Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Một tuần em xa anh
õi mắt trông theo cái quay lưng bước vội, em liêu xiêu trong cái lạnh vô hồn. Những giọt mưa thu nép mình lăn trên má, mưa nơi này mặn đắng phải không anh. Lặng lẽ tìm một góc khuất phía sau hàng ghế đợi, miên man, em nhớ... (Tran Ban Khanh)
From: Tran Ban Khanh
Sent: Friday, October 17, 2008 3:49 AM
Subject: Gui toa soan: Nhung dieu khong the noi
Một tuần dông bão lặng lẽ trôi ngang, một tuần không có mặt trời và nắng ấm, một tuần biết bao nhiêu sầu muộn. Một tuần em xa anh...
Dõi mắt trông theo cái quay lưng bước vội, em liêu xiêu trong cái lạnh vô hồn. Những giọt mưa thu nép mình lăn trên má, mưa nơi này mặn đắng phải không anh. Lặng lẽ tìm một góc khuất phía sau hàng ghế đợi, miên man, em nhớ...
Tiếng còi cất lên, đoàn tàu lăn bánh, tay trong tay em nghe tim mình rạo rực, lần đầu được đi tàu, lần đầu em thấy mình hạnh phúc bên anh. Sớm cao nguyên sương mù giăng khắp lối, đẹp và lạnh quá anh nhỉ, anh đưa em qua khắp các ngọn đồi, con suối, em siết chặt đôi tay nghe lòng mình ấm lạ, khẽ cười anh nói "...lạnh lắm phải không em?".
Đi một đoạn, anh đứng lại mở bản đồ vì không tìm ra lối, anh nhíu mày suy nghĩ, đóng vào lại mở ra..., khoảnh khắc ấy, em chỉ biết nhìn anh mà ngỡ như mình đang tan chảy trong cái giá lạnh miền sơn cước, lần đầu em tìm được hơi ấm giữa xứ sương mù.
Đêm đến, hai đứa mình cùng nhau tận hưởng cái nghi ngút khói của món cá hồi, chếnh choáng men say em bộc bạch về tổ ấm không chút bình yên trên hàng mi ngấn lệ. Châm điếu thuốc, anh lặng thinh không nói, thoáng nét buồn anh chỉ "ngôi sao anh", sáng tự tin, kiêu hãnh nhưng chưa bao giờ rực rỡ. Khẽ co mình, em lạc lối trong anh. Thương lắm biết không, ngốc ạ!
Bình minh phố núi hiện dần đầu con phố, tia nắng ru say như sưởi ấm trái tim khô lạnh, lẽ nào trái tim em đã lỗi nhịp yêu thương. Hạnh phúc cứ đong đầy bên nắm cơm ngắt vội, chút muối vừng em bảo: "há mồm to". Ghét anh thế kẻ ngông cuồng, khó bảo. Tiếng du dương anh khẩy nhẹ dây đàn. Trong phút chốc em lén thầm trộm nghĩ, chốn thiên đường có phải chính là đây? Và em biết, em cần có anh.
Sống, không phải để yêu người hoàn hảo, sống để yêu người không hoàn hảo một cách trọn vẹn nhất. Em giận cái vô tư, ích kỷ của anh, em thương cái chân thành và mạnh mẽ. Thời gian trôi đi đầy khiêu khích, ngày em phải xa anh đã đến quá gần. Em lo sợ ngày ra đi sẽ không bao giờ trở lại, em lo sợ rồi sẽ mất đi cái hạnh phúc bé nhỏ chất chứa trong lòng, mất đi những niềm vui mà em vừa tìm thấy. Em sợ một ngày anh bỏ rơi em trong cái gọi là kỷ niệm, em sợ giây phút ấy vì em biết em không thể xa anh.
Tàu đến ga. Chút buồn man mác cuốn theo sớm mùa thu nhạt nắng. Anh đã kể về cô ấy, còn yêu người ấy đúng không anh? Em không biết người ấy có yêu anh nhiều như em đã yêu anh? Nhưng với cô ấy, có lẽ anh hiểu được từ "Hạnh phúc". Em sẽ dõi theo anh tận cuối con đường, bởi tất cả đối với em là được nhìn thấy anh hạnh phúc...
Giật mình khi cô tiếp viên phát loa lần cuối, lạ thay em lại là hành khách cuối cùng. Được chăng, hành khách cuối cùng của đời anh!
Như mọi ngày, em lại một mình sau giờ tan sở, bon bon trên đường như kẻ mộng du, rồi lại thêm một tuần như thế nữa, có cơn mưa bắt đầu nặng hạt, mưa nơi này mặn đắng khác gì nhau...
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)