Khi phải chống chọi với những thử thách của cuộc sống, bạn đừng vội nản lòng. Bởi đó là cơ hội tốt để những khả năng tiềm ẩn trong bạn có dịp được phát huy.

S. Young

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
'Nếu còn yêu anh ta, con hãy viết đơn từ mẹ'
à đưa ra bao lý lẽ, rằng tôi tiếp tục với anh thì sẽ là đứa con bất hiếu. Nếu tôi quá si mê anh, mẹ sẽ không nhận tôi làm con nữa, mặc kệ tôi làm gì thì làm.
Tôi 24 tuổi, anh 30. Sau khi tốt nghiệp đại học ở Sài Gòn, tôi quay về Đà Nẵng làm ở một cơ quan nhà nước. Anh người Quảng Nam, kỹ sư điện, trước đây làm việc ở Đà Nẵng nhưng vào Sài Gòn làm gần 2 năm. Chúng tôi yêu nhau gần 5 năm, khi tôi đi học đại học, anh chăm chỉ làm việc tại Đà Nẵng. Thời gian đầu mới yêu, cách xa nhau nên việc thường xuyên chăm sóc nhau là rất khó. Tuy nhiên, anh rất tâm lý và hết mực yêu thương tôi. Một năm ngoài thời gian một tháng tôi về nhà vào dịp Tết và hè, anh xin nghỉ phép 2 lần vào Sài Gòn thăm tôi.
Cứ như thế, một năm chúng tôi gặp nhau ít nhất 4 lần, mỗi lần như vậy không dưới một tuần. Anh biết yêu xa thì tôi chịu nhiều thiệt thòi nên cố gắng bù đắp khi đêm nào cũng gọi điện thoại tâm sự, mỗi buổi sáng anh lại nhắn tin chúc ngày mới vui vẻ và tốt lành. Các dịp sinh nhật, kỷ niệm ngày quen nhau, ngày phụ nữ…, anh đều gửi quà từ Đà Nẵng vào, giá trị món quà cũng không phải nhỏ.
Anh là kỹ sư điện nên những vật dụng về điện và máy tính anh chu cấp cho tôi đầy đủ như router wifi, D.com 3G, loa nghe, mới đây nhất vào sinh nhật của tôi anh tặng chiếc điện thoại xịn. Đó là những khoản lớn có thể kể được, những khoản nhỏ hơn như tiền điện thoại mỗi tháng, những bó hồng, tiền tiêu vặt anh thường xuyên gửi từ 500 nghìn đến 1 triệu đồng qua tài khoản.
Khi yêu anh tôi không lo nghĩ gì về tiền vì anh không bao giờ để tôi trả bất cứ khoản nào. Gia đình tôi cũng khá giả nên những khoản anh gửi tôi cứ để đó, lâu lâu tôi mua áo, giày, thắt lưng, ví…, tặng lại anh. Anh đối xử với tôi rất tốt, chiều chuộng hết mức và luôn là chỗ dựa mỗi khi tôi có chuyện không vui hay thất bại trong cuộc sống. Từ trước đến giờ tôi luôn nghĩ sẽ lấy anh, bạn bè tôi cũng quý anh và khuyên nên chọn anh vì anh chính là định mệnh đời tôi.
Mọi chuyện sẽ diễn ra tốt đẹp cho đến một ngày mẹ biết tôi yêu anh. Trước đây mẹ cũng biết vì anh nhiều lần đến nhà mợ tôi chơi và được mợ nhận làm con nuôi. Mợ thấy anh chất phác, hiền lành lại cư xử đúng mực nên bà có ý định gả con gái cho. Tuy nhiên sau một vài lần ngỏ ý, anh từ chối khéo vì đã có người yêu (chính là tôi nhưng tôi không cho anh công khai quan hệ). Mẹ tôi cũng quý anh vì anh thật thà nhưng khi hay tin tôi và anh yêu nhau bà đã sốc và tỏ ý phản đối kịch liệt. Trong một lần anh về thăm tôi và bệnh nặng, tôi xin nghỉ làm sang bệnh viện chăm anh, bà biết được đã gọi tôi về vừa khóc lóc vừa mắng nhiếc thậm tệ. Tôi hỏi rõ nguyên nhân vì sao bà không muốn tôi và anh đến với nhau. Bà đã nêu ra ba lý do như sau:
Một là, anh người Quảng Nam, nhà gần núi, nơi quê tôi gọi là gần “hòn kẽm đá dừng”. Nhà anh gần đầu nguồn sông Thu Bồn, ở quê vắng vẻ, thiếu thốn tiện nghi. Điều này tôi không phủ nhận, nhà anh cách nhà tôi 3 giờ chạy xe máy (tốc độ 70km/h). Lần đầu tiên về nhà anh tôi đã gần như ngất xỉu vì ngồi xe máy quá mệt, đường lại quá xốc và ổ gà. Mẹ nói như vậy sẽ khổ cho tôi. Từ nhỏ đến giờ tôi quen ở nhà cao cửa rộng, mẹ không muốn con gái khổ khi về làm dâu xứ đó.
