Hướng tới tương lai mà chỉ dựa vào quá khứ, chẳng khác nào lái xe mà cứ chằm chằm nhìn vào kính chiếu hậu.

Herb Brody

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Khao khát một bờ vai
m mệt mỏi, thực sự rất mệt mỏi mà chẳng biết tâm sự với ai, lúc nào em cũng khát khao một bờ vai để dựa vào, khát khao một vòng tay ôm trọn em vào lòng và em có thể hồn nhiên khóc, hồn nhiên gào thét trong hơi ấm, nơi lồng ngực anh.
From: bang lang tím
Sent: Thursday, November 26, 2009 12:43 PM
Nhớ. Em chẳng còn biết mình nhớ gì nữa. Có lẽ bởi em nhớ quá nhiều thứ chăng anh. Em mệt mỏi, thực sự rất mệt mỏi mà chẳng biết tâm sự với ai, lúc nào em cũng khát khao một bờ vai để dựa vào, khát khao một vòng tay ôm trọn em vào lòng và em có thể hồn nhiên khóc, hồn nhiên gào thét trong hơi ấm, nơi lồng ngực anh.
Em là một cô gái bé nhỏ nhưng lại mang trong mình quá nhiều trọng trách, nhiều tham vọng và rất nhiều vết thương còn chưa lành lặn. Từ nhỏ đã sống như một thằng con trai, bởi khát khao của cha mẹ, rồi em cũng có em trai nhưng đã quen với lối sống của một thằng con trai, chẳng sửa được nữa. Em phải học thật giỏi đó là mong muốn của cha mẹ. Em gồng mình lên học và kết quả là luôn được so sánh với những người giỏi hơn, nó làm em trở nên đố kỵ và ngày càng mệt mỏi.
Là sự kỳ vọng của gia đình, là niềm hy vọng của mọi người, ai cũng nghĩ em là một thiên tài. Em sợ, sợ, trong suốt 20 năm lúc nào cũng mang trong mình nỗi sợ hãi làm cha mẹ thất vọng. Gánh nặng lại đè gánh nặng. Ra trường chưa xin được việc ngay. Lúc nào cũng lại nghe những lời trách móc, căn vặn của mọi người em mệt lắm. Đỗ cao học, xin được việc. Rồi lại phải nghỉ vì đi học.
Cha mẹ em thực sự thất vọng, trở về quê thăm gia đình trước thái độ lạnh nhạt, thờ ơ của mọi người em thực sự rất đau đớn. Vẫn biết em giờ sẽ tự nuôi mình. Nhưng mọi người không chỉ muốn vậy. Muốn em phải có thật nhiều tiền. Thật nhiều tiền để khoe với làng nước.
22 tuổi chưa được yêu. Chưa bao giờ được ai vuốt ve làn tóc, được quan tâm chăm sóc, được nhận một món quà của bạn khác giới, được một ai đó coi là đặc biệt trong lòng họ, em thực sự tủi thân, và thèm khát những cảm giác mà bạn bè có được.
Em một cô bé đáng yêu, luôn sống chan hòa với mọi người, chưa bao giờ làm ai giận. Nhưng em luôn là người mạnh mẽ, giỏi giang hơn những người con trai bên canh. Em luôn xù lông lên mỗi khi ai có ý định tán tỉnh cưa cẩm. Có lẽ một chút tự ti, một chút ngại ngần, và quá nhiều trọng trách mà dần dần những người con trai khác đã không đến với em. Nhưng em mãi là cô bé đáng yêu, dễ thương với mọi người và chỉ có vậy.
Giờ đang quá bế tắc, chưa xin được việc, rồi chuyện học hành, rồi lúc nào gia đình cũng hỏi chuyện tiền long, công việc. Em mệt lắm. Cũng chẳng biết tâm sự với ai bởi có lẽ em đã quen chịu đựng và kìm nén cảm xúc. Tự gặm nhấm nó. Em đã để mất một người tốt, một người thực sự yêu em vì những điều đó. Và giờ em chẳng muốn đánh mất cơ hội nào nữa. Nhưng lại thấy quá nản và mệt mỏi.
Biết làm sao bây giờ?
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)