Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Làm đủ trò để bôi nhọ người tình của chồng
ôi muốn anh phải ân hận, phải căm thù cô ta như tôi đã căm thù. Tôi đã làm tất cả những gì có thể vì anh. Tôi đã phải tự biến mình trở thành một người đạo đức giả, vô văn hóa, đặt điều, bôi nhọ, độc ác, kể cả khủng bố đe dọa cả đứa trẻ, con cô ta để xua đuổi cô ta khỏi anh.
Chào các bạn độc giả!
Vợ chồng tôi đã ngoài 50, cuộc sống yên bình và đầy đủ, con cái ngoan và trưởng thành. Chúng tôi ở nước ngoài, hầu như không có mối quan hệ xã hội nào, mọi việc chỉ có hai vợ chồng với nhau. Tôi cảm thấy mãn nguyện và yên ổn.
Nhưng rồi một ngày, tôi tình cờ thấy bức ảnh chồng ăn tối với cô ta đúng trong ngày anh nói đi thăm họ hàng nhân dịp gia đình về Việt Nam ăn Tết. Trên hóa đơn điện thoại nhà tôi có mấy cuộc gọi đi số rất lạ. Linh tính cho thấy chồng tôi đã ngoại tình, tôi bấm số, chính xác là cô ta, tôi quát lên trong máy “Tôi đề nghị cô chấm dứt ngay quan hệ với chồng tôi, nếu có gì xảy ra với cô và con cô, cô đừng trách. Cô hiểu tôi nói gì chứ”. Đến tối, tôi lại gọi, cô ta không nhấc máy, tôi nhắn tiếp tin đe dọa như thế.
Trái với những gì tôi nghĩ, chồng tôi nói rằng rất yêu cô ta, và đó là người mà chồng tôi tìm kiếm lâu rồi. Tôi như phát điên, nhưng đủ bình tĩnh để có cách xử vụ này. Chồng tôi vốn sĩ diện, và cả tin, xưa nay chỉ biết học và đọc, rồi làm ở môi trường Tây, kiểu hành xử cao thượng như tiểu thuyết sẽ khiến anh nể và phục.
Chưa kể chồng tôi còn rất biết ơn và tôn thờ tình yêu lớn lao của tôi đã dành cho anh và tất cả những gì tôi đã dốc sức dốc lòng từ thuở hàn vi để anh thành đạt như ngày nay. Vụ này không khó! Giấu đi sự căm ghét, tôi nhẹ nhàng: “Nếu anh yêu cô ấy, thấy đó là tình yêu đích thực, thì em sẵn sàng chia tay anh. Em không muốn anh đau khổ. Em chỉ có một điều kiện duy nhất là gặp cô ấy, xem cô ấy thế nào, có xứng đáng để em trao lại anh cho cô ấy không?”
Tôi còn hỏi han về gia cảnh, về công ăn việc làm của cô ta. Y như rằng, anh nghĩ tôi đồng cảm và tin một cách ngốc nghếch rằng tôi sẽ nhường chồng cho cái gọi là “tình yêu đích thực” đó. Thực ra, qua bài “đồng cảm” đó tôi moi được một số thông tin rằng chồng tôi chưa tiêu tốn gì cho cô ấy. Tôi tỏ ý sẵn sàng ly dị, còn anh nói sẽ để lại tài sản. Nhưng tôi biết chắc chồng tôi không bao giờ dám trả giá lớn như thế.
Vụ này coi như tạm xong. Chồng cho tôi nick và password vào sử dụng facebook của anh, một cách công khai thể hiện những gì trao đổi trên đó giữa hai người và các bạn chung của họ. Trên facebook, lượng bạn bè của cô ta khá đông. Xem ảnh thì thấy cô ta hồi trẻ trông xinh xắn, những gì cô ta thể hiện trên đó được nhiều bạn bè thích và hưởng ứng vì nó cũng nhẹ nhàng và vui vẻ.
