Chỉ có một thành công mà thôi, đó là sống cuộc sống của mình theo cách của chính mình.

Christopher Morley

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Khổ sở vì quá yêu chồng
hiều đêm nằm cạnh chồng em thèm được gối đầu vào tay anh, bao nhiêu cảm xúc muốn nói lại không thể nói thành lời. Em rất yêu chồng, yêu hơn cả con gái mình.
Em năm nay 25 tuổi, kết hôn được gần 2 năm và có con gái 8 tháng tuổi. Vì chưa có kinh tế nên hiện giờ em vẫn ở cùng nhà với bố mẹ chồng. Em làm kế toán cho một công ty tư nhân ở gần nhà, chồng đi làm công trình cách nhà gần 30 km. Anh là mối tình đầu, cũng là người mà em yêu tha thiết, yêu hơn cả bản thân. Trước kia khi chưa kết hôn, chúng em rất hay giận nhau, em khóc rất nhiều có lẽ vì đợt đó chồng đi làm xa nhà (ngày trước chồng em làm trong Nam còn gia đình em ở ngoài Bắc) nên dẫn đến nhiều hiểu nhầm. Em nghĩ sao mọi người yêu không khổ mà em yêu lại khổ thế, giờ em lại thèm được như trước. Ngày trước nhiều nước mắt nhưng nhiều tình cảm, còn bây giờ thì .... Em buồn quá.
Vừa cưới được một tháng em có bầu, trong suốt thời gian mang bầu em hạnh phúc vô cùng. Vì yêu vợ và vì vợ có bầu nên chồng em nghỉ ở công ty cũ để chuyển về công ty mới gần nhà hơn. Em đi làm gần nhà nên ngày 3 bữa ăn cơm ở nhà cùng bố mẹ chồng. Anh sáng đi tối về, vì đặc thù công việc nên đôi khi phải ở lại công trường. Tối đến ăn cơm, nghỉ ngơi xong em lại đi bộ, vừa tập thể dục vừa đón chồng, mục đích chính của em là đi đón chồng chứ em rất lười thể dục.
Chồng em ngày đó tuy đi về có hơi vất vả một chút nhưng hầu như hôm nào cũng về nhà với vợ, sáng sớm 5h đã dậy để đi làm cho kịp, hôm nào làm rõ muộn nhưng biết em chờ anh cũng vẫn về. Em lâng lâng trong niềm hạnh phúc vì cảm nhận được tình yêu của chồng và hàng ngày được chăm sóc anh. Mẹ chồng có hơi khắt khe nhưng lúc nào em cũng cư xử khéo léo, nhẫn nhịn mọi điều mà không hề cảm thấy khó chịu.
Không biết người ta bảo trong thời gian mang bầu mà nghĩ tới bố nhiều thì con sinh ra sẽ giống bố có đúng không, nhưng quả thật trong suốt thời gian mang bầu, ngoài lúc tập trung cao độ vào làm việc và lúc ngủ, thì lúc nào em cũng nghĩ tới chồng và cô con gái em sinh ra giống bố như hai giọt nước. Ông bà nội mang cả ảnh chồng em hồi còn mấy tháng ra so sánh, mọi người bảo sao lại có thể giống đến thế được. Ngày đó lúc nào em cũng cười thầm hạnh phúc. Tuy rằng cuộc sống còn khó khăn về kinh tế nhưng chưa bao giờ em buồn, nghĩ mình còn trẻ, chắc chắn sẽ cố gắng được.
Sau một tháng em sinh, tình cảm vợ chồng, đúng ra là tình cảm chồng dành cho em không còn như trước, cứ vơi dần từ đó. Những lần về của chồng em thưa dần, lời thăm hỏi chủ yếu là con có ngoan không, có chịu ăn chịu chơi hay không. Chồng em vốn tính ít nói nhưng từ khi em sinh còn ít nói hơn nữa, tuy là đi làm mấy ngày mới về một lần nhưng cuộc nói chuyện của 2 vợ chồng đôi khi không vượt quá 5 câu. Khi con hết cữ, anh mới vào ngủ cùng hai mẹ con, còn trước đó có về chồng em cũng ngủ nhà ngoài vì bà ngoại với bà nội thay phiên ngủ cùng cháu.
Bất ngờ và thất vọng với sự lạnh lùng của chồng, cộng thêm việc chăm con nhỏ khá vất vả nên em thường xuyên rơi vào trạng thái chán nản. Khi con được 3 tháng 20 ngày, em để con ở nhà với bà nội, đi làm trở lại với mong muốn tìm được không khí vui vẻ. Tình hình cũng không có gì tốt hơn, chồng em đi làm biền biệt, ít về; hôm nào không về anh lại điện bảo nay làm đêm. Em vâng nhưng biết chắc chắn không phải như vậy, em buồn lắm, cứ đến chập tối lại ngóng điện thoại của chồng.
Đôi khi em nghĩ chồng vô tâm như vậy mình cũng không cần, cứ đi làm về ôm con là được rồi, nhưng chỉ cần nhìn thấy chồng về là cảm xúc trong em lại như muốn vỡ òa. Hôm nào chồng về thì ngồi chơi điện tử rất lâu, em cho con ngủ xong rồi dọn mệt quá cũng ngủ luôn. Từ đó chuyện sinh hoạt vợ chồng như một cái máy, 2 người thực hiện nghĩa vụ với nhau.
Sau khi sinh, anh chưa từng nói câu nào tình cảm, chưa từng có một cái ôm, một cái nhìn trìu mến. Em rơi vào cảm giác cô đơn, hỏi chồng có người khác bên ngoài phải không? Anh bảo không nhưng mỗi lần về nhìn thấy em anh không thấy hứng thú vì em luôn làm anh có cảm giác ức chế.
Nhiều đêm nằm cạnh chồng em thèm được gối đầu vào tay anh, bao nhiêu cảm xúc muốn nói nhưng lại không thể nói thành lời. Em rất yêu chồng, yêu hơn cả yêu con gái mình nhưng em không thể diễn tả đúng nỗi lòng, lúc nào cũng nói với vẻ giận dỗi. Một cảm giác rất khó chịu mọi người ạ, đêm qua em đã khóc, chỉ ước lúc đó chồng kéo em vào lòng và ôm lấy em như một năm về trước thì em sẽ ngủ rất ngon lành. Anh chỉ hỏi có chuyện gì, em không nói, anh quay lưng đi không nói gì. Em thấy chán nản, muốn gạt anh ra khỏi cuộc đời để khỏi bị những cảm giác về anh chi phối đến khổ sở.
Huế
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)