Hầu hết những thành quả quan trọng trên đời đều được tạo ra bởi những người dù chẳng còn chút hy vọng nào nhưng vẫn kiên trì theo đuổi điều mình mong ước.

Dale Carnegie

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mẹ là người sởi ấm cho cuộc đời con
ỗi khi nghe bài hát “mỗi mùa xuân qua mẹ tôi già thêm một tuổi, mỗi mùa xuân qua ngày tôi xa mẹ càng gần…” tôi lại khóc và rất lo sợ, vì giờ mẹ đã già rồi, nếp nhăn xuất hiện khắp trên khuôn mặt của mẹ, đôi bàn tay của mẹ đã gầy guộc rồi nay lại càng nhăn nheo nhiều hơn nữa...
From: thương men
Sent: Friday, February 04, 2011 7:18 PM
“Gần đến Tết ở Sài Gòn không khí lạnh sao giống ở quê mình thế, mẹ nhớ quê quá con ạ, không về thắp cho ba con được nén nhang, cả nhà mình ở hết trong này một mình ba con ở ngoài đó lạnh lẽo quá”. Câu nói của mẹ làm tôi bật khóc, tôi vội vàng quay lưng đi để che giấu những giọt nước mắt đang lăn xuống.
Ba tôi đã mất được 21 năm rồi, từ khi ba mất cuộc sống cơ cực biết bao, tất cả mọi thứ đều đổ dồn lên đôi vai của mẹ. Hồi ấy, mẹ tôi là giáo viên, ba tôi làm trong quân đội (Tổng cục hậu cần Tây Nguyên) nơi rừng thiêng nước độc, ba tôi đã bị sốt rét và mất khi còn rất trẻ. Ba mất đi để lại cho mẹ tôi 7 người con, đứa bé nhất là em trai kế tôi mới 7 tháng tuổi.
Nhà tôi nghèo, cơm không đủ ăn, quần áo không đủ mặc, đồng lương giáo viên của mẹ ngày ấy không đủ để nuôi 7 chị em chúng tôi. “Một bàn tay thì đầy, hai bàn tay thì vơi”. Mẹ nghỉ dạy, đi làm đủ các công việc để kiếm gạo, kiếm tiền về nuôi chị em chúng tôi. Có những đêm đi về khuya, trời mưa trơn mẹ cùng chiếc xe đạp té cả xuống ruộng, về nhà thấy mẹ ướt và lạnh cóng. Thấy mẹ ướt và lạnh tôi hỏi mẹ có sao không rồi mẹ nói “Mẹ có lạnh có đau nhưng quan trọng là có gạo để chị em con không phải nhịn đói”.
Thương mẹ lắm nhưng tôi còn nhỏ quá nào giúp được gì. Đó là ký ức buồn nhất mà tôi nhớ được về mẹ cho đến giờ, còn đối với ba thì tôi không có ký ức gì cả vì khi ba mất lúc đó tôi mới gần 2 tuổi. Mẹ là dâu trưởng trong gia đình, khi ba còn sống thì còn được quan tâm chăm sóc, còn có người chia sẻ. Khi ba mất đi cả em cô em chú đều ăn hiếp mẹ tôi, mẹ nhẫn nhục chịu đựng, làm lụng hết mọi việc từ việc nhà cho đến việc đồng áng, ai cũng tỵ nạnh không ai làm. Mọi người ai cũng đay nghiến mẹ tôi chỉ vì một chữ tiền.
Khi ba tôi mất, nhà tôi thuộc diện chính sách. Ngày đó không biết làm thế nào mà cuối cùng chuyển sang dạng tuất viên chức nên tiền lương hàng tháng cũng chẳng còn là bao. Số tiền đó mẹ tôi chia cho bà nội một nửa còn lại là của em trai tôi, nhưng sau đó không biết người phát lương làm nhầm thế nào mà số tiền đó chuyển cho bà nội ngày càng ít dần, em cô của mẹ tôi nói mẹ tôi rằng “ăn xương, uống máu của bà”.
Mẹ chịu sự mang tiếng với họ hàng lối xóm, mẹ âm thầm khóc và chịu đựng cho đến khi người làm bên giao nhận lương đã tìm ra sai sót và lỗi thuộc về chú ấy, nhưng mẹ lại nhận tội thay cho người ta vì sợ người ta bị cách chức. Vì mẹ nói dù sao mọi chuyện cũng đã qua không muốn người ta liên lụy vì mình.
