TV. If kids are entertained by two letters, imagine the fun they'll have with twenty-six. Open your child's imagination. Open a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mùi nước hoa trên áo chồng khiến tim tôi tan vỡ
ó thể thay đổi được gì không khi chuyện đó đã là một thói quen. Người ta không thể sống mà không đi tiếp khách, không thể tiếp được khách mà không hết mình. Khi cái máu vui chơi, bốc đồng lên rồi, bên cạnh những con manơcanh vô cảm kia, hạnh phúc cũng nhẹ tựa như chiếc lông hồng thôi.
Gửi anh!
Thật là buồn cười trong khi anh đang ngủ ở trong kia, còn em thì lại không thể nói chuyện với anh và ngồi đây để viết cho anh những dòng này. Nhưng quả đúng là như thế đó, vì nỗi uất nghẹn của em không nói được thành lời và cũng thật mệt mỏi nếu như em mở lời mà lại thành ra là chuyện vợ chồng tranh cãi với nhau. Vậy nên em viết cho anh những dòng này, những mong chồng sẽ hiểu cho một người đang làm vợ và làm mẹ.
Anh có nhớ rằng tối hôm trước trông bộ dạng của mình như thế nào không? Thực ra cũng chẳng có gì đặc biệt so với những lần trước, sự khác biệt có chăng là một mùi nước hoa đàn bà sặc sụa không thể giấu nổi. Nói đến đây em thật cảm thấy có lỗi với mẹ, với đấng sinh thành ra mình. Nhìn mẹ phải rơi nước mắt khi em khóc, em nghe trái tim mình như muốn vỡ vụn. Anh ạ! Anh là một người con có hiếu và cũng rất thương mẹ, anh thương mẹ anh thế nào thì em cũng thương mẹ mình như thế đó, vậy mà...
Sáng hôm sau nhìn thấy mẹ, em thật xấu hổ quá. Vậy là ánh hào quang đã hết, ngay cả một chút còn sót lại để mà sĩ diện cũng chẳng còn. Biết giải thích sao đây? Biết phải biện hộ thế nào? Khi yêu người ta chỉ biết nghe lời mách bảo của trái tim, vậy nên “sướng thì con hưởng, khổ thì con chịu”. Bây giờ khổ rồi, ráng mà chịu đi nhé.
Khi yêu thương càng nhiều thì sự tổn thương lại càng lớn, như những giọt nước kia cứ vô tình chảy vào ly. Hờn ghen, trách móc được gì? Hôn nhân là như vậy sao? Một hai giọt rồi ba bốn giọt, nhìn đứa con bé bỏng thơ ngây trong lòng chỉ cầu mong sao cho chiếc ly kia đừng tràn để hạnh phúc của con không như là những giọt nước. Vậy nên "Gái có chồng là xong một kiếp".
Người ta nói rằng "Gieo một hành động gặt một thói quen, gieo một thói quen gặt một tính cách và gieo một tính cách thì sẽ gặt một số phận". Sẽ ra sao đây khi số phận ấy lại gắn liền với những số phận khác. Tương lai của mình thế nào mình cũng đoán được rồi, vậy thì sao phải níu kéo? Cố gắng để làm gì? Liệu có thể thay đổi được gì không khi chuyện đó đã là một thói quen, người ta không thể sống mà không đi tiếp khách, không thể tiếp được khách mà không hết mình.
Khi cái máu vui chơi, cái máu bốc đồng đã lên rồi, bên cạnh những con manơcanh vô cảm kia, hạnh phúc cũng nhẹ tựa như chiếc lông hồng mà thôi. Thôi thì hãy "Tiên trách kỷ, hậu trách nhân đi". Ai bảo sinh ra để làm một người phụ nữ, ai bảo phụ nữ sau khi lấy chồng là cứ phải kỳ vọng vào một cuộc sống bình yên, một gia đình hạnh phúc.
Chưa bao giờ em nghĩ sẽ cố gắng để thay đổi một con người nếu người ta sinh ra đã là như vậy, nhưng em sẽ không để con mình lớn lên mà phải nhìn thấy cảnh cha mẹ cãi vã, người này say xỉn đánh đập người kia. Vì trẻ con như một tờ giấy trắng, em muốn vẽ lên đó những nét tươi sáng chứ không phải bầu trời u tối toàn là mây đen.
Vậy thôi nhé, mỗi người hãy tự soi gương, cái gì quá đều không tốt, sống cho người khác cũng là sống cho mình. Điều gì cần làm mình cũng sẽ làm nhé, ngay cả khi điều đó có làm mình tổn thương vì thà đau một lần còn hơn đau cả một đời.
Em
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)