Những lần thất bại chính là hạt giống gieo mầm cho thành công sau này. Bạn có thể buồn nhưng đừng tuyệt vọng.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mong ước khỏi bệnh để được báo hiếu cha mẹ
óc cha bạc đi không phải vì dấu ấn của thời gian mà là một năm trước tôi bắt đầu sống chung với căn bệnh ung thư, mẹ gầy đi vì lo lắng cho sức khỏe của tôi. Tôi đúng là một người con bất hiếu, đã 22 tuổi rồi mà vẫn phải để cha mẹ lo lắng cho mình.
Mỗi chúng ta sống trên cuộc đời này từ khi sinh ra, không ai có quyền được lựa chọn cha mẹ mình như thế nào, gia cảnh của mình ra sao hay bề ngoài của mình đẹp hay xấu. Được sống trên đời này là một điều vô cùng hạnh phúc và thực sự thiêng liêng, nhưng có bao giờ bạn nghĩ rằng mình đã nhận ra được điều quý giá này mà người mang nó cho bạn chính là những người đã sinh thành và dưỡng dục bạn?
Ngay từ lúc nằm trong bụng mẹ cho đến khi chào đời, mẹ đã nâng niu chúng ta từng giây, từng phút, đi chùa lạy phật cầu mong cho con mình được bình an, mạnh khỏe và bình thường như bao đứa trẻ khác. Cha là người tảo tần sớm hôm, làm việc kiếm tiền để mang lại những thứ tốt nhất cho bạn. Dù như thế nào thì trong mắt của cha mẹ mình, chúng ta vẫn là những người tuyệt vời nhất.
Khi bạn chưa biết nói, những lúc trái gió trở trời mà không may bị ho hay nghẹt mũi, chỉ biết khóc vài tiếng là lúc cha mẹ bạn lo lắng và đau đớn trong lòng. Lúc bạn chập chững biết đi, cha mẹ vừa vui mừng, sung sướng, hạnh phúc, vừa lo bạn sẽ vấp ngã, bị trầy xước rồi khi bạn cất tiếng gọi cha hoặc mẹ, khoảnh khắc đó đối với họ không có gì tuyệt vời và hạnh phúc hơn.
Năm tháng trôi qua, cha mẹ đã luôn tảo tần, không ngại sớm hôm, lao động vất vả, tiết kiệm, dành dụm để lo cho chúng ta tất cả mọi thứ, từ việc học tập, quần áo, sách vở, tiền sinh hoạt cá nhân, mang lại những gì tốt nhất cho chúng ta.
Tôi còn nhớ lúc nhỏ, nhà hơi chật vật nhưng cha mẹ luôn giấu nỗi lo gánh nặng cơm áo gạo tiền trước hai anh em tôi. Mẹ luôn nhường cho hai anh em những thức ăn ngon mà có khi mẹ phải ăn cơm với thức ăn đã hâm đi hâm lại vài ngày. Lúc đó tôi thật sự vô tâm, bây giờ nghĩ lại thì không cầm được nước mắt. Cha mẹ tôi vốn dĩ là những người rất lạc quan, năm tháng trôi qua và bây giờ tóc của cha đã bạc nhiều hơn và mẹ tôi đã gầy đi nhiều hơn.
Sáng hôm qua, tôi mới thật sự nhận ra tóc cha bạc đi không phải vì dấu ấn của thời gian mà là một năm trước tôi bắt đầu sống chung với căn bệnh ung thư, mẹ tôi gầy đi vì lo lắng cho sức khỏe của tôi.
Tôi đúng là một người con bất hiếu, đã 22 tuổi rồi mà vẫn phải để cho cha mẹ lo lắng cho mình. Nếu như có một điều ước, tôi chỉ ước có thể khỏi bệnh để nhanh chóng ra trường, làm việc để có thể đỡ đần cho cha mẹ, đền đáp công ơn dưỡng dục sinh thành, cho cha mẹ hạnh phúc sống trong tuổi già.
Mùa vu lan này tôi cầu mong cho cha mẹ tôi luôn được khỏe mạnh và vui vẻ trong cuộc sống. Những ai còn có cha mẹ bên cạnh thì hãy trân trọng sự thiêng liêng này và đừng bao giờ làm cho cha mẹ mình phải buồn khổ nữa, bởi vì chúng ta chỉ có duy nhất một người cha và một người mẹ thôi.
Thanh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)