Medicine for the soul.

Inscription over the door of the Library at Thebes

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em sẽ mạnh mẽ để sống cuộc sống không có anh
òn rất nhiều kỷ niệm nhưng mình sẽ quên hết đi nhé, đừng bận tâm tới kỷ niệm nữa. Dẫu biết không có quá khứ thì không có hiện tại nhưng quá khứ đau buồn, đổ vỡ thì nên quên đi để bắt đầu những cái mới tốt đẹp hơn.
Từ: tam hung ha 08vtvn
Đã gửi: 01 Tháng Sáu 2011 12:31 SA
Anh!
Đây là lần cuối cùng em viết cho anh, em biết cuộc sống của em sẽ không có hình bóng của anh đâu nhưng sao em vẫn cứ mơ được hạnh phúc cùng anh. Anh và em cách nhau có 124 km thôi, chỉ mất 2 tiếng là em gặp được anh rồi, bây giờ em sẽ không mong đợi điều đó nữa vì mình đã chính thức chia tay.
Hai năm để em quên đi hình bóng một người, 2 năm để em yêu anh, để mình là của nhau và 2 năm để mình nói lời chia tay. Khi mình quen nhau, em đã kể cho anh nghe về người em yêu trước đây và anh đã hứa sẽ không làm em bị tổn thương, không làm em khóc như người ấy đã từng, rằng anh sẽ mang lại hạnh phúc cho em.
Tối hôm đó em đã khóc, không phải vì người ấy, mà vì anh và bây giờ em cũng khóc vì anh. Lẽ ra em không được yêu anh, không được dành tình cảm cho anh nhiều như thế, lẽ ra em phải chăm chỉ học