Tuy vậy cô ta cũng thể hiện rõ quan điểm, trong nhiều trường hợp thấy cùng quan điểm với chồng tôi, làm anh ta thích. Và không thiếu người tỏ rõ thiện cảm đặc biệt với cô ta. Điều này, tôi biết đã làm chồng tôi khó chịu. Tôi quyết định "đánh" vào điểm yếu đó. Mà cũng dễ thôi, vì anh còn ai để trao đổi nữa đâu ngoài tôi, mà tôi thì đang đồng cảm như thế. Tôi đã gieo sự nghi ngờ cô ta vào lòng chồng tôi và tôi đã thành công.
Sau vụ này, quan hệ vợ chồng tôi được cải thiện hơn, nào là tôi lên ngủ chung phòng sau bao nhiêu năm ngủ riêng, nào là anh ta định thay xe ô tô mới cho tôi, nào là anh ta đem tôi theo chuyến công tác nước ngoài, nào là ảnh vợ chồng tôi đăng đầy trên trang facebook với câu ‘yêu vợ’. Tôi nguôi ngoai.
Cho đến một hôm, chồng tôi quên không thoát khỏi email khi chạy ra ngoài, tôi đã đọc được những gì họ trao đổi. Không thể tin vào mắt mình. Tôi thấy trời đất chao đảo. Anh vẫn hàng giờ hàng phút nghĩ về cô ta, nhớ cô ta, mong được gần cô ta, thể hiện thoải mái tất cả những gì anh mong muốn được làm với cô ta, mơ về cô ta và dày đặc chữ yêu, bất cứ lúc nào có thời gian.
Đau thì rất đau, nhưng tôi đủ tỉnh táo để biết cái tôi cần bây giờ là anh xin tôi tha thứ, chỉ cần anh nói thế thôi. Còn tôi viết email cho cô ta với những lời lẽ khó nghe. Dù bị sốc vì lời lẽ của tôi nhưng tôi biết, anh cần tôi lắm nên phải nhịn. Vì không ai yêu anh như tôi, vì anh là duy nhất của tôi, vì anh đã quá quen và thoải mái với sự chăm sóc vô điều kiện của tôi như một người mẹ đối với con trai, luôn luôn tha thứ và bảo vệ cho dù anh sai lầm hay bị cô lập như thế nào. Còn cô ta, anh đã bị tôi ‘bơm vá’ là ngoài anh ra còn nhiều thằng khác.
Nhưng lời hứa chấm dứt của chồng tôi một lần nữa chỉ là lời suông. Thời gian ngắn sau đó, tôi tiếp tục phát hiện chồng tôi và cô kia gặp nhau khi tôi vắng nhà một tuần. Sau đó tôi đã đọc được những đoạn chat chit dài hàng tiếng đồng hồ với những câu chữ mong nhớ và yêu thương mà anh chưa dành cho tôi bao giờ. Cả sự tự hào khi đi bên cạnh cô ta.
Tôi phát hiện ra những món quà nhỏ, vô cùng riêng tư mà anh chưa kịp gửi cho cô ta. Lần này tôi đã dùng đến nước cờ cuối cùng, mà tôi biết chắc anh sẽ vô cùng lo sợ: tôi lôi các con vào cuộc, cho chúng biết rằng bố chúng đã ngoại tình, đã dối trá. Tôi không cần phải giữ lịch sự và giả vờ cao thượng bao dung nữa, tôi viết email tiếp tục chửi rủa cô ta.
Tôi gửi thư đó cho cả chồng tôi. Tôi hả dạ với ý nghĩ nó sẽ là mũi tên trúng 2 đích: với chồng tôi, tôi chỉ cho thấy là anh ta đừng vì sex mà chạy theo cô ta. Còn với cô kia, tôi cho cô ta thấy tôi sẽ không để chồng liên lạc tiếp nữa. Tôi muốn cho cô ta phải tức điên lên, phải cảm thấy nhục. Tôi sẵn sàng nghênh chiến. Tôi chờ cô ta trả lời.
