Books are the bees which carry the quickening pollen from one to another mind.

James Russell Lowell

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mong thời gian quay trở lại để em được bên anh
gày ấy quen em, anh rất hay chở em đi dạo, những lúc em buồn hay làm trò cho em vui... Mình quen nhau cũng đã được 5 năm rồi, sắp tới mình sẽ kỷ niệm ngày 2 đứa gặp nhau lần đầu. Em chỉ mong thời gian trở lại để em lại có thể ở bên anh như ngày nào.
From: N.Đ
Sent: Monday, February 02, 2009 7:32 PM
Subject: Gui toa soan: Em phai lam gi day?
Gửi anh Ngân!
Anh bảo không phải lỗi tại em, chỉ vì anh không còn cảm xúc ở bên em nữa. Cũng chỉ vì em quá nóng giận, em quá tự tin cho rằng dù có chuyện gì xảy ra anh cũng không rời xa em được. Anh bảo em phải để cho bé Phi sống một mình tự lập, em biết điều đó nhưng em chưa làm được. Có lẽ tại ba mới mất, em muốn có người thân bên cạnh mà em lại sợ bé Phi sống một mình không ai lo, cuộc sống thành phố lại quá khắc nghiệt...
Anh bảo em chỉ biết thương trước mắt mà không lo cho tương lai của nó. Em cũng chẳng biết nói tại sao nữa. Anh bảo em phải cố gắng học, em đã hứa với anh sẽ học để lo cho tương lai. Trong 2 học kỳ qua em đã rất cố gắng, nỗ lực hết mình để không bị rớt môn nào. Sức học em có hạn nên đó là tất cả em làm được trong thời gian qua.
Vậy mà anh bảo em phải ở dưới trường thì mới học được, đâu phải ở gần trường là đi học đều đâu anh. Em muốn sống ở đây, bên anh, bên bé Phi để có một động lực giúp em học tốt hơn, sống tốt hơn. Vậy mà...
Anh bảo em bướng không nghe lời anh. Tại sao anh không nói cho em biết để em sửa sai, tại sao anh chỉ dồn nén đó rồi giờ bộc ra tất cả? Anh bảo tuy anh biết em không cần quà cáp nhưng lâu lâu em lại nói anh chẳng tặng được quà gì cho em. Em biết em nói ra anh buồn, nhưng anh có hiểu rằng nhiều khi bạn bè hỏi em anh có tặng gì không, em bảo không thì chúng nó chê này nọ, bảo có thì lại...
Em không cần anh tặng em những món quà mắc tiền, chỉ cần anh có một tấm lòng như trước đây khi mới quen anh hay tặng em đó, chỉ là những đồng xu nước ngoài anh sưu tầm, chỉ là cái móc điện thoại anh làm, chỉ là một cái cột tóc nho nhỏ... Đã lâu rồi anh chẳng còn nhớ đến những chuyện đó.
Anh bảo em về nhà rồi, anh sống một mình rất thoải mái, rất tự do. Anh bảo em không cho anh đi chơi với bạn, anh có nghĩ lại đã bao giờ em cản anh đi chơi với bạn chưa, đã bao giờ em nhăn khi bạn anh qua ăn uống nhậu nhẹt rồi để em dọn chưa? Đi chơi với bạn anh bỏ bao nhiêu tiền cũng không tiếc, em cũng không nói gì, vậy mà...
Anh nói với em lời chia tay với lý do anh muốn sống một mình, anh muốn tự do tự tại, anh muốn sống cho hết ngày hôm nay mà không nghĩ tới quá khứ hay tương lai nữa. Em không chấp nhận được lý do đó, rồi anh bảo em muốn sao mới được, em đã buột miệng nói rằng anh có người yêu mới thì em mới tin...
Vậy mà, anh đã không cần biết em như thế nào, dắt ngay một cô bạn gái về nhà ngủ qua đêm. Nếu sáng em không vào bất ngờ làm sao em biết được phải không, vì em hẹn anh mấy ngày nữa mới gặp. Anh có biết cái cảm giác lúc thấy bạn anh ngay trên chiếc giường em với anh từng nằm thì như thế nào không. Em như chết đứng, em muốn khóc, muốn la hét, muốn chạy ngay vào đó mà đuổi 2 người đi.
Nhưng không, em đã không làm vậy, em tôn trọng anh nên em chỉ cười và coi như không biết gì, lẳng lặng đi ra sau nhà ngồi một mình, mặc dầu em vừa xuống xe rất mệt người. Trên đường đi em đã nghĩ sẽ vào bất ngờ như thế nào, chạy đến bên anh như thế nào rồi sẽ nói gì với anh... Nhưng giờ đây trái tim em tan nát, em chẳng thể nói gì, em muốn khóc, nhưng không khóc được, em chẳng biết phải nghĩ gì, đầu óc em trống rỗng...
Anh bảo em không được khóc, phải mạnh mẽ lên, tự tin vào chính mình và biết sống tự lập. Có lẽ em quá yêu anh nên chẳng còn thời gian để mà nghĩ tới bạn bè, em chỉ có gia đình và anh. Giờ này má đang nằm một mình mà em không thể ở bên má, em một mình lại không thể có anh. Bạn bè bao lâu nay toàn trách em chỉ biết lo cho người yêu nên em chẳng có đến một người bạn thân.
Em không biết mình có thể gượng dậy lúc này không nữa, nếu không nghĩ đến má, đến bé Phi, em đã tự tử rồi... Em phải làm sao để có thể mang anh quay trở về bên em đây anh? Em phải sửa bao nhiêu lỗi sai em cũng chấp nhận mà. 5 năm quen nhau, không lẽ anh không cho em được một cơ hội để hoàn thiện mình, để được bên anh hay sao?
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)