Rồi các em cô em chú của mẹ tôi cũng đã biết được sự thật không phải do mẹ tôi, xin lỗi mẹ tôi. Mẹ cũng bỏ qua vì cho rằng anh em trong một nhà cũng như “con dao chém nước chẳng lìa”. Tôi cũng không hiểu vì sao mẹ lại sống nhẫn nhục và chịu đựng đến như vậy. Lòng vị tha của mẹ quá lớn, mẹ cho rằng “sống để tích đức cho con cái” phải chăng nhờ vậy mà chị em chúng tôi được thành đạt như bây giờ.
Đến năm 2000 mẹ và 2 chị gái chuyển vào Sài Gòn mưu sinh. Mẹ đã đi làm hết công việc này đến công việc kia từ mua bán đến đi làm thuê, mẹ đi nấu ăn thuê cho người ta rồi giặt quần áo chậu đầy chậu vơi cũng chỉ được vài chục ngàn một ngày, 2 chị gái tôi từ đi bán dạo cho đến làm công nhân ở xưởng lưới, vất vả cơ cực nơi đất khách quê người mà vẫn cố gắng bám trụ rồi sau đó đi học nghề cho đến khi ra nghề và đã tự mình làm chủ một cơ sở kinh doanh nho nhỏ.
Rồi sau đó cả gia đình chúng tôi chuyển vào Sài Gòn sinh sống. Đến giờ ai cũng thành đạt, ai cũng được ăn học nên người, em trai út của tôi cũng đã học đại học năm 2, nhìn lại quãng thời gian đã qua, mẹ đã hi sinh cho chị em chúng tôi biết bao nhiêu, công lao trời biển của mẹ cho đến chết tôi cũng không trả hết được .
Mỗi khi xuân về, nhìn thấy mẹ lặng lẽ bên bàn thờ ba tôi, chuẩn bị từng bông hoa, từng nén nhang, tôi lại thấy nước mắt mẹ lăn dài. Bà là một người phụ nữ đảm đang, nhân hậu, chung thủy và là người sưởi ấm cho cuộc đời tôi.
Trước kia khi còn nhỏ tôi không hiểu vì sao mẹ hay mất ngủ, hàng đêm mẹ trằn trọc không ngủ được, còn tôi thì làm và học về cứ đặt lưng xuống là ngủ vì mệt. Cho đến khi tôi lớn lên, trái tim tôi biết rung động với những tình cảm đầu đời, nhiều đêm tôi mất ngủ chỉ vì suy nghĩ linh tinh vẩn vơ, cũng chẳng phải suy nghĩ về mưu sinh như mẹ tôi ngày xưa tôi mới hiểu vì sao mẹ không ngủ được.
Tôi cố gắng để được ở gần mẹ, nhiều đêm tôi nằm gần mẹ, trò chuyện với mẹ mới biết hết được những thiếu thốn về tình cảm mà mẹ tôi đã và đang trải qua. Cho dù chị em tôi có quan tâm, chăm sóc mẹ thế nào thì cũng không bằng những người “no vợ, đủ chồng” vì “Con nuôi cha không bằng hai thằng già nuôi nhau”. Tôi thương mẹ lắm, từ khi tôi lớn lên, biết suy nghĩ cũng là lúc tôi hay ôm mẹ vào lòng và tôi thường dành cho mẹ những lời nói yêu thương.
Mỗi khi nghe bài hát “mỗi mùa xuân qua mẹ tôi già thêm một tuổi, mỗi mùa xuân qua ngày tôi xa mẹ càng gần…” tôi lại khóc và rất lo sợ, vì giờ mẹ đã già rồi, nếp nhăn xuất hiện khắp trên khuôn mặt của mẹ, đôi bàn tay của mẹ đã gầy guộc rồi nay lại càng nhăn nheo nhiều hơn nữa... Cả một cuộc đời mẹ đã hy sinh cho chị em chúng tôi.
Năm mới đến tôi chỉ mong mẹ tôi sẽ có thật nhiều sức khỏe để làm chỗ dựa tinh thần vững chắc cho chị em chúng tôi. Mẹ là niềm tự hào của tôi.
Kính chúc cho tất cả những người mẹ trên thê giới này được hạnh phúc.
Con yêu mẹ!
Con gái gửi mẹ yêu quý.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)