Love appears in moments, how long can I hold a moment, as my moment fades, I yearn to catch sight or sound of you, to feel the surging of my heart erupt into joyous sounds of laughter.

Chris Watson

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hai lần bị đánh ghen nhầm khiến tôi sợ người có vợ
ao đã cảnh cáo mày, đừng để tao đến gặp mày và bố mẹ mày lần thứ ba” và lại điệp khúc đe dọa giết tôi, không cho tôi thành hình người. Đúng là trời biết, đất biết, tôi có giải thích bao nhiêu cũng không ăn thua và tôi lại khóc nức nở vì tức tưởi. (Hoan)
Từ: Dinh Hoan
Đã gửi: 15 Tháng Hai 2012 1:33 CH
Xin chào quý vị độc giả VnExpress!
Tôi nghĩ là nên viết gì đó để chia sẻ cùng mọi người, đặc biệt là các chị đã có gia đình, chồng có tính leng keng và cả những cô gái chưa chồng hãy tỉnh táo hơn, chuẩn mực trong giao tiếp, quan hệ xã hội để không bị khủng bố như tôi. Tôi đã dính vào hoàn cảnh rất trớ trêu, khiến tôi rất buồn.
Tôi năm nay 26 tuổi, hình thức cũng không đến nỗi nào. Tôi yêu đời lắm bởi vì từ bé đến lớn, tôi được bao bọc trong sự quan tâm của gia đình và sống trong những môi trường lành mạnh, tôi lại là người tình cảm. Tôi chưa va vấp và sống rất hồn nhiên. Tôi nghĩ mình chẳng đụng chạm đến ai thì cũng chẳng ai đụng chạm gì đến mình, mọi thứ sẽ bình dị trôi đi. Tôi chỉ mong có thế. Đến khi tôi ra trường, đi làm thì mọi chuyện bắt đầu nảy sinh.
Tôi chưa chồng. Tôi xin vào làm phiên dịch cho dự án liên kết với nước ngoài. Tôi tự tin trong giao tiếp vì tôi có kiến thức và tính tôi lại rất niềm nở, yêu quý mọi người. Rồi một chuyện bất ngờ xảy đến. Hôm đó, tôi đang trong phòng làm việc của chuyên gia, một người đàn ông trạc tuổi bố tôi đứng ngoài cửa văn phòng.
Chuyên gia nhìn thấy bảo tôi ra xem có chuyện gì. Tôi ra hỏi thăm bác đó tìm ai thì bác ta vẻ mặt rất hung dữ và đe dọa sẽ “xử” tôi nếu còn có quan hệ mờ ám với con rể bác ta. Mặt bác ta nổi những gân xanh đáng sợ, tay lăm lăm cầm con dao cắt cây cảnh trước mặt tôi. Tôi hiểu, à bác ta đang đi đánh ghen hộ cô con gái.
Với một cô gái ít va vấp như tôi, tôi rất sững sờ trước tin đó và tức lắm. Nhưng tôi làm sao có thể yêu đương hay cặp kè gì với con rể bác ta được. Tôi không phải kiêu căng, nhưng tôi không thể yêu anh công nhân đó được. Tôi lại gái chưa chồng, điều tiếng này làm sao tôi gánh nổi. Tôi đã khóc vì tủi thân, vì bị oan. Không ai hiểu tôi cả, ngoại trừ sếp của tôi vì sếp hay gặp tôi online vào buổi tối. Sau giờ làm việc là tôi về thẳng nhà, tôi còn chẳng có bạn bè, chẳng chơi bời gì huống chi là cặp kè với người đã có vợ.
Bố mẹ tôi là người hiểu tôi nhất. Sếp đã giúp tôi minh oan nhưng tôi vẫn khó chịu vì bị xúc phạm. Từ đó tin đồn tôi và anh đội trưởng xây dựng có tình ý với nhau. Tôi là phiên dịch nên phải dịch cho chuyên gia và nói với đội trưởng những gì chuyên gia dặn để anh ta bố trí công việc. Nhưng có lẽ do ai đó chơi xấu, ghen ghét với anh đội trưởng.
Bố vợ anh ta đã cao tuổi, vì bảo vệ hạnh phúc của con gái mình mà trà đạp danh dự của con gái người khác, bác ta lại không có một bằng chứng gì chứng minh tôi cặp kè bồ bịch. Cả tình lẫn lý, bác ta đều sai. Anh đội trưởng xấu hổ mỗi khi gặp tôi ở công trường vì khiến tôi mang tiếng oan.
