They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em yêu anh, người đàn ông đã đeo nhẫn cưới
m chỉ mong sao anh vẫn còn nhớ đến sự tồn tại của em, nhớ đến tình yêu của mình, tình yêu trong sáng như thời học sinh. Chỉ mong hàng ngày được thấy người kia vui vẻ, luôn nở nụ cười là trái tim cũng cảm thấy ấm áp hơn.
Từ: Nhoc Ms
Đã gửi: 23 Tháng Ba 2012 10:29 SA
Anh yêu! Khi em viết những dòng chữ này không biết anh đang làm gì có nhớ em không? Em cứ viết rồi lại xóa, em thực sự không biết bắt đầu như nào để anh hiểu được cảm giác của em lúc này, chỉ biết rằng nỗi nhớ cồn cào trong lòng mà không nói lên lời. Em chẳng thể gọi điện, chẳng thể nhắn tin, càng chẳng thể chạy tới bên anh như một con nhóc bị bỏ rơi vậy.
Chúng ta chưa từng một lần hò hẹn nhưng sao tình yêu chưa bao giờ tắt? Em chưa từng đòi hỏi bất kỳ điều gì ở anh, như phải quan tâm, phải lo lắng hay phải chăm sóc cho em, đưa em đi ăn hoặc những gì tương tự mà những đôi yêu nhau từng làm. Vì em cảm thấy với em những thứ đó thật sự xa xỉ, như cô bé bán diêm thèm đồ ăn, mong mỏi có gia đình trong đêm mưa rét ở câu truyện cổ ngày xưa anh nhỉ?
Ngày anh nói yêu em, em chẳng biết nên vui hay là buồn, tình yêu không do con người tự lựa chọn, tự sắp xếp hoặc mong có là có thể có được. Anh đã có gia đình, bàn tay anh đeo nhẫn, còn em chỉ là một cô nhóc mới ra trường chưa có kinh nghiệm, hay khóc hay cười nhưng lại có cái gì đó khiến anh không thể quên. Tất cả những gì anh dành cho em chỉ là những tin nhắn, và những kỷ niệm ít ỏi đếm trên đầu ngón tay. Vậy điều gì khiến cả anh và em vẫn giữ tình yêu ấy tới tận bây giờ?
Đã một năm rồi mình chưa hôn nhau, em đã rất mong đợi anh có biết không? Mỗi đêm ngủ em đều mong có thể gặp anh trong giấc mơ, hôn anh thật dịu dàng như nụ hôn năm nào. Em biết, anh không thể từ bỏ gia đình, càng không thể chăm lo cho em, nhưng em không quên được anh mà chỉ cảm thấy tình yêu cứ ngày một lớn dần trong tim.
Có nhiều lúc em có cảm giác như nỗi nhớ sắp giết chết em, em chỉ mong hàng ngày có thể là người đi về cùng anh, chăm lo cho anh. Em chỉ là người đến sau, em đã đến quá muộn khi mọi thứ được sắp đặt đâu vào đấy cả rồi nhưng em vẫn yêu, em yêu không cần lý do, không cần bù đắp cũng chẳng cần điều gì quá đỗi xa vời.
Em chỉ mong sao anh vẫn còn nhớ đến sự tồn tại của em, nhớ đến tình yêu của bọn mình, tình yêu trong sáng như thời học sinh vậy. Chỉ mong hàng ngày được thấy người kia vui vẻ, luôn nở nụ cười là trái tim cũng cảm thấy ấm áp hơn. Chúng ta không giấu diếm, cũng không vụng trộm, cũng chẳng làm gì có lỗi, chỉ lặng lẽ trao nhau những ân tình qua ánh mắt mà sao cũng còn cảm thấy ngượng ngùng.
Em chẳng còn biết điều gì sẽ xảy ra sau 5 năm, 10 năm nữa nhưng em tin rằng anh sẽ luôn trong trái tim em, sẽ luôn là người em nghĩ tới đầu tiên mỗi khi buồn phiền hay đau khổ. Em xin lỗi vì đã quá vội vàng khi yêu một người và lại kết hôn với một người, nhưng em biết, anh sẽ hiểu cho em, trước sau gì em cũng phải làm vậy mà thôi. Chỉ có điều để lại trong lòng chúng ta những nỗi buồn, nỗi trống trải quá lớn.
Em từng rất căm ghét bàn tay anh, bàn tay đeo nhẫn. Vậy bây giờ anh có căm ghét bàn tay thô kệch của em không khi nó cũng vừa được đeo lên một chiếc nhẫn giống anh? Biết chẳng thể thay đổi được mà trái tim em vẫn chưa giây phút nào thôi nhớ về anh, anh có biết?
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)