhưng là chân thành gửi tới em để em cân nhắc sống sao cho đừng xấu hổ với con cái, với cha mẹ và người đàn ông được gọi là chồng. Chị không dám bàn luận nhiều về chồng em nhưng nhìn bên ngoài, có lẽ nhiều người nhận ra người đàn ông ấy thiếu vắng sự quan tâm chăm sóc của một người phụ nữ. Phải chăng em có đôi chút thời gian nhìn lại điều đó?
Chị vẫn nhắc lại để em biết và hiểu quy luật cuộc đời. Chị với em không phải họ hàng, không phải người thân nhưng có một điểm duy nhất liên hệ với nhau là cùng yêu thương và cùng muốn chiếm hữu một người đàn ông. Vì vậy, hà cớ gì chị cứ phải nhường nhịn em mãi nhỉ? Tại sao chị cứ phải chịu khủng hoảng tinh thần trong khi em chẳng phải lo lắng gì đến cuộc sống em hiện có?
Chị đã nghĩ vậy và từng muốn em phải được nhận đủ những đau khổ mà chị đã nhận một cách từ từ và đớn đau. Chị cho rằng chị có thể làm được điều đó một cách có trật tự và khó có thể chê trách được nhưng chị thiết nghĩ, tội lỗi đâu phải chỉ có mình em? Nếu em không có điểm tựa thì làm sao em có thể khuấy động được cả một gia đình? Chính vì vậy chị đã để cho những người trong cuộc là em, chị và chồng chị tự suy ngẫm và sống theo sự mách bảo của con tim và lý trí của mình.
Chị chỉ ngẫm ra một điều cuộc sống luôn có điều bất ngờ và không có điều gì là không thể giải quyết, không thể khắc phục được nếu như mình có ý chí, sự quyết tâm và sự tôn trọng bản thân mình và người khác.
Chúc em có một sinh nhật vui vẻ và cuộc sống an lành. Vĩnh biệt em.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)