The oldest books are still only just out to those who have not read them.

Samuel Butler

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Lúc cáu giận, chồng quăng cả nồi nước sôi về phía tôi
on được 4 tháng tuổi, anh đi hát karaoke tôi gọi anh tắt máy. Anh về nhà, lao thẳng vào phòng tát tôi đến hộc máu mũi trong khi tôi đang bế con, cho con ăn sữa. Con được 9 tháng tuổi, một lần vợ chồng mâu thuẫn, anh bóp cổ và đập mạnh đầu tôi vào tường.
Tôi lấy chồng được hai năm rưỡi, có con gái gần 2 tuổi. Vợ chồng tôi đến với nhau có lẽ do sức hút từ ngoại hình ngay lần gặp đầu tiên. Cùng công ty nhưng chồng tôi không làm việc ở văn phòng. Do những đánh giá tốt của mọi người dành cho cả hai và cảm giác yêu đương còn mới mẻ nên chúng tôi nhanh chóng cưới, sau đó đến tận bây giờ tôi chưa bao giờ cảm thấy chồng thật sự yêu mình.
Tôi có thai sau khi cưới gần 4 tháng, lúc đấy chồng còn đi làm xa, cuối tuần mới về nhưng hầu như chưa bao giờ có hành động chăm sóc gì tôi mặc dù luôn nói yêu thương. Trong thời gian đấy, vợ chồng có mâu thuẫn nhỏ nhặt, chồng đã xô tôi ngã vài lần dù tôi mang thai to. Sau đó do cơ địa, tôi sinh non khi mới mang thai được 7 tháng, con rất yếu, phải nằm viện gần hai tháng. Lúc mới sinh, con nằm lồng kính, tôi dù mới sinh hôm trước, hôm sau đã đi bộ lên tầng 3 một ngày 6, 7 lần để thăm và vắt sữa cho con, vì thế vết thương của tôi không lành lại được và đau đớn rất nhiều.
Đau về thể xác và lo lắng buồn vì con nhưng chồng không hề có một lời hỏi han hay động viên nào. Anh đang làm ở Hà Nội, lấy lý do bận công việc, mỗi ngày chồng vào viện thăm tôi khoảng 10 phút, vào cũng chỉ hỏi han loanh quanh người khác chứ hầu như không nói gì với tôi. Lúc đấy tôi thật sự không hiểu chồng mình, lờ mờ nhận ra tình cảm anh dành cho tôi. Con được khoảng 4 tháng tuổi, một lần anh đi hát karaoke tôi gọi anh tắt máy, tôi đã nhắn tin nói chồng mấy câu, anh về nhà, lao thẳng vào phòng tát tôi đến hộc máu mũi trong khi tôi đang bế con, cho con ăn sữa.
Nỗi đau thể xác không lớn bằng nỗi đau tinh thần. Chồng dùng tất cả sức lực đánh liên tiếp vào mặt tôi. Sau đó anh xin lỗi, mọi chuyện cũng qua nhưng tôi không bao giờ quên được gương mặt ghê sợ của anh lúc đó. Kể từ đấy, tình cảm và sự tôn trọng của tôi dành cho anh mất đi nhiều. Khi con được 9 tháng tuổi, một lần vợ chồng mâu thuẫn, anh bóp cổ và đập mạnh đầu tôi vào tường. Tôi gần như ngất đi vì choáng váng anh ta mới dừng rồi lại rối rít xin lỗi. Mấy hôm sau tôi vẫn choáng, phải vào viện chụp cắt lớp.
Kể từ ngày đó tôi biết rằng sự tôn trọng dành cho chồng mãi mãi không thể có lại. Tôi hận và khinh con người ấy. Thời gian rồi cũng xoa dịu mọi chuyện, vợ chồng tôi bình thường trở lại nhưng mỗi khi mâu thuẫn, tôi dường như tức giận hơn, vợ chồng to tiếng văng tục xúc phạm lẫn nhau. Tôi đã nói rất nhiều câu xúc phạm chồng, anh luôn miệng nói tôi ghê gớm, tự cho mình là một người chồng, người cha tốt và đặc biệt luôn đúng. Tôi biết mình cũng sai, cũng không tự bào chữa cho mình nhưng trước khi lấy chồng, tôi không bao giờ nói tục dù là một từ.
Trong cuộc sống hàng ngày, anh không bao giờ quan tâm đến việc trong nhà. Anh cho rằng đã đi làm kiếm tiền về cho gia đình là quá tốt rồi, mọi việc mua sắm sửa chữa trong nhà đều do tôi tự lo. Thậm chí cái bóng đèn cháy mấy ngày chồng cũng không thay mà tôi phải tự lấy thang để làm nhưng luôn miệng chê tôi lười nhác.
Từ ngày lấy chồng, lo trả nợ cho nhà chồng rồi lo cưới xin cho em chồng, tôi hầu như chưa làm được gì cho ba mẹ mình. Lúc đầu tôi không hề suy nghĩ gì, cọi việc của chồng là của mình, nợ của chồng cũng như của mình, vậy mà anh càng ngày càng ích kỷ, muốn lo cho bố mẹ và em mình mà quên gia đình riêng, nhiều lần giấu diếm. Tôi tỏ thái độ không đồng ý, chồng xỉa xói tôi là con dâu này nọ.
Tôi mắc lỗi gì anh đay nghiến cả năm trời, còn nếu anh có lỗi lại quay ra nổi khùng với tôi. Tính chồng rất hay khó chịu, năm phút trước còn vui vẻ, năm phút sau đã cáu gắt, nhiều khi tôi không biết lý do là gì. Tôi luôn phải nhìn vào mặt chồng để xem thái độ, với người ngoài, anh vô cùng hào phóng và nhiệt tình, thậm chí đến mức khó tin nhưng với vợ con lại khác. Tuy vậy, ngoài xã hội ai cũng nhìn nhận anh rất tốt, hiền lành, có tài.
Sau những chuyện như đã kể, tôi vẫn hoang tưởng rằng chồng mình là người tốt cho đến cách đây mấy hôm, chỉ vì mâu thuẫn nhỏ, anh đã ném cả nồi nước đang sôi trên bếp về phía tôi, may mắn tôi không bị bỏng nhưng bị mảnh thủy tinh vỡ cắt vào. Tôi đã chảy máu khắp nhà và chính hình ảnh đấy đã khiến tôi bị ám ảnh. Giờ đây tôi hoàn toàn bế tắc, nhìn con cảm thấy như thắt ruột, tôi nên làm gì bây giờ?
Nhung
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)