We are too civil to books. For a few golden sentences we will turn over and actually read a volume of four or five hundred pages.

Ralph Waldo Emerson

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mệt mỏi vì làm mẹ đơn thân
àng lớn con gái tôi càng ngoan, thông minh như ba vậy. Tôi thương con lắm, nhiều lúc nằm khóc một mình vì sự sai lầm của bản thân mà để con phải khổ.
Hiện tại con gái tôi được 2 tuổi. Tôi cũng có công việc tạm ổn, có thể nói tạm đủ để nuôi con. Tôi là một người mẹ đơn thân, điều này đối với xã hội hiện tại không có gì phải bàn nhưng nhiều lúc tôi suy nghĩ rất nhiều về việc có nên cho con gái nhận lại cha và họ hàng bên nội của bé hay không. Tôi suy nghĩ nhiều lắm nhưng vẫn không thể nào tự trả lời được bởi lẽ cuộc sống này đâu phải cái gì cũng thuận theo ý mình.
Tôi đấu tranh với lý trí, suy nghĩ cho con gái, cho gia đình anh. Tôi sợ vô tình  làm cuộc sống gia đình anh bị xáo trộn và chắc chắn bản thân cũng chẳng vui vẻ gì. Nhưng nhìn con gái lớn lên, mỗi ngày con biết hỏi mẹ một điều gì đó là lòng tôi lại nơm nớp lo sợ nếu con hỏi "Mẹ ơi ba con đâu", tôi không biết phải trả lời con như thế nào nữa.
Tôi và anh quen nhau từ năm 2008, rất tình cờ, lúc đó anh thích tôi và tôi cũng thích anh. Cả hai đều có tình cảm rất tốt với nhau, thường trò chuyện với nhau vui vẻ và thỉnh thoảng đi cà phê hay ăn cùng nhau. Anh tỏ tình với tôi nhưng thừa nhận từng yêu một người con gái học cùng đại học. Mặc dù rất thích anh nhưng tôi có đủ lý trí để trả lời "Em rất quý anh, rất vui khi biết anh cũng dành tình cảm tốt cho em. Nhưng em không muốn sự xuất hiện của mình làm mất đi tình yêu đã được anh và cô ấy xây dựng với một khoảng thời gian không ít như vậy. Cho nên em khuyên anh giữ lại tình yêu đó và hãy xem nhau như bạn bè".
Từ đó chúng tôi vẫn giữ liên lạc, tình cảm tốt như vậy. Rồi đến một ngày hè năm 2011, trong lúc tôi đang thất vọng với tình yêu hiện tại vì phát hiện yêu nhầm người chẳng ra gì thì tôi nhận được những dòng tin nhắn từ yahoo của anh. Tôi như được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua cú sốc tinh thần trong lúc hụt hẫng nhất bởi anh vô tình nhắc lại những kỷ niệm của hai đứa trước kia.
Anh cho biết đang đi công tác ở một vùng biển, muốn mời tôi ra đấy chơi cho vui và hứa chỉ nắm tay tôi đi dạo biển thôi. Tôi nhận lời anh và ngay lập tức ra biển. Tôi nghĩ chẳng có chuyện gì xảy ra vì trước đó chúng tôi từng đi Đà Lạt với nhau nhưng vẫn không hề xảy ra điều gì ngoài những buổi nắm tay nhau đi dạo phố đêm Đà Lạt rất êm đềm và lãng mạn. (Lúc đó chúng tôi ở chung một phòng chỉ có hai đứa, ngủ hai giường khác nhau).
Thế nhưng lần đi biển đó tôi không thể ngăn được anh, thật sự tôi cũng chủ quan và nghĩ chắc không có chuyện gì. Rồi mọi chuyện không muốn đã xảy ra trong đêm hôm ấy. Hai tháng sau tôi phát hiện mình có thai, bối rối không biết làm sao, một người bạn đã khuyên nên bỏ đứa bé đi nhưng tôi nhất quyết không làm điều đó.
Tôi âm thầm chịu đựng, một mình giữa đất khách quê người chống chọi với biết bao khó khăn của một bà mẹ trẻ không chồng mà chửa. Gia đình bạn trai biết tôi mang thai, họ cứ nghĩ là con cháu của họ nên đòi cưới. Lúc đó nếu tôi chấp nhận đám cưới đó chắc cũng không ai nghi ngờ điều gì. Nhưng tôi không làm được, bởi không thể lừa dối họ và tôi cũng không muốn chung sống với một người lừa dối tình cảm của mình suốt thời gian dài.
Tôi cũng định không nói gì với bố của đứa trẻ đang trong bụng mình. Tôi thấy có lỗi rất lớn với bản thân, với vợ anh (lúc đó chị mới sinh con được hai ba tháng gì đó), với gia đình. Tôi sợ sẽ xảy ra điều trùng hợp ngẫu nhiên nào đó trong tương lai giữa con tôi và con anh (vì lúc đó tôi biết mình mang thai con gái, còn vợ anh sinh con trai), chúng tôi lại ở cùng quận.
Tôi lấy hết can đảm để nói sự thật này với anh. Khi biết chuyện, tôi nghĩ anh cũng hoang mang lắm, sau đó anh gặp tôi để "nhìn con" khi tôi sắp tới ngày sinh nở, anh cũng hỏi han và lo lắng cho sức khoẻ của tôi. Tôi khuyên anh hãy yên tâm vì không muốn vợ anh phải đau khổ, không muốn anh quên đi trách nhiệm với gia đình nhỏ của mình, tôi sẽ tự nuôi con.
Thời gian cứ thế trôi qua một cách lặng lẽ. Tôi một mình sinh con, nuôi con, đi làm, quá mệt mỏi vì đôi vai nhỏ bé của mình phải gánh vác mọi chuyện. Có lúc vì con đau ốm liên miên, tôi lo lắng không biết làm sao nên cũng cho anh biết mong giảm bớt một phần u uất trong lòng. Anh hỏi han, đòi gặp con nhưng tôi rất sợ điều đó. Tôi sợ sự xuất hiện của anh sẽ làm xáo trộn cuộc sống bình yên của mẹ con tôi và sợ nhiều điều khác nữa.
Mặt khác, tôi luôn mong ước con có được sự quan tâm của ba, của nhà nội như những đứa trẻ khác, bởi càng lớn con gái tôi càng ngoan, cháu thông minh nhanh nhẹn như tính cách của ba vậy. Tôi thương con lắm, nhiều lúc nằm khóc một mình vì sự sai lầm của bản thân mà để con phải khổ. Giờ tôi chẳng biết phải làm sao cho đúng. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên để biết mình phải giải quyết việc này như thế nào mà không làm tổn thương bất cứ ai. Tôi luôn sợ mình càng làm lại càng thêm sai. Xin cảm ơn tất cả!
Như
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)