Hai là, mẹ không thích mẹ anh và anh chị em của anh. Sau khi nghe mợ kể về gia đình anh, mẹ đã nhiều lần tiếp xúc với mẹ anh nên mẹ có những đánh giá chủ quan ban đầu. Mẹ tôi là tuýp người hiện đại nhưng cũng hết sức cổ điển. Mẹ nói người đã qua 50 tuổi thì nên ăn mặc đứng đắn, đàng hoàng.
Có lần mẹ thấy mẹ anh đi thăm bệnh ăn mặc xuề xòa, đeo hoa tai dài chấm tận vai, tóc buộc đuôi ngựa. Mẹ tôi nói người đàn bà như vậy là luộm thuộm, không biết cách dạy con cái và không có gia giáo nền nếp. Tôi có nói chuyện với anh về việc này và tìm hiểu. Ngày hôm đó không hiểu tại sao mẹ anh ăn mặc như vậy chứ bình thường tôi thấy bà ăn mặc rất chỉn chu, đàng hoàng và ra dáng phụ nữ đứng đắn. Chỉ có điều mẹ anh thích buộc tóc chứ không thích búi tóc cao sau đầu. Đó là sở thích riêng của bà.
Ngoài việc đó, mẹ còn cho rằng anh chị em anh sống không biết nề nếp gia phong: con gái không chồng mà có chửa, con trai rượu chè, cờ bạc, nợ nần. Điều này cũng đúng. Em gái anh từng kết hôn nhưng được mấy tháng không hòa hợp với chồng nên tự  ý về nhà mẹ đẻ ở. Anh trai làm chủ thầu xây dựng nhưng do làm ăn thất bát đâm ra chán nản, sa vào nhậu nhẹt, cờ bạc và đang lâm nợ.
Ba là, anh không xứng với tôi. Tôi xuất thân từ gia đình gia giáo và khá giả, bên ngoại và nội tôi đều giàu có, thành đạt. Hơn nữa, tôi từ nhỏ học hành giỏi giang và cũng có chút tiếng tăm với họ hàng, khu phố. Bạn bè của mẹ ai cũng muốn tôi làm con dâu vì theo như mọi người tính tình tôi dễ thương, lại được giáo dục và ăn học đàng hoàng. Ngay từ khi tôi 10 tuổi mẹ đã bắt đầu dạy nữ công gia chánh cho tôi. Đến nay mẹ hoàn toàn yên tâm về khả năng nội trợ và quán xuyến gia đình của tôi. Mẹ so sánh rằng có biết bao nhiêu người có gia cảnh tốt, giàu có, quyền này chức nọ tôi không chọn mà lại đi chọn anh. Mẹ nói so về mọi thứ anh đều thua tôi và thua những chàng trai khác.
Trước những lý lẽ của mẹ, tôi cũng cố gắng phân bua. Về xuất thân tôi chấp nhận gia đình anh đúng là có những điều tai tiếng như thế, nhưng không ai có quyền lựa chọn nơi mình sinh ra. Anh đã biết phấn đấu để sống khác đi, bằng chứng là anh ra Đà Nẵng năm 10 tuổi và bắt đầu học tập, lập nghiệp ở đây. Hơn nữa, nếu xét về tính tình từ trước đến nay tôi gặp cũng nhiều đàn ông nhưng chưa thấy ai có đức tính hiếu thuận, hiền lành chăm chỉ như anh. Anh làm tôi nể và phục bởi lòng vị tha, lo lắng cho gia đình, hy sinh vì người thân. Lúc nào anh cũng nghĩ đến người khác trước khi nghĩ đến bản thân.
