Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mong vợ đừng khiến anh thấy mình vô dụng
m vô ý đem so sánh chồng với bạn, không khác gì gáo nước lạnh tạt thẳng vào anh. Anh cảm thấy nghẹn ở cổ, em đã vô tình chạm đến lòng tự trọng khiến anh hụt hẫng.
Vợ yêu của anh! Em có biết bao đêm nay anh trằn trọc không thể nào ngủ được, áp lực công việc, gia đình làm anh cảm thấy mệt mỏi và nghẹt thở vô cùng. Anh biết vợ đảm đang, luôn làm tròn trách nhiệm người vợ, người mẹ. Em hoàn toàn xứng đáng có một cuộc sống đầy đủ, hạnh phúc hơn thế này, không phải chịu cực khổ vì anh và gia đình. Thời gian trôi đi thật nhanh phải không em? Thoáng đó đã hơn 11 năm từ khi em về làm vợ anh rồi còn gì.
Thời gian làm thay đổi mọi thứ và chúng ta cũng thế. Sự thật trong cuộc sống chật vật này đã làm mình thay đổi phải không em? Lâu lắm rồi anh không dám gọi em bằng những lời thân yêu, ngọt ngào như trước nữa, dẫu biết rằng mình vẫn thế, vẫn yêu em như 11 năm về trước. Vợ của anh, mẹ của 3 đứa con anh yêu quý, tận sâu trong trái tim mình, anh luôn mong ước mang đến cho em và các con sự ấm áp và chở che đúng nghĩa. Anh rất muốn để em và các con sống một cuộc sống đầy đủ, hạnh phúc và không có những lo toan, phiền muộn. Mọi công việc hay khó khăn hãy để mình anh gánh vác.
Anh còn nhớ trước kia, khi em mang thai thằng Bo, kinh tế gia đình mình thật sự rất khó khăn, không có đủ tiền ăn cơm, không đủ tiền để đóng học phí cho hai đứa lớn, thiếu tiền mua cho em và các con một món quà đúng nghĩa nhân ngày sinh nhật. Có lúc trong nhà không còn đủ 20 ngàn để con ăn sáng đi học, em không được nghỉ ngơi, không được mua sắm, nũng nịu với chồng. Em phải vác bụng bầu ngày càng lớn cùng anh đi rẫy, hay thức dậy lúc 1-2h sáng đi cạo mủ thuê để kiếm thêm thu nhập cho gia đình.
Nghĩ về ngày tháng đó anh đã khóc, thương em, khóc vì mình bất tài nhưng có lẽ không bao giờ em có thể thấy được anh rơi giọt nước mắt nào. Rồi đến khi thằng Bo chào đời, tưởng như bao người khác em sẽ được được nghỉ ngơi sau cơn vượt cạn, được chồng và mẹ chăm sóc thương yêu nhưng con lại bị nhiễm trùng máu phải đưa đi cấp cứu trong đêm. Nhìn em xiêu vẹo, tưởng đi chưa vững, khóc khi không được gặp con, ăn uống không đầy đủ vì sợ không đủ tiền lo viện phí cho con.
Anh hạnh phúc nhất thế gian này khi có em, em có biết không? Nhưng cuộc sống thay đổi, anh càng cố gắng, em càng xa cách. Em vô ý đem so sánh chồng với bạn, không khác gì gáo nước lạnh tạt thẳng vào anh. Anh cảm thấy nghẹn ở cổ, em đã vô tình chạm đến lòng tự trọng khiến anh hụt hẫng.
Trên thực tế, lương bổng ít không phải là điều làm anh mất tự tin, mà chính thái độ, cách cư xử của em khiến anh cảm thấy mình bất tài vô dụng, không làm được việc gì nên hồn. Không lẽ vì thế mà anh đã đánh mất bản thân mình và gia đình? Vợ của anh à, anh viết những dòng tâm sự này biết chắc em sẽ không đọc được đâu, vì em không biết về Internet, nếu anh có may mắn em sẽ tự hiểu ra anh lúc nào cũng yêu thương em và các con, hãy cố gắng hiểu anh em nhé!
Hưng
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)