Rồi bẵng đi một thời gian sau, tôi tưởng mọi chuyện êm xuôi thì vừa lúc từ ngoài công trường về, bác ta lại săn tôi và tiến đến gần tôi nói. “Tao đã cảnh cáo mày, đừng để tao đến gặp mày và bố mẹ mày lần thứ ba” và lại điệp khúc đe dọa giết tôi, không cho tôi thành hình người.
Đúng là trời biết, đất biết, tôi có giải thích bao nhiêu cũng không ăn thua và tôi lại khóc nức nở, vì tức tưởi. Tôi dễ bắt nạt thế hay sao, tôi đã làm gì khiến ông ta đến gặp và mạt hạng tôi như vậy? Và sau đó tôi không chịu nổi nữa, lên gặp thẳng trưởng phòng hành chính nhân sự để bác giúp tôi dẹp chuyện này.
Tôi xấu hổ và cả công ty đi đâu cũng đồn thổi chuyện bố vợ anh đội trưởng đến gặp tôi. Tôi nghĩ, ông trời có mắt, mình không làm gì sai thì mình chẳng sợ gì cả. Nhưng tôi vẫn còn bị tổn thương và đến giờ phút này khi tôi rời dự án, thi thoảng nghĩ về việc mình bị xúc phạm, tôi vẫn rớt nước mắt. Vì lúc đó tôi cũng chẳng nhận được một lời xin lỗi nào từ gia đình họ.
Tôi rất quý anh đội trưởng vì anh chăm chỉ và hiền lành. Nhưng chuyện đó xảy ra nên đôi khi muốn nhắn tin hỏi thăm anh em, công việc, tôi cũng chẳng dám. Sau này gặp lại, sao dám nhìn mặt nhau. Bỗng dưng vì hành động nông nổi của ai đó để đánh ghen, ta mất đi một mối quan hệ tốt đẹp.
Còn chuyện khác của tôi. Cũng trong thời gian tôi làm ở đó, tôi có biết một giám sát đối tác khác. Anh ta là người Sài Gòn có giọng nói nghe rất ngọt ngào. Tôi cũng chẳng quan tâm lắm vì ra công trường gặp một hai lần. Anh ta làm quen tôi bằng cách nhờ tôi hỏi báo giá máy in cá nhân vì anh ta cũng cần một chiếc thuận tiện cho công việc. Tôi vui vẻ nhận lời giúp ngay. Và tôi có gọi điện cho anh ta đúng một lần để báo đã có báo giá máy in.
Hai hôm sau đó một phụ nữ giọng Bắc ăn nói rất xấc xược, biết cả tên tuổi, nơi tôi đang làm việc đe dọa tôi là đừng có ý định bồ bịch với chồng chị ta và kể xấu chồng đủ thứ. Tôi chỉ thấy buồn cười và đã giải thích là không có chuyện gì cả. Sự thật là như thế. Chị ta còn vu oan cho tôi là hay nhắn tin cho chồng chị ta vào ban đêm, nhưng điều đó không phải.
Tôi có quen biết chơi bời thân thiết gì mà nhắn tin. Nên tôi coi thường chị ta vì chị ta vu khống và điêu toa để nhằm mục đích giữ chồng. Tôi cũng chẳng đánh giá cao những người đàn ông không kín kẽ và luôn bị vợ đánh ghen. Chắc anh ta cũng không ra gì nên vợ mới thế, không đời nào tôi dính vào.
Khi đi làm chạm mặt nhau ở công trường, tôi cũng bỏ qua như chưa có chuyện gì. Tôi cũng tìm cách không nói chuyện với anh ta để đỡ gặp rắc rối. Về quan hệ thì tôi vẫn giữ vì tôi là người lịch sự. Một hôm anh ta hỏi tôi là có muốn vào công ty anh ta ở Vũng Tàu làm việc không, tôi rất vui trước thiện chí ấy vì tôi có một người chị tri kỷ ở đó, tôi còn trẻ lại chưa vướng bận ràng buộc gì gia đình, chồng con nên tôi có thể đi vào đó sống và làm việc. Tôi cũng thích mảnh đất Vũng Tàu.
Tôi cảm ơn và nói tôi sẽ suy nghĩ, sau dự án có thể tôi sẽ thay đổi chút cuộc sống của mình, nhưng tôi vẫn lưỡng lự vì không dưng người lạ có ý tốt với mình. Tôi cũng cảnh giác.
