Đừng lo ngại cuộc sống sẽ kết thúc, hãy lo ngại cuộc sống chẳng bao giờ bắt đầu.

Grace Hansen

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Má hãy nâng đỡ tâm hồn con
on sẽ về bên má. Con thực lòng rất sợ nghe la rầy, nhưng con hứa, nếu má la rầy, con sẽ cố lắng nghe và không hề than vãn.
Hơn một năm kể từ ngày má và con chưa hề chạm mặt. Khởi sự không phải lỗi tại con, nhưng con có lỗi khi đã né tránh má quá lâu, đã thời gian cho cả má và con cùng suy ngẫm quá dài. Sau một biến cố nhỏ, câu nói "Tâm hồn con người nặng gấp trăm lần thể xác" càng làm con thấm thía, con cảm nhận được sức nặng của tâm hồn mình và con liên tưởng tới sức nặng tâm hồn má. Con muốn gánh vác bớt một phần tâm hồn má. Vậy nên 8-3 này con sẽ về bên má.
Ngày 8-3 năm ngoái, má đã đáp lại tin nhắn chúc mừng của con gái bằng những dòng tin mà sau khi đọc nó con ngỡ ngàng rồi chuyển sang xót xa. Con không khóc, cũng không đáp trả lại một lời, chỉ bần thần lặng lẽ để cho dòng tin đó khắc sâu thêm nỗi đau vốn đã âm ỉ từ những ngày thơ bé.
Con tưởng mình sẽ còn im lặng như đã làm trong gần 20 năm qua. Con tự hỏi má có bao giờ lắng nghe, bao giờ nghĩ ngợi về những tâm tư, những rắc rối trong cuộc sống và cả sự hy sinh của những đứa con mình. Tụi con sẽ không tự kể lể, không muốn đòi hỏi cũng không trách móc má vì tụi con đã thấy má có quá đủ nỗi buồn trong cuộc sống này. Con đã im lặng để cho má tự do sống cuộc đời mình trong ngần ấy thời gian, nhưng vào lúc đấu tranh để cho em mình được đi học, con đã bùng nổ.
Con không dám nói chuyện trực tiếp với má, vì con biết má chẳng hề lắng nghe. Đó là lý do con chỉ dùng tin nhắn. Bao nhiêu buồn bực, chịu đựng con đã tuôn ra như dòng suối. Con biết những tin nhắn đó sẽ làm má tổn thương ghê gớm, nhưng con vẫn nói vì mong một lần trong đời má hãy thôi nhìn vào nỗi đau của chính mình, mà hãy nhìn vào nỗi đau của con cái. Hãy thôi làm mọi điều để bù đắp cho nỗi bất hạnh của đời mình mà vô tình làm tăng nỗi bất hạnh của con cái má. Con biết giây phút đó là đỉnh điểm làm tăng khoảng cách má và con.
Trong một năm qua, con đã lẩn tránh má bằng mọi cách. Thậm chí ngày tết đoàn tụ, con đã đi tìm tự do ở những nơi xa lạ, để không phải nghe những lời hỏi han, để không phải hỏi han, và cũng không phải gặp má. Nhưng thỉnh thoảng, con vẫn thăm hỏi về má qua các anh chị em và các dì.
Khi con biết nguyên nhân vì sao má lại hành xử như vậy, con lại càng chua chát hơn. Những người lớn, là má và các dì, tại sao lại xúc phạm tổn thương nhau, rồi lại làm tổn thương cả con nít chỉ vì đồng tiền. Liệu rằng má coi rẻ tình mẫu tử đến nỗi chỉ vì những lời đàm tiếu qua lại trong lúc đôi co với các dì mà sẵn sàng từ con cái mình? Con đã nghĩ, nếu má không phải là máu mủ thiêng liêng, chắc lòng còn sẽ đỡ đau hơn. Đó là lý do con né tránh.
Giờ đây, trải qua một biến động trong cuộc sống. Con gái má đã lại phạm lỗi với người đời, lại phải chịu sự dằn vặt day dứt. Dù con đã đủ bản lĩnh, đủ chín chắn để nhìn nhận sai lầm và sửa đổi nhưng cái nặng nề vẫn bao vây lấy con. Con nhận ra, dù là lỗi của ai đi chăng nữa, cũng sẽ có người còn nặng nề day dứt nếu mối quan hệ giữa họ còn căng thẳng. Vì vậy, con sẽ không quan tâm ai đúng ai sai, con sẽ giải tỏa sự căng thẳng với má trước để nâng đỡ tâm hồn má, rồi gánh vác tâm hồn con sau.
Con biết mình sẽ vượt qua. Con sẽ về bên má, và nhờ má nâng đỡ tâm hồn con. Con thực lòng rất sợ nghe la rầy. Nhưng con hứa, nếu má la rầy con, con sẽ cố lắng nghe và không hề than vãn.
Trà My
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)