Books are a refuge, a sort of cloistral refuge, from the vulgarities of the actual world.

Walter Pater

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Niềm hạnh phúc của em bù đắp sự đau khổ của tôi
ôi mua một cành hồng tới tặng em thì thấy cánh cửa phòng trọ em hé mở, cửa sổ đóng chặt. Tôi đi vào nhìn thấy em và người ấy đang ôm hôn nhau say sưa, tôi khẽ gõ cửa. Em quay ra, như phản xạ em bật nhanh khỏi lòng người kia đứng ra giữa nhà, cổ họng tôi nghẹn ứ, không nói được câu gì. (Quy)
Từ: quy nguyen ngoc
Đã gửi: 16 Tháng Hai 2012 6:55 SA
Mình quen nhau bao lâu rồi em nhỉ, cũng 3 năm rồi phải không? Mình yêu nhau cũng ngót nghét như vậy, bao nhiêu chuyện đã xảy ra, và giờ em đã xa anh để đến với một người khác. Nhớ lại ngày đó mình còn trong sáng như tờ giấy trắng, tình yêu đến bất chợt mà cả anh cả em cũng không nhận ra mình đã thật sự yêu nhau từ lúc nào.
Có nhớ không em cái ngày hè oi ả của Hà Nội đợt thi ĐH năm 2009, những ngày hè oi ả ấy là nơi bắt đầu tình yêu của chúng ta, ngày ta biến tình bạn thành tình yêu, ngày mà có lẽ cuộc đời này anh chẳng thể quên, không bao giờ quên em ạ. Anh vẫn nhớ rất rõ mình sóng đôi đi trên đường Kim Mã rợp những bóng cây, hồi ấy sao mà ngây thơ quá, sao mà trong sáng quá, chỉ dám ngoắc hai ngón tay vào nhau chứ nào dám cầm.
Em thẹn thùng nhìn trộm anh và anh thì như là tượng gỗ, chẳng dám nhìn vào ánh mắt đen huyền của em, ngày ấy sao mà đáng yêu thế, sao mà đáng nhớ thế! Anh sẽ nhớ mãi em ạ, bất chợt anh quay sang lấy hết can đảm nhìn em thật kỹ, lúc đó em như một thiên thần, còn anh như một tên ngốc cứ nhìn bần thần làm má em đỏ hồng vì ngại ngùng.
Em không quá xinh đẹp, không có số đo ba vòng chuẩn nhưng trên môi em luôn có nụ cười tươi tắn làm hiện rõ má núm đồng tiền nhìn rất duyên. Em không quần là áo lượt nhưng gọn gàng và kín đáo, tôi như chàng ngốc, như bị hút hồn, như đắm say trong một mối tình học trò thơ mộng.
Nhanh chóng về nhà, tôi gọi ngay cho một người bạn nhờ mua hộ 100 bông hồng vàng, vì em nói em yêu hoa hồng vàng, cũng là thay sự đánh dấu. Bạn tôi nói sao không mua hồng đỏ, hồng vàng là chia tay mà, tôi chẳng suy nghĩ nhiều, vì em thích, vì tôi đang đắm say trong tình yêu nên tôi chẳng nghĩ nhiều được như thế.
Mình đã có những giây phút thật hạnh phúc bên nhau, và mình cũng cãi nhau rất nhiều nhưng rồi lại làm hòa và chính nhưng lúc bất hòa ấy mình càng thêm hiểu và yêu nhau nhiều hơn phải không em? Hôm em bị ốm, tôi sang nhà em, chăm sóc em, nói chuyện với em cả buổi mới về thì cũng đã giữa trưa, hôm ấy là một ngày nắng gắt, về tới nhà tôi và em được cùng ốm với nhau.
Em nhớ không, những lúc cãi nhau thật vô cớ vì những chuyện nhỏ nhặt, rồi lại làm lành ngay lập tức, khi em giận chỉ cần tôi lấy cho em ly nước rồi nói "vợ ơi, vợ uống nước đi cho hạ hỏa" là em lại phì cười và quên sự hờn dỗi vu vơ. Khi tôi giận, em chỉ cần nhìn thẳng vào mắt tôi rồi nói "kìa kìa cười rồi kìa". Chẳng được qua ba lần là tôi lại quên hết mọi chuyện.
