Sometimes the dreams that come true are the dreams you never even knew you had.

Alice Sebold

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Nó muốn xin lỗi vì sự ích kỷ với mẹ
hực trong tâm nó cũng muốn mẹ có thể tìm được bờ vai để dựa dẫm, và nó tin là bố cũng mong như vậy, nhưng không hiểu sao tới giờ nó vẫn im lặng. Nó cũng biết mẹ không đi bước nữa là vì nó, cả đời nó nợ mẹ, và có lỗi với mẹ nhiều lắm. (Doan)
Từ: Nguyễn Thị Doan
Đã gửi: 08 Tháng Tám 2011 10:05 SA
Cũng sắp tới ngày lễ Vu Lan, nhớ lại năm trước dự lễ cài hoa ở chùa Đình Quán (Từ Liêm, Hà Nội), lần đầu tiên có cảm giác thiêng liêng và đáng quý đến vậy. Mấy ngày nữa lại lên trường, xa nhà, xa mẹ.
Cả cuộc đời nó cứ day dứt mãi một chuyện mà tới giờ nó vẫn câm lặng mỗi khi nghe ai đó nhắc tới. Nó không biết đang lẩn tránh hay cố tình vô tâm với tất cả. Hơn 20 tuổi đầu, nó thấu hiểu lắm cái cảm giác mất đi người thân, đau đơn và hụt hẫng tới mức nào.
Nó cũng thấu hiểu cái vất cả khổ sở của người phụ nữ góa bụa. Nó đọc nhiều về những mảnh đời như vậy để tìm cho mình một sự đồng cảm, để chấp nhận, để tin tưởng. Nhưng rồi thực tại vẫn vần vò nó. Hơn 20 tuổi đầu, nó cũng không mảy may nghĩ tới chuyện yêu đương ai đó, rồi cưới hỏi, rồi nhiều thứ như bao người con gái khác.  
Ba nó mất sớm khi mẹ mới 26 tuổi, nó lên 8 và em gái nó chưa tròn 2 tuổi. Để nhớ nó đã làm gì, đã sống như thế nào suốt hơn 12 năm qua quả thực là nó không thể. Ngày bé nó sống vô tư, vô tâm lắm, vậy nên bây giờ nó buộc mình phải nhớ, phải nghĩ thay cho những năm tháng đó.
Bạn bè trêu rằng nó suy nghĩ quá nhiều, không người yêu, không ông to bà lớn, nghĩ gì mà nhiều thế, nhưng quả thật nó phải nghĩ, phải xích cái tôi lại với hiện tại và trả cái nợ cho quá khứ.
Nó nhớ mẹ từng nói với nó: Ngày trước bố 2 đứa chả bắt 2 đứa làm gì, cho ăn ngon mặc đẹp, mẹ thì mẹ không làm được nhiều như thế nhưng mẹ sẽ gắng lo cho 2 chị em học hành tới nới tới chốn, cũng không bắt 2 đứa làm lụng gì. Bây giờ nghĩ lại nghe sao mà chua xót. Tất cả quá khứ vọng lại như xát muối lên nhưng vết thương chẳng bao giờ lành trong lòng nó.
Ngày ba nó mất, nào nó có nghĩ và đau đớn nhiều như bây giờ. Ngày ấy nó chưa bao giờ nghĩ ba xa nó, vì kể cả có bị chảy máu hay đau bụng là nó lại nhìn lên bàn thờ, thắp một nén nhang và kêu bố nó. Điều kỳ lạ là mỗi lần như vậy, máu đều cầm nhanh và khỏi bệnh, nó tin là bố giúp nó.
Lần đầu tiên nó nghe có ai đó hỏi về chuyện có cho mẹ đi bước nữa không. Nó cáu gắt vì nghĩ như vậy là không công bằng với ba. Ba yêu mẹ nó lắm mà. Rồi nó vẫn nhớ một lần mẹ hỏi nó: Thế nếu đi bước nữa thì con nghĩ gì. Nó trả lời: Nếu mẹ đi lấy người khác, con sẽ bỏ nhà đi bụi đời.
Ôi, nó đâu có nghĩ là câu nói ngày thơ trẻ ấy đã vô tình hằn sâu vào người mẹ trẻ. Mẹ nó không nói gì và cũng không bao giờ nói với nó hay hỏi nó bất cứ một câu gì liên quan tới tận bây giờ. Năm lớp 9 cô giáo dạy văn của nó cũng khuyên để mẹ đi bước nữa, cô thương nó lắm.
Bây giờ nó lớn hơn chút rồi, chỉ biết im lặng rồi chạy ra khỏi lớp chui vào nhà vệ sinh mà khóc. Mỗi khi ai đó nói tới chuyện đi bước nữa của mẹ, nó đều im lặng, đôi lúc lại trốn ra đâu đó để khóc. Có nhiều khi nó tìm trên mạng những câu chuyện về cuộc đời của người phụ nữ góa bụa, nó khổ sở hơn bao giờ khi nghĩ tới mẹ.
Nhưng ngoài ba, nó không nghĩ ai đó tốt với mẹ nó được cả. Nó không muốn cho mẹ khổ sở thêm nữa. Giờ 2 chị em nó cũng lớn rồi, nó cũng yêu đương, nó sẽ sớm ra trường nuôi nấng báo hiếu mẹ, nhưng sau này nữa thì sao, chả nhẽ…
Thực trong tâm nó cũng muốn mẹ có thể tìm được bờ vai để dựa dẫm, và nó tin là bố cũng mong như vậy, nhưng không hiểu sao tới giờ nó vẫn im lặng. Nó cũng biết mẹ không đi bước nữa là vì nó, cả đời nó nợ mẹ, và có lỗi với mẹ nhiều lắm. Nó tập sống kiên cường, người ta thường nói phụ nữ bao giờ cũng cần một bờ vai vững chãi để dựa dẫm.
Nó không thể nói mẹ hãy tìm ai đó mà chỉ biết tập cho mình cách sống để không phải dựa dẫm vào ai. Sắp tới ngày lễ Vu Lan rồi, nó mong sao mẹ luôn mạnh khỏe, sống thật vui. Và gửi tới mẹ một lời xin lỗi chân thành vì sự im lặng không biết đến khi nào của nó.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)