Tôi không thể cho bạn một công thức thành công, nhưng tôi có thể cho bạn một công thức cho sự thất bại, đó là: cố gắng làm vừa lòng mọi người.

Herbert Bayard Swope

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Gồng mình vượt qua cơn say nắng với em
iờ đây len lỏi trong trái tim của tôi, ngoài bố mẹ, anh em, vợ con còn có một góc khuất dành cho em. Dù em phải ở góc khuất nhưng tôi vẫn nghĩ, vẫn yêu và vẫn theo dõi từng bước chân của em trong cuộc đời này, dẫu biết rằng rất khó khăn để quay lại tình cảm anh trai và em gái như trước đây.
Từ: Anh trai
Đã gửi: 24 Tháng Bảy 2012 10:16 SA
Cuộc sống ngoài “cơm, áo, gạo, tiền” cần có tình yêu để điểm tô cuộc sống thêm phần tươi đẹp, điều này tôi không dám nghĩ cho đến một ngày tôi gặp em. 35 tuổi, lần thứ 2 tôi lại được sống trong cảm giác của một người đang yêu, một tình yêu vô cùng đẹp, đặc biệt, bất ngờ nhưng cũng không kém phần nguy hiểm.
Trong chuyến công tác vừa rồi, tôi gặp em cũng chỉ tưởng là một cuộc gặp gỡ của anh em bình thường, bởi lẽ chúng tôi biết nhau nhiều nhưng ít liên lạc và gặp gỡ, chỉ vì tôi công tác ở Hà Nội, còn em vừa tốt nghiệp đại học ở TP HCM. Với bố mẹ của em, tôi được xem như là người anh cả trong gia đình, tôi đã được tin tưởng và cũng cảm thấy vinh dự vì điều đó. Còn với tôi, tôi coi bố mẹ của em là bố mẹ của tôi.
Thế mà sau khi đưa tôi đi nhậu với bạn bè, trên đường em đưa tôi về khách sạn nghỉ, đi dưới cơn mưa đầu mùa nặng hạt của Sài Gòn, tôi đã vô tình cầm tay em và em cũng để yên như vậy cho đến khi em dành cho tôi một nụ hôn. Cả đêm hôm đó tôi cũng không tài nào ngủ được, tôi lo lắng nhiều hơn là cảm giác khác bởi vì nếu bố mẹ em biết chuyện này thì tôi có còn xứng đáng với niềm tin của bố mẹ em, hay chí ít là trong mắt em tôi có còn xứng đáng là anh trai cả nữa không?
Hai ngày tiếp đó tôi đi làm việc nhưng không lúc nào là không lo lắng và nhớ em. Khi quay lại TP HCM, tôi không tụ tập bạn bè như đã hẹn mà muốn dành hẳn cả buổi tối cho em với tâm nguyện duy nhất là muốn hiểu được suy nghĩ của em. Khi tất cả mọi nỗi niềm được sáng tỏ, thực tế là em cũng mến tôi từ lâu nhưng em biết tôi đã có gia đình rồi nên cũng không thể làm khác được.
Em là người cá tính vô cùng mạnh mẽ trong cuộc sống, trong tình yêu và trong học tập khiến tôi choáng. Em cũng dành trọn cho tôi những gì có thể và tôi cũng đủ tỉnh táo để không làm điều gì đó quá giới hạn và có lỗi, chí ít là với em và với con gái của tôi. Lúc bên em, tôi chỉ ước thời gian trôi chậm lại, tôi chắt chiu và tiết kiệm từng phút để được ở bên em, vì tôi biết khi xa em rồi tôi sẽ buồn và nhớ em như thế nào.
Chia tay em ở sân bay làm cho cả tôi và em đều thấy lưu luyến, tôi ra Hà Nội, quay về với cuộc sống thực tại, có vợ và con gái bé nhỏ đang chờ bữa cơm tối đầm ấm sau một tuần xa cách. Nhưng rồi bữa cơm đó tôi không nuốt nổi bởi nỗi nhớ về em da diết, thương em bởi vì em quá nhỏ bé và cô độc giữa chốn ồn ào nhộn nhịp của thành phố.
Em phải đi lại nhiều, học hành vất vả, ăn uống không đảm bảo càng làm cho căn bệnh dạ dày mãn tính thêm nặng hơn. Tất cả những điều đó cộng với em cấm tôi liên lạc đã làm cho một người đàn ông 35 tuổi như tôi phải mất ăn mất ngủ và chỉ muốn hàng ngày hàng giờ điện thoại nhắn tin cho với bớt nỗi nhớ. Tôi không dám và không đủ can đảm tâm sự với ai ngoài cô con gái 4 tháng tuổi đáng yêu của mình.
Mấy hôm nay tôi chỉ muốn hét toáng lên rằng “tôi yêu em, tôi nhớ em”, tôi cần gặp em hoặc chí ít là nói chuyện với em thôi nhưng tất cả phải kìm nén cảm xúc, tôi sợ cái đầu của mình nổ tung mất em có biết không? Cũng may dịp này tôi đang chuẩn bị chuyển công tác nên vợ nghĩ tôi buồn vì sức khỏe, vì công việc nên cũng không tra hỏi. Vì gần 10 năm nay rồi, tôi đã không làm gì để vợ phải lo lắng về chuyện tình cảm, nếu biết chuyện này chắc vợ tôi cũng bất ngờ và không bao giờ tha thứ cho tôi.
Những ngày tiếp theo tôi cũng không biết nỗi nhớ này có nguôi ngoai dần để cho tôi về với cuộc sống của mình hay không. Tình yêu là thứ không bao giờ có lỗi và tôi cũng có quyền yêu phải không? Giờ đây len lỏi trong trái tim của tôi, ngoài bố mẹ, anh em, vợ con còn có một góc khuất dành cho em. Dù em phải ở góc khuất nhưng tôi vẫn nghĩ, vẫn yêu và vẫn theo dõi từng bước chân của em trong cuộc đời này, dẫu biết rằng rất khó khăn để quay lại tình cảm anh trai và em gái như trước đây.
Chúc em thật nhiều hạnh phúc, chúc cho tôi nhanh chóng nguôi ngoai nỗi nhớ về em để tôi sớm về với cuộc sống và những dự định mà tôi và vợ con đang phấn đấu. Tôi phải gồng mình thật nhiều để mong vượt qua tình yêu này, xứng đáng là người chồng, người cha, và người anh cả của em.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)