Rồi lần đầu tiên em ôm tôi, lúc đó mình vẫn gọi nhau là cậu tớ như hồi còn là bạn, là khi em đỗ vào một trường đại học có danh tiếng còn tôi thì trượt. Nụ hôn đầu tiên gượng gạo và sợ hãi, nhưng sao mà ngọt ngào đến thế, đến tận bây giờ vẫn còn dư vị trên môi. Nhớ những khi đi chơi khắp nơi trên cái xe máy cà tàng của tôi, hôm ấy nó dở chứng còi kêu ầm ĩ không tắt được.
Thời gian cứ chầm chậm trôi, những chuỗi ngày hạnh phúc cứ thế trôi qua, rồi tới một ngày dường như em không còn yêu tôi nữa, em không còn quan tâm, không còn muốn làm bánh cho tôi ăn, không muốn nấu cơm cho tôi nữa. Tôi nhắn tin thì em kêu bận học, hay ngủ rồi để thoái thác.
Rồi tôi biết được một chuyện, em bị một khối u và phải mổ, tôi lo lắng như phát điên nhưng em vẫn vậy, vẫn trốn tránh tôi, làm tôi càng lo lắng hơn cho em, lỡ ra có chuyện gì nên em mới vậy. Thời gian bận bịu lâu lắm tôi không vào đọc blog của em, vì đơn giản tôi nghĩ tôi và em có gì giấu nhau đâu. Và tôi sững sờ khi nghe em nói tới một người con trai tới với em, và thật sự em đã bị ấn tượng bởi nụ cười đó.
Em đã yêu người đó và không có một dòng nào nói về tôi, tôi vẫn chăm sóc em ở viện như bình thường, em muốn tôi không vào thăm em, nhưng tôi vẫn tìm cách để bên em trong lúc em ốm đau. Rồi em xuất viện, tôi hỏi em về chuyện đó thì em nói chỉ là rung động tức thời, giờ với người đó chỉ là bạn thân.
Một ngày cuối thu đầu đông, em nói với tôi là mình chia tay thôi, vì lý do tôi không hiện thực, không hợp với em. Em sẽ không có một gia đình hạnh phúc nếu bên tôi, và em vẫn nói không có người thứ ba nào cả, em chưa bao giờ lừa dối tôi, tôi càng níu giữ em thì em lại càng xa tôi nhiều hơn.
Đến một ngày không xa thời gian em nói lời chia tay với tôi là mấy, hình như hơn một tuần, em nói đừng làm phiền em nữa, em đã có người yêu. Trái tim tôi như tan vỡ, tôi không tin vào tai mình nữa, không thể tin được. Rồi thì mọi chuyện cứ lằng nhằng, Valentine năm 2012, tôi mua một cành hồng tới tặng em thì thấy cánh cửa phòng trọ em hé mở, cửa sổ thì đóng chặt.
Tôi đi vào nhìn thấy em và người ấy đang ôm hôn nhau say sưa, tôi khẽ gõ gõ cửa. Em quay ra, như phản xạ em bật nhanh ra khỏi lòng người kia đứng ra giữa nhà, cổ họng tôi nghẹn ứ, không nói được câu gì. Tôi chầm chậm đi vào tặng em đóa hồng rồi quay mặt bước đi.
Có lẽ tôi phải suy nghĩ thật thoáng để giúp mình thoát khỏi tình trạng này, tôi chán tới mức độ từ đêm hôm ấy tới nay tôi chưa chợp mắt phút nào, chưa ăn một hạt cơm nào. Em nhắn tin cho tôi, mình chia tay rồi, vợ có người yêu mới như vậy là chuyện bình thường, tôi không nói gì chỉ lặng yên không trả lời, và thả mình theo làn khói thuốc.
Giờ đây tôi nên lấy niềm hạnh phúc của em để bù đắp vào sự đau khổ của mình. Giá như em lấy hạnh phúc và những gì tôi cùng em đã có để xóa đi sự cán dỗ của người mới? Nhưng thôi, tôi yêu em hơn tất cả những lời tôi nói, tôi sẽ ra đi, tôi sẽ biến mình thành một người khác để quên em.
Em ơi, em còn nhớ hay em đã quên, mà em ra đi bỏ mặc con đường? Còn tôi, tôi vẫn yêu em, vì em là Diễm của ngày xưa.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)