Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Phải chăng anh đang coi em là trò chơi?
nh nói anh “xấu xa”. Đúng rồi anh xấu xa lắm. Trên đời làm gì còn ai xấu xa hơn thế. Em ghét anh lắm! Em ghét anh vì anh làm em thấy như bị coi thường. Em ghét anh vì anh làm em buồn, em đau. Em ghét anh vì anh cứ mãi là anh… một người em yêu.
From: Emily
Sent: Friday, November 26, 2010 1:54 AM
Có những lúc em mệt mỏi, kiệt sức. Nhưng lúc này đây khi đang viết những dòng này em thấy mình cần mạnh mẽ hơn. Điều gì khiến em lại thấy mình yêu đời đến thế này?
À chắc vì có lẽ em đã lo lắng, đã run sợ, đã đau quá rồi nên giờ cũng không còn thể tiếp tục như vậy được. Con tim nó chẳng đau theo cách bình thường nữa. Nó vui sướng theo cách mà em chưa từng nghĩ.
Em vẫn tự hỏi? Điều gì khiến anh yêu em và ngược lại (ngược lại theo cách nào cũng được). Em chẳng thể trả lời và anh cũng thế! Giống như câu hỏi: “Vì sao lá rời bỏ cành?” vì lá theo gió bay đi hay vì cành hờ hững chẳng buồn níu lá ở lại. Chẳng ai trả lời được.
Dù anh cứ nói anh chẳng coi em là trò chơi. Nhưng anh không thấy cách cư xử khiến em không thể nào không hiểu như thế! Mỗi ngày trôi đi là một ngày em thấy nhớ anh. Nỗi nhớ cứ đầy dần. Anh không hiểu em đâu. Mãi mãi không hiểu đâu. Anh không hiểu rằng em ghét 2 từ “ngộ nhận” đến mức nào đâu. Anh không biết nên anh cứ vô tình hay hữu ý mà cứ nói ra với em một cách tàn nhẫn như thế.
Anh nói anh “xấu xa”. Đúng rồi anh xấu xa lắm. Trên đời làm gì còn ai xấu xa hơn thế. Em ghét anh lắm! Em ghét anh vì anh làm em thấy như bị coi thường. Em ghét anh vì anh làm em buồn, em đau. Em ghét anh vì anh cứ mãi là anh… một người em yêu.
Nhưng anh ơi! Em lại yêu anh hơn cả việc em ghét anh cơ. Em yêu anh vì anh gọi tên em lần đầu gặp mặt. Em yêu anh vì anh cứ thích giơ tay phát biểu trong lớp (mặc dù câu hỏi dễ bỏ xừ, chẳng đáng để anh trả lời). Em yêu anh vì anh dạy em cài win (mà em cũng đủ biết làm nhưng cứ vờ như ta đây không biết).
Em yêu anh vì lúc trên xe bus em ngơ ngác thì anh kéo em vào ghế và bảo ngồi đi. Em yêu anh vì chẳng ai hay gọi điện kể chuyện trên trời dưới biển cho em như vậy. Và từ chỗ bị động, em cũng đã tuôn ra bao câu chuyện để kể với anh như thế. Cứ thế, cứ thế… anh đã chiếm trọn con tim em từ lúc nào em không hay!
Chỉ biết ngày nào không được anh nói chuyện là em buồn bực không yên. Dù có những hôm sắp kiểm tra mà anh vẫn cứ mãi nói. Em cũng kệ, cứ nghe mãi. Mặc dù với em trước bài kiểm tra em sẽ bỏ mọi thứ khác chỉ để ôn bài mà thôi. Em yêu anh, yêu cái cách mà anh nhìn em rồi khi em nhìn lại thì lại quay đi vội vã.
Em yêu cả nụ cười của anh nữa. Nhưng nụ cười ấy cũng là của chung. Và em yêu nhất không phải là nụ hôn đầu tiên lạ lẫm, ngọt ngào. Mà là nụ hôn bất ngờ, thiêng liêng trong nhà thờ ngày hôm đấy. Em trân trọng và tin tưởng vào Chúa dù em và anh không theo đạo.
