An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em yêu cái tật viết sai chính tả của anh
m yêu anh không phải vì anh đẹp trai thành đạt, giỏi giang như những cô gái khác yêu anh. Em yêu anh vì anh hay viết sai chính tả, vì anh luôn trả lời người khác cực kỳ ngắn gọn, nhiều khi chẳng có đầu có đuôi gì hết, vì anh luôn lắng nghe em, hiểu em.
From: Liz
Sent: Sunday, February 17, 2008 5:05 PM
Subject: Gui toa soan: Em yeu anh vi nhung vun vat de thuong
Gửi tình yêu của em,
Em yêu anh nhất, anh biết vì sao không? Vì anh là người đẹp trai nhất trong mắt em, nhưng bạn bè em ai cũng chê anh xấu! Em yêu anh vì anh suốt ngày viết sai chính tả. Khả năng đánh vần của anh phải nói là thật tệ, ngữ pháp của anh cũng tệ luôn. Anh chưa kể cho em nghe hồi học tiểu học anh học đánh vần như thế nào đâu đấy! Nếu bây giờ anh phải học lại lớp một... Em vẫn băn khoăn...
Tuy vậy nhưng anh lại là chàng nha sĩ giỏi giang nhất em từng biết. Ừ! Việc viết đúng chính tả và làm một nha sĩ giỏi chẳng liên quan gì đến nhau đúng không? Em còn yêu anh vì cách ăn nói ngắn gọn của anh nữa. Em chào anh và hỏi: "Anh thế nào rồi?" anh chỉ trả lời vỏn vẹn: "Tốt". Em hỏi anh: "Anh thích môn thể thao nào nhất?", anh chỉ trả lời: "Cờ". Thật là hết biết, nhưng mà em yêu anh.
Không thể hiểu sao em lại yêu một người mà khi nói chuyện chỉ trả lời cực kỳ ngắn gọn bằng vài từ: "có", "không", "tốt", "không biết". Tại sao thế nhỉ? Tại vì anh là người thích lắng nghe. Anh bảo anh thích lắng nghe em cho đến khi em nói hết rồi anh mới trả lời. Anh kiên nhẫn nghe em nói dù em tự thấy những câu chuyện của mình thật vớ vẩn.
Mỗi khi em thấy anh im lặng em lại hỏi: "Anh không thích nói chuyện với em sao?". Anh trả lời thật ngắn gọn: "Không! Anh thích", rồi sau đó anh liền đưa ra những lời nhận xét khiến em ngỡ ngàng vì anh quá hiểu câu chuyện của em, anh lắng nghe em từ đầu đến cuối, không bỏ sót chi tiết nào. Nhưng nhiều lúc anh có vẻ như lơ đễnh, anh dường như chỉ nhìn em nói mà không lắng nghe em gì hết. Em hỏi ý kiến anh thì anh trả lời dịu dàng và hào hứng: "Anh yêu em!". Chắc lúc đó câu chuyện của em thật sự với vẩn.
Đôi lúc em tự hỏi tại sao anh lại yêu em? Quanh anh có rất nhiều cô gái giỏi giang xinh đẹp và chính anh cũng thừa nhận anh có rất nhiều cô "mê"... Em gặng hỏi tại sao họ lại thích anh, anh ngắn gọn: "Không biết!", vậy thì "có bao nhiêu người thích anh?", lại thêm một câu "không biết!". Em hỏi anh: "Thư ký của anh có thích anh không?" (lúc đó em đang nóng hết cả mặt đó!) anh lại trả lời chẳng ăn nhập gì với câu hỏi: "Em lúc nào cũng nghĩ thẳng về người khác" và "Anh yêu em".
Lúc đó em thấy anh coi em cứ như là trẻ con ấy, em hỏi anh đến cùng và câu trả lời nhận được là "không biết" và cuối cùng là "không". "Không biết" hay là "không"? Em yêu anh lắm. Yêu đến chết đi được!
Lúc rảnh anh hay ngồi trước màn hình vi tính và chat với em, em hỏi anh sao không dùng wedcam. À vì anh không muốn mọi người thấy anh ngồi chat chit với cái wedcam được, "uy tín của anh ở đây rất lớn, anh không thể để mất". Anh đang giả vờ ngồi làm việc chứ gì? Lúc đó em thấy anh thật đáng yêu không chịu được.
Em thật tự hào khi được anh gọi là "tình yêu của anh". Khi em nói cho anh biết công việc yêu thích của mình anh khẽ reo lên thú vị: "À, tình yêu của tôi là một họa sĩ" em đã rất hạnh phúc và tự hào. Ôi! Tình yêu của em là một nha sĩ. Nếu như cách đây một năm, khi em chưa yêu anh mà em đọc được những dòng này chắc em cười lăn ra vì nó thật "sến". Thật trẻ con, thật buồn cười, nhưng giờ đây sao em thấy đáng yêu đến thế. Em vẫn thấy buồn cười nhưng mà rất đáng yêu bởi vì em yêu anh.
Em rất thương anh vì hằng ngày anh phải làm việc vất vả. Khi anh đặt lưng xuống giường lúc đó đã gần hai giờ đêm. Vậy mà trước đây, khi em còn chưa biết, em có lúc tự ti về ngoại hình của mình, em hỏi anh: "Anh có ghét em vì tóc của em hôm nay thật xấu không?" hoặc "vì em phải đeo kính lúc chat với anh không?", em đã nghi ngờ câu trả lời của anh: "Sao em lại nghĩ thế? Nếu anh ghét em anh đã đi ngủ rồi, anh rất mệt".
Em hỏi: "Anh đang ở nhà hay đang ở phòng khám?", anh kiên nhẫn trả lời: "Anh đang ở phòng khám, chẳng có lý do gì anh nói dối em!". Khi biết được rằng anh phải ở lại phòng khám đến tận 12 giờ khuya mới về em rất thương anh. Sao anh lại đam mê công việc đến vậy? Em yêu anh...
Em yêu anh không phải vì anh là chàng đẹp trai thành đạt, giỏi giang như những cô gái khác yêu anh đâu. Em yêu anh vì anh hay viết sai chính tả, vì anh luôn trả lời người khác cực kỳ ngắn gọn, nhiều khi chẳng có đầu có đuôi gì hết, vì anh luôn lắng nghe em, hiểu em và vì anh cũng rất yêu em...
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)