Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Muốn công khai việc em vợ có con riêng
hẳng ai biết em không học gì cả, đang phải sống cùng vợ chồng tôi. Là người con rể trong gia đình nhưng tôi luôn luôn trăn trở liệu cứ che giấu sự thật với chính những người thân nhất trong nhà có phải là giải pháp tốt?
Tôi 30 tuổi, có gia đình và cậu con trai 2 tuổi kháu khỉnh, đó là sản phẩm đầu tay của vợ chồng tôi. Chúng tôi yêu nhau 7 năm, một quãng thời gian không ngắn, cũng trải qua bao sóng gió, có lúc tưởng chừng như tan vỡ, rồi bằng sự khoan dung, độ lượng của cả hai, vợ chồng tôi đến được với nhau và đang có một gia đình nhỏ hạnh phúc. Nhà tôi và gia đình vợ cách nhau khá xa, mất một ngày đi ôtô. Vợ sinh ra trong một gia đình bố là đảng viên, mẹ là giáo viên được nhiều thế hệ học sinh yêu mến. Bố mẹ vợ sinh được hai người con gái, vợ là con cả, sau em gái năm nay vừa bước qua tuổi 20.
Do vợ chồng tôi đều đi làm xa gia đình nên thi thoảng mới có thời gian về thăm nội ngoại. Đứa em gái cũng đi học xa nên hàng ngày chỉ có bố và mẹ vợ ở nhà. Chuyện không có gì đáng nói khi cách đây tròn một năm vợ chồng tôi nhận được tin từ phía em vợ gọi lên báo rằng “Em vừa sinh con". Đối với chúng tôi đó là một tin quá sốc bởi trước đó đều nghĩ em là đứa con ngoan, đang là sinh viên của một trường đại học, việc em có bầu rồi sinh con không ai hay biết. Lấy lại bình tĩnh chúng tôi lên kế hoạch xuống để xem sự thể ra sao.
Ngay ngày hôm sau tôi và vợ bắt xe xuống chỗ em gái vừa sinh. Vào trong bệnh viện gặp em, bên cạnh là bé trai hơn 3 kg. Sau khi khai thác thông tin từ em gái, tôi được biết đó là sản phẩm của mối tình sinh viên. Trớ trêu thay bố đứa bé lại đang làm trong ngành công an, mới lập gia đình cách đó không lâu, nghĩa là trong thời gian yêu em tôi, cậu ấy cũng yêu một cô gái khác, rồi lén lập gia đình với cô gái kia mà em tôi không hề hay biết.
Lúc này trách móc cũng chẳng giải quyết được gì, dù sao đã xảy ra rồi và hiện tại hai mẹ con khỏe mạnh cũng là niềm vui rất lớn. Hỏi thăm gia đình nhà bố đứa trẻ, chúng tôi đến và gặp được cậu ta cùng bố mẹ cậu. Sau khi trình bày quan điểm và tìm hướng giải quyết tốt nhất cho thằng bé, thật bất ngờ, những gì nhận được chỉ là sự chối bỏ trách nhiệm, chối bỏ quyền làm cha, làm ông bà nội. Có lẽ họ sợ liên lụy đến thanh danh, nghề nghiệp. Họ có nghĩ chỉ cần một cái đơn của em gái tôi là con họ sẽ phải cởi bỏ bộ cảnh phục mà bước ra khỏi ngành?
Chúng tôi không làm như vậy mà sau khi gặp, với tôi họ không đáng để phải mất thời giờ. Bàn bạc mọi chuyện, vợ chồng tôi đi cảm ơn bác sĩ, mọi người và đón hai mẹ con em lên ở với vợ chồng tôi. Đứa bé được khai sinh và tôi đã đóng vai trò là bố trong giấy khai sinh, còn vợ tôi là mẹ. Lúc này chỉ có vợ chồng tôi biết chuyện và theo như lời vợ tôi thì không thể cho gia đình nhà vợ biết được, bởi nơi gia đình vợ sống là một làng quê mà ở đó vẫn còn tồn tại những định kiến, nếu chuyện đó vỡ lở ra sẽ ảnh hưởng lớn đến đời sống tinh thần, lễ giáo gia phong. Quan trọng hơn bố vợ tôi bình thường đã uống rượu rất nhiều, sợ nếu xảy ra chuyện này ông sẽ càng uống nhiều hơn rồi mắng chửi mẹ tôi.
Nghĩ đến cảnh đó tôi rất áy náy và thương mẹ nên quyết định tạm thời chưa nói vội cho gia đình. Sau khoảng vài tháng khi hai mẹ con đã ổn định, vợ nói cho mẹ đẻ, bà cũng lên thăm cháu, cũng dặn dò chuyện này phải giữ kín. Quả thực tôi rất thương mẹ, có ai biết người khổ tâm nhất hiện giờ vẫn là mẹ khi có nỗi niềm chẳng biết san sẻ với ai. Bố không biết, cứ vô tư, có khách đến chơi vẫn tự hào nói cô thứ 2 đang học đại học, mỗi lần nghe những câu đó mẹ lại quặn thắt lòng.
Chẳng ai biết em không học gì cả, đang phải sống cùng vợ chồng tôi. Là người con rể trong gia đình nhưng tôi luôn trăn trở liệu cứ che giấu sự thật với chính những người thân nhất trong nhà có phải là giải pháp tốt? Đến nay đã một năm trôi qua, thằng bé chập chững bước đi đầu tiên, em gái vẫn sống cùng vợ chồng tôi. Hàng ngày ở nhà cơm nước lo cho hai đứa trẻ, còn vợ chồng tôi đi làm.
Tôi cũng hiểu sự thật trước sau cũng phải nói ra, đau xót cũng chỉ một lần rồi mọi chuyện sẽ qua, dù sao đứa bé cũng không có tội tình gì, nó phải được hưởng tình thương yêu của tất cả họ hàng ruột thịt. Tôi không biết khi nào mẹ vợ có thể cho mọi người biết hết sự thật. Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Tùng
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)