Nhưng Chúa đã nhìn thấy tình yêu bé nhỏ, mỏng manh của em rồi. Ôi nhiều quá. Em chẳng nhớ hết nổi nữa. Em yêu anh vì lúc nào cũng thích vị trí leader để rồi lại có lúc phải gánh chịu những lỗi lầm của người khác. Lúc đấy em chỉ muốn kéo anh lại với em mà thôi. Để anh chỉ là anh của riêng em. Nhưng như thế em ích kỷ quá phải không? Như ai đó đã nói với em, anh là của chung, mãi là thế, không bao giờ là của riêng em. Em tình nguyện chấp nhận!
Nhưng đã có những lúc em lại chợt nổi máu tham. Em lại vùng dậy, đòi quyền đấu tranh. Nhưng đó là cuộc chiến không cân sức. Cuộc chiến cân sao nổi khi bên kia lại chính là anh! Em thấy anh là sợ chạy mất “guốc” rồi! L. còn tinh thần đâu mà chiến đấu.
Anh! Anh lúc nào cũng tạo cho em cảm giác mọi thứ liên quan đến hạnh phúc nhỏ nhoi mà em có được thật mong manh và dễ vỡ. Chỉ cần em sơ sảy nắm quá chặt hoặc vô tình buông lơi là anh sẽ thổi nó bay đi! Tại sao hả anh? Tại anh hết yêu em thật sự hay anh chỉ là yêu em ít hơn em yêu anh mà thôi? Người ta yêu nhau thì sống chết cũng ở cạnh nhau. Còn ta thì bất cứ lúc nào cũng dễ lung lay.
Thế nên em cứ tự vẽ ra sự hạnh phúc cho riêng mình vậy. Rồi em cho nó vào một cái lồng kính, bảo quản chu đáo. Một thứ hạnh phúc hoàn hảo, có anh và cả em nữa. Hai người cùng vượt qua tất cả. Dù là chính nỗi sợ hãi, lạc hướng của bản thân. Em cứ vẽ ra thôi. Vì nó khiến em thoải mái (chắc không thật sự).
Nhưng em sống không thể thiếu đi nguồn nội lực này được. Có nó em thấy mạnh mẽ, tự tin và dũng cảm làm nhiều việc khác. Em sẵn sàng thực hiện ước mơ của mình khi nghĩ rằng anh vẫn ở đây cùng em trên con đường này. Anh không đi trước để em lẽo đẽo theo sau như con ngốc mà nhẹ nhàng cầm lấy tay em và đưa em đến cuối còn đường đi tìm sự hạnh phúc.
Em ngốc lắm đúng không? Nhưng hãy để em ngốc theo cái cách riêng của em anh nhé!
Đọc xong những dòng này chắc anh nghĩ sao em lúc nào cũng sến thế này! Nhưng đó mới là cách em muốn. Cái cách mà nhiều lúc ở bên anh em chẳng dám thể hiện vì biết anh chẳng thích đâu. Đây là em đây, một con người thế này sống dựa quá nhiều vào tình cảm. Anh là gì? Là gì mà em phải thế này? Đơn giản anh là anh thôi. Chẳng cần anh là gì em cũng có thể thể hiện tình cảm của mình theo cách của mình. Còn anh thì theo cách của anh, em chẳng can thiệp được.
Khi viết những dòng này, nước mắt của tuôn ra thôi vì tất cả những ký ức cứ quay lại như một thước phim của ngày hôm qua! Mà đã lâu lắm rồi em không nhớ lại.
Hôm nay anh lạnh lùng lắm! Nhưng em không cho phép em cũng lạnh lùng như thế! Chẳng nhẽ không dưng anh tự quay lại với em 2 tháng trước sao? Không phải em đã chấp nhận mạo hiểm một lần nữa quay lại với anh đó sao? Anh có biết là lúc đấy em sợ lắm không? Khi đi xe mà ngã một lần, lần sau sẽ cảm thấy sợ hãi việc leo lên xe đi tiếp. Nhưng em vẫn làm đấy thôi. Tình yêu ngộ nhận có đủ sức mạnh làm điều này sao anh!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)