Bạn chỉ có thể thắng nếu bạn dám đương đầu với thất bại.

Rocky Aoki

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Muốn nói ngàn lần con yêu, biết ơn mẹ nhiều lắm
ả cuộc đời mẹ đã hy sinh vì chúng con trong suốt bao năm qua, vất vả vì chúng con đến suốt cuộc đời. Lo cho chúng con từng giấc ngủ, từng bữa cơm manh áo, từ lúc còn bé xíu trong bụng mẹ đến lúc trưởng thành. Còn mẹ không nghĩ gì cho bản thân mình cả. (Tuyết)
Từ: Đỗ Tuyết
Đã gửi: 15 Tháng Bảy 2012 4:41 CH
Gửi mẹ thân yêu của con!
Đời mẹ đã vì các con, lên rừng xuống biển, bao khó khăn chông gai vất vả mẹ đều trải qua. Với mẹ “Các con là tài sản lớn nhất trong cuộc đời, dù khó nhọc đến đâu, có phải đánh đổi cuộc sống của mẹ, mẹ cũng chấp nhận để các con có được hạnh phúc. Cuộc đời mẹ đã bất hạnh, mẹ mong rằng các con hãy nhìn thẳng vào nó và cố gắng vươn lên trong cuộc sống”.
Kể từ ngày đó, cái ngày bố rời xa mẹ và chúng con. Mẹ lúc nào cũng trầm tư suy nghĩ. Bố mẹ đã phải trả qua bao khó khăn, gian truân để chúng con có cuộc sống như ngày hôm nay. Nhưng khi hạnh phúc đến với chúng con, mẹ lại phải gánh chịu một sự thật phũ phàng, mất đi người chồng thân yêu và chúng con phải mất đi người cha yêu quý.
Từ ngày bố mất mẹ tiều tụy đi trông thấy, mẹ vừa phải làm mẹ, vừa phải làm cha, gánh nặng đó đè lên đôi vai gầy nhỏ bé của mẹ. Bao công to việc lớn trong nhà mẹ đều phải lo lắng. Đêm đêm con biết mẹ thường giấu chúng con khóc một mình, mẹ khóc vì thương bố, thương chúng con và thương cho cuộc đời của mẹ. Nhưng ngày đó con còn bé lắm, con chưa hiểu chuyện và chưa thể cảm nhận được nỗi đau xót mà mẹ đang gánh chịu.
Thời gian cứ thế trôi đi, nỗi nhớ và đau xót về bố cũng đã vơi dần trong mẹ. Chúng con được sống trong niềm hạnh phúc và sự che chở của mẹ. Nhưng con đâu biết rằng những hạnh phúc mà chúng con nhận được mẹ đã phải đánh đổi bằng máu, nước mắt và tuổi thanh xuân của mình.
Con còn nhớ ngày đó, ngày con đỗ đại học mẹ đã rất vui, niềm vui của mẹ xem lẫn tiếng cười và những giọt nước mắt. Mẹ tự hào vì con gái mẹ chăm chỉ để có được thành quả như ngày hôm nay, nhưng đó cũng là nỗi niềm trong lòng mẹ. Mẹ phải làm sao để con có tiền nhập học và bắt đầu với cuộc sống xa nhà và xa mẹ.
Ngày con lên Hà Nội nhập học, mẹ chắt chiu nhặt nhạnh cũng chỉ có 1 triệu đồng, mẹ đã phải chạy vạy khắp nơi để có đủ số tiền 350 nghìn đồng cho con nộp học phí. Nhìn bước chân vất vả của mẹ lúc đó con mới cảm nhận được phần nào tình yêu của mẹ dành cho con là lớn lao và cảm nhận được phần nào những vất vả mà mẹ đang đối mặt.
Đến bây giờ con đã là sinh viên năm thứ 3 của một trường đại học, con đã lớn hơn và con đã có những suy nghĩ chín chắn. Con đã cảm nhận được rõ hơn những gì khó khăn mà mẹ đang phải trải qua. Con còn nhớ lắm ngày con lên Hà Nội học, ngày nào mẹ cũng gọi điện lên hỏi con đã ăn cơm chưa, học hành như thế nào, đã quen với cuộc sống sinh hoạt chưa, ở đó có khăn lắm không?
Mẹ hỏi nhiều lắm rồi dặn con phải ăn uống đầy đủ, ngủ sớm, ngoan ngoãn, chăm sóc tốt bản thân. Không chỉ vậy, lần nào gọi điện mẹ cũng khóc, mẹ khóc nhiều vì nhớ con, vì thương con ở nơi đất khách quê người không có ai thân thiết, thương con còn non dại. Nhưng khi đó ở nhà còn có bé Út nên cũng an ủi phần nào cho mẹ.
Giờ đây, khi bé Út đã lớn, năm nay em thi đại học và chuẩn bị lên Hà Nội học. Lúc đó mẹ sẽ phải ở nhà một mình. Con nghĩ nhiều lắm mẹ ạ, con khóc, khóc nhiều vì con thương những lúc mẹ cô đơn, những lúc mẹ một mình bên mâm cơm sáng tối, những lúc mẹ đau ốm không có ai chăm sóc. Con biết những suy nghĩ của mẹ nhưng con không biết phải làm sao để mẹ sẽ không buồn như thế.
Rồi những suy nghĩ le lói lại hiện ra trong đầu con, sau này khi chúng con khôn lớn, có hạnh phúc riêng của mình thì mẹ sẽ như thế nào? Cả cuộc đời mẹ đã hy sinh vì chúng con trong suốt bao năm qua, vất vả vì chúng con đến suốt cuộc đời. Lo cho chúng con từng giấc ngủ, từng bữa cơm manh áo, từ lúc còn bé xíu trong bụng mẹ đến lúc trưởng thành. Còn mẹ, mẹ không nghĩ gì cho bản thân mình cả.
Con thật sự rối bời. Con thương mẹ, yêu mẹ và con biết cả cuộc đời này con cũng không thể đền đáp công ơn của mẹ dành cho chúng con. Con muốn nói ngàn lần “Con yêu và biết ơn mẹ của con nhiều lắm".
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)