Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Những miền ký ức em đi qua đời anh
hế là 2 cái Tết trôi qua phải không em, cũng đã hơn 2 năm trôi qua chúng ta biết nhau và yêu nhau. Nhưng giờ đây, có lẽ tình yêu trong mỗi chúng ta đều nằm trong miền ký ức.
Từ: Hai Di
Đã gửi: 23 Tháng Giêng 2012 9:29 SA 
Anh biết em trong sự tình cờ, qua những dòng chat đầu tiên, bắt đầu bằng những tranh luận về các đội bóng đá, về cuộc sống sinh hoạt của em tại châu Âu và thời gian anh cũng vừa quay về Sài Gòn để làm việc. Em lớn hơn anh khá nhiều tuổi và đã là người mẹ của 2 đứa con lớn. Những vất vả khó nhọc và nghiệt ngã trong những ngày đầu khi vừa đặt chân nơi xứ người, hôn nhân đổ vỡ khiến em phải gắng gượng để sống và lo cho con.
Anh dần cảm phục tính cách của em, những cố gắng nỗ lực và phi thường của em vẫn giữ cái tâm và đức trong sạch. Và dần dần, anh cảm thấy… yêu em qua những lần nói chuyện, mặc cho những chênh lệch về tuổi tác, khoảng cách thời gian và không gian. Những lần em ríu rít nói chuyện, lúc bắt đầu thức dậy, lúc đến nơi làm việc và trước khi đi ngủ. Anh và em dần cảm nhận, chúng ta nên gặp nhau.
Em đã về Việt Nam để gặp anh lần đầu tiên. Cảm nhận lần đầu tiên gặp mặt thật xúc động và ngỡ ngàng, em thật dễ thương so với độ tuổi em. Có lẽ đứng cạnh anh, không ai nghĩ rằng em hơn tuổi anh. Chúng ta đã có những kỷ niệm thật đẹp và êm đềm trong những ngày tháng khi bên nhau trong lần về đó. Anh cũng thật may mắn khi nhận được sự ủng hộ ngầm từ gia đình, mặc dù ba mẹ đôi lúc cũng thoáng nghi ngại chuyện tình cảm của anh và em. Nhưng chúng ta yêu nhau thật lòng, chân thành và cùng suy nghĩ hướng về gia đình. Em có nói với mẹ là em yêu anh một phần vì chữ hiếu của anh, và em cũng vậy.
Sau lần gặp gỡ đó, em trở về nước và chúng ta gieo vào trong nhau kỷ niệm về hạnh phúc, về mái ấm gia đình trong một ngày không xa. Và rồi trong những ngày giáp Tết vào năm ngoái, em lại trở về, trở về bên anh để chăm lo cho ngôi nhà của chúng ta. Em say sưa dọn dẹp, bày biện nhà cửa, chăm lo cho anh từng góc trong ngôi nhà. Công việc cuối năm của anh bận rộn, nhưng buổi trưa nào anh cũng tranh thủ về ăn trưa cùng em hoặc chỉ để nhìn em và nói “Anh yêu em nhiều lắm”.
Chúng ta cùng đi ngắm chợ hoa, em xà xuống lề đường viết câu đối ngày Tết tặng anh. Chúng ta sống trong mật ngọt của tình yêu, sự yêu thương và vun đắp cho hạnh phúc từ ba mẹ. Lần đầu tiên trong cuộc đời, anh trao tặng em nhẫn đính hôn trong kỳ nghỉ ở nước ngoài. Chiếc nhẫn đính hôn minh chứng chân thật nhất cho tình yêu của chúng ta.
Những cơn sóng ngầm dần nổi lên từ gia đình em. Từng lời nói cay nghiệt từ người chị em và gia đình em như rót vào tai anh nghe thật đau buốt, sự hắt hủi và chế nhạo anh và em, về mối quan hệ của chúng ta, người ta nói anh đi lợi dụng em, lấy của cải của em, ham đi nước ngoài… Em sợ bị đánh khi đến gặp họ và anh phải đứng trông chừng và bảo vệ em. Em phải chạy trốn trong đêm khuya và tạm lánh, tìm sự an ủi và động viên ở ba mẹ. Chúng ta đã ôm nhau khóc thật nhiều, nuốt nước mắt vào tim. Anh nguyện một lòng luôn yêu thương và bảo vệ em suốt cuộc đời.