Trong thời gian đó tôi đã đem lòng yêu sâu nặng một người, nhưng chúng tôi rất kín đáo nên không ai biết. Tình yêu đó rất ngang trái và tôi biết tôi phải rời xa anh vì chúng tôi không thể đến được với nhau trọn vẹn. Tôi đã quyết định xin nghỉ việc để làm chỗ khác, để quên anh. Nhưng càng xa, tôi càng nhớ và đau lòng, thậm chí bị sốc và ốm vì thiếu vắng sự hiện diện của anh trong cuộc sống của tôi. Tôi chưa quen với điều đó. Tôi quyết định viết mail cho anh giám sát công trường đó để tìm cơ hội vào hẳn Vũng Tàu, xa thật xa để bắt đầu cuộc sống mới.
Tôi có bằng cấp, tiếng Anh tốt, tôi có đủ điều kiện cơ bản để xin vào đó làm. Tôi cũng đã hỏi ý kiến chuyên gia tôi đang phiên dịch cho, chuyên gia cũng nói đó là cơ hội tốt cho tôi, công ty đó rất được, lại có người giới thiệu thì sẽ thuận lợi hơn. Nhưng mọi chuyện chẳng đơn giản chút nào. Cũng chỉ có thế thôi tôi lại bị khủng bố tinh thần. Chị vợ anh ta bắt được email của tôi, lại gọi điện, nhắn tin xúc phạm tôi, nói tôi đi chơi, cặp kè, lên giường với chồng chị ta, đủ thứ trên trời dưới đất. Nói tôi là tình nhân, cướp bát cơm manh áo của họ.
Và cô vợ bằng tuổi tôi, nghe chị ta nói cũng là vợ hai vì anh ta có vợ và hai con trong Nam rồi. Ngày xưa anh ta có dự án trên Phú Thọ nên quen chị ta. Lúc đó chị ta cũng khổ vì đời chồng trước. Kể với tôi chính anh là người giúp chị ta viết đơn ly hôn và đưa chị ta đến toà. Và chị ta cũng đã theo anh ta 4 năm nay, có nghĩa lúc đó chị ta mới 22 tuổi, còn quá trẻ. Chị ta nói tôi hãy biết điều không thì sẽ xử theo luật.
Đúng là tôi sốc quá. Tôi không đang tâm phá hoại hay lợi dụng gì ai cả. Tôi đã rất buồn vì chuyện tình cảm của tôi rồi. Chị ta nhất quyết cho rằng tôi và chồng chị ta có vấn đề gì, cứ lải nhải đời chị ta cực đã đành, bị chồng đánh đập, chị ta theo chồng hết nước này nước nọ, cung phụng còn hơn cả bố chị ta vậy mà bị đối xử như thế. Chị ta gọi điện cho tôi, cho tôi nghe lời chị ta chửi chồng, chị ta khóc lóc, sao tôi thấy thương chị ta thế. Giữ chồng sao cần dùng những cách như vậy. Chồng như vậy sao không bỏ quách đi cho xong, sao phải khổ cả cuộc đời. Hay chị ta theo chồng vì có tiền?
Thực lòng mà nói, tôi không có gì đáng phải xấu hổ. Tôi cư xử quan hệ chuẩn mực nhưng lại bị đánh ghen như vậy đấy. Lúc trước chồng chị ta gặp tôi trên công trường, dặn dò là con gái phải biết giữ gìn này kia. Nếu một người hay tin người thì nghĩ anh ấy là người tốt đây, nhưng các bạn nên cảnh giác với những người như vậy. Không thế thì sao bà vợ lại ghê gớm như thế.
Nếu các chị có chồng trong hoàn cảnh này tôi nghĩ là các chị không nên ghen tuông mù quáng như chị vợ kia, hay cả bác bố vợ của anh đội trưởng ở trên. Rõ ràng là tôi bị oan và chồng chị ta hiểu rõ nhất là tôi không hề có gì với anh ta. Tất nhiên tôi tin chắc anh ta cũng là một kẻ không tốt, và tôi cũng không còn ý định nhờ anh ta giới thiệu tôi vào Vũng Tàu làm nữa.
Thời gian sẽ giúp tôi quên chuyện buồn và tôi sẽ có đủ nghị lực để vượt qua tất cả. Còn các bạn gái chưa chồng, nếu vào hoàn cảnh của tôi không biết các bạn sẽ xử lý như thế nào. Tôi chỉ thấy bị tổn thương nghiêm trọng. Tôi sợ giao tiếp và đặc biệt là với những người đã có vợ.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)