Trong thời gian yêu tôi lúc nào anh cũng sợ tôi thiệt thòi chứ chưa bao giờ đòi hỏi ở tôi một điều gì cả. Về công việc, anh thông minh và giỏi, theo như sếp anh nói “trong công ty chưa thấy ai giỏi mà hiền như thằng này”. Điều này tôi biết vì anh rất nhạy bén, chỉ cần nhìn người khác làm qua một lần là nhớ ngay và làm lại rất thành thạo. Ngày trước vì anh vừa đi làm vừa đi học nên không có khả năng học cao hơn, nếu như anh có điều kiện như người khác thì bây giờ chắc đã làm chức vị ngon lành. Hiện tại dù anh mới vào làm công ty được gần 2 năm nhưng đã liên tục thăng chức. Lương ban đầu chỉ vài triệu giờ đã trên dưới 20 triệu. Anh thạo việc rất nhanh, do đó luôn được sếp ưu đãi và quý mến.
Khi nghe tôi nói chuyện mẹ cấm đoán, anh suy nghĩ rất nhiều, hạ quyết tâm chứng tỏ cho mẹ thấy anh có thể làm được những điều mẹ cần. Anh nói sẽ mua nhà ở Đà Nẵng để tôi không phải về quê đường xa vất vả, sẽ cố gắng dành dụm để cho tôi cuộc sống sung sướng. Anh muốn đem lại cho tôi điều tốt nhất có thể. Nghe anh nói thế nước mắt tôi giàn giụa, yêu tôi anh khổ và thiệt thòi quá, anh hy sinh nhiều, trong khi lúc nào nhà tôi cũng tạo áp lực cho anh.
Mọi chuyện như êm đẹp cho đến Tết năm nay mẹ phát hiện bị ung thư phổi, cũng may mẹ được điều trị bệnh viện chuyên khoa phổi, bác sĩ giỏi và đúng phác đồ nên sau 6 lần chuyền hóa chất mẹ đã có những chuyển biến tốt đẹp. Bác sĩ nói nếu kết hợp phương thuốc ngoại khoa bà có thể sống được 5, 6 năm nữa. Mọi chuyện đang yên lành thì một hôm bà thấy tin nhắn của tôi với anh, bà lại bắt đầu câu chuyện cũ, muốn tôi chấm dứt tình cảm ngay với anh vì dù có chết bà cũng không đồng ý.
Bà đưa ra bao lý lẽ, rằng tôi tiếp tục với anh thì sẽ là đứa con bất hiếu. Nếu tôi quá si mê anh, mẹ sẽ không nhận tôi làm con nữa, mặc kệ tôi làm gì thì làm. Từ nhỏ đến giờ tôi chưa bao giờ làm mẹ phật ý một điều gì vì tôi rất yêu mẹ. Hiện nay tôi cũng không được phép làm bà buồn vì bệnh tình nguy hiểm của bà. Tôi hứa với bà sẽ chia tay anh nhưng thực sự làm sao tôi có thể chia tay khi yêu anh rất nhiều. Nghĩ lại những gì anh đã làm cho mình, tôi không thể nào phụ bạc anh được, nhưng một bên là mẹ, một bên là anh, tôi biết làm sao?
Mới đây, trong khu phố tôi ở có một cô bé 20 tuổi đã cưới chồng, nghỉ học từ năm lớp 10 và không có công ăn việc làm, cao ráo xinh xắn. Có điều cô bé lấy được một anh chàng giám đốc một công ty ở Sài Gòn có chi nhánh ngoài Đà Nẵng. Anh chàng chu cấp cho nhà cô bé mọi thứ từ A đến Z, đám cưới diễn ra chóng vánh và hai người đang đi trăng mật ở Nha Trang. Mẹ tôi đem ra phân bua rằng như cô bé đó mà còn lấy được chồng như vậy, tôi giỏi giang, học thức hơn tại sao lại đi yêu một người như anh? Tôi chết lặng và mệt mỏi không muốn cự cãi với mẹ nữa. Hàng đêm tôi chỉ biết khóc vì thương anh, thương mẹ và thương cho bản thân.
Ngọc
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)