Dù cho khoảng cách về không gian và thời gian có xa xôi đến đâu, anh cũng vượt qua và đặt chân đến nơi em ở. Lần đầu tiên đặt chân đến châu Âu, cảm nhận được sự thanh bình, cuộc sống thường ngày của em, tiếp xúc với con em, anh dần nhận ra, cuộc sống đôi lúc không như là mơ. Anh cảm nhận nếu ở đây có thể anh sẽ không nhiều cơ hội như tại VN và em cũng nói, nếu em về bên anh thì sẽ hạnh phúc hơn nhiều khi anh qua đây.
Chúng ta đã bắt đầu có những mâu thuẫn ngầm về cách sống, cách lựa chọn nơi ở và đi và thậm chí cả những tranh luận gay gắt. Nhưng em ơi, những tranh luận đó là để tìm đến sự đồng nhất trong suy nghĩ, để tìm hướng ra phù hợp cho cả hai. Anh đâu có ích kỷ, hẹp hòi hay chửi rủa em điều gì, những lời anh nói ra là sự vô tình, những bức xúc. Em đã là người anh yêu thương và là vợ của anh thì đâu thể nào em nghĩ anh như vậy được. Để dung hòa và có được hạnh phúc thì cả hai phải có tiếng nói chung.
Cuộc sống và thu nhập của anh không khác gì so với mức thu nhập nơi em làm việc. Rất nhiều người có hay không có khả năng cũng khó có thể đặt chân đi nước ngoài để thăm người yêu vì lý do công việc, sự khó khăn khi đi lại hoặc cả về tài chánh. Con em từng sống dưới ngôi nhà anh khi về VN, anh đối xử với con chân tình và xem như con ruột của mình. Anh trở về VN, mang theo nhiều ưu tư và trầm lắng, mâu thuẫn và xung đột trong suy nghĩ mỗi lúc nhiều hơn, nhiều lúc cả hai đều cảm thấy mệt mỏi và bế tắc.
Tết này, em về lại VN, nhưng không cho anh và ba mẹ biết. Anh vẫn trông đợi và thương nhớ đến em như thuở ban đầu. Nhưng em đã lạnh lùng từ chối tình yêu đó, em đã nói chuyện với ba mẹ không thể đến được với anh vì những mâu thuẫn, khác biệt suy nghĩ, tuổi tác, tính cách… Nhưng em ơi, anh tranh luận là để tìm một lối ra, để tìm được hạnh phúc và tiếng nói chung. Anh là người của gia đình và anh yêu cuộc sống gia đình. Anh chăm lo, vun vén và suy nghĩ về gia đình không cờ bạc, rượu chè hay la cà với bạn bè và đồng nghiệp sau giờ làm việc. Đối với anh chỉ có em và hạnh phúc gia đình, chẳng lẽ nào em không hiểu điều đó sao.
Anh suy sụp trong suy nghĩ và tinh thần, sự chấn động mạnh đó làm anh không thể tập trung trong công việc, anh đã nộp đơn nghỉ việc, nằm trong bệnh viện do bị sốt mà nước mắt anh cứ tuôn rơi, có lẽ nào hạnh phúc đã vụt khỏi tầm tay. Có lẽ nào em lại quá bình thản, quay trở về dưới ngôi nhà người chị và cười đùa, mặc dù trước đó em đã phải trốn chạy, từng nói không bao giờ quay về. Em đã bỏ anh ngay trong lúc anh gặp khó khăn nhất, công việc, cuộc sống, sức khỏe và cả trong dịp Tết, mặc dù anh đã khẩn khoản và van nài em quay về, nhưng em vẫn lạnh lùng từ chối. Anh phải thui thủi một mình dọn dẹp nhà cửa, mua đồ cho ngày Tết và đón một năm mới trong cô đơn và tuyệt vọng.
Anh sẽ gượng đứng dậy, tất cả tựa như giấc mơ, nhưng giấc mơ có thật. Sự thật nghiệt ngã và phũ phàng quá. Có lẽ nào em lại quên đi những kỷ niệm, có lẽ nào em lại quên đi những gì chúng ta đã phải chống chọi với gia đình và dư luận. Anh không trách em, mọi thứ và tất cả do lỗi của anh, anh đã không giữ được em trong cuộc đời và có lẽ nào em đã… quên đi miền ký ức về hạnh phúc và một mái ấm gia đình của em và anh.
Viết trong ngày mùng 1 Tết Nhâm Thìn 2012.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)