Chồng tôi đã hứa trước cả các con, gia đình luôn là số một, không liên lạc gì với cô ta nữa. Tận sâu thẳm trong lòng vẫn dai dẳng một nỗi đau vô hạn. Dù có cố tình bôi nhọ cô ta, tôi cũng không thể chạy trốn khỏi một sự thật phũ phàng, rằng đó là người mà chồng tôi ngưỡng mộ, đánh giá cao và trên tất cả là đã rất yêu, một thứ cảm xúc mà gần 25 năm làm vợ tôi chưa được nhận. Cô ta đã im lặng, không trả lời những email của tôi, càng làm tôi cảm thấy mình như kẻ thua cuộc, nó khiến tôi phải luôn phải gồng mình trước sự kiêu hãnh của cô ta.
Tôi không tài nào lý giải nổi tại sao chồng tôi lại say mê thế. Trẻ? Không, cô ta bằng tuổi chồng tôi. Giàu? Cũng không. Xinh? Không nốt. Sex? Nhưng họ cách nhau hàng ngàn cây số, cơ hội gặp nhau là rất ít cơ mà. Thật cay đắng, tôi chưa từng từ chối sex với chồng, mà sao số lần anh muốn tôi rất ít, chúng tôi quan hệ như thủ tục, anh cũng chưa bao giờ cố gắng cải thiện chuyện đó ngay cả khi chúng tôi còn trẻ. Có phải vì họ đã có tình cảm rất sâu và hòa hợp với nhau nên họ mới cảm thấy sex tuyệt vời với nhau đến thế?
Và rằng cho dù chồng tôi xin tôi tha thứ, hứa trời hứa biển, nhưng tôi biết thực chất chồng tôi rất khó mà nguôi ngoai tình cảm kia. Sex chỉ là một phần, cái họ hấp dẫn nhau đó chính là tâm hồn, là sự đồng điệu. Đấy mới là đáng sợ, khó tẩy não nhất. Tôi chưa một lần dám tin và chấp nhận sự thật đó.
Thật chua xót khi tôi nhận thấy từ khi anh có bồ, anh lại “mặn mà” hơn với tôi. Tôi đau đớn hiểu ra rằng, có cô ta, chồng tôi, vì bản chất là người tử tế, thấy áy náy với lương tâm, thấy mình tự nhiên thành người không tốt. Anh thấy mình không đúng với luân thường đạo lý, không đúng với những gì sách vở dạy nên quay ra bù đắp, sửa chữa bằng cách tốt với tôi vậy thôi. Còn thì, cho dù rất muốn anh vẫn không thể nào có với tôi những cảm xúc và ý nghĩ mà anh có với cô ta. Thật khôi hài, nếu không có cô ta, chắc anh ta cũng chẳng nghĩ gì về tôi, và có lẽ đến già chúng tôi vẫn mỗi người một phòng như cả chục năm nay.
Không, tôi không thể để mất chồng được. Tôi muốn anh không được dây với cô ta nữa, kể cả trong ý nghĩ. Anh phải ân hận, anh phải căm thù cô ta như tôi đã căm thù, dù tôi chưa mất một chút gì, dù trước sau anh vẫn là người của gia đình. Tôi đã làm tất cả những gì có thể vì anh. Tôi đã phải tự biến mình trở thành một người đạo đức giả, vô văn hóa, đặt điều, bôi nhọ, độc ác, kể cả khủng bố đe dọa cả đứa trẻ, con cô ta để xua đuổi cô ta khỏi anh.
Nhưng sao lòng tôi vẫn không yên. Tôi phải làm gì nữa đây để anh nói với tôi một câu, một câu thôi, như đã nói với cô ta, câu mà tôi sẵn sàng chờ cả cuộc đời mình: “Cảm ơn bạn đã cho mình biết thế nào là tình yêu, yêu bạn và được bạn yêu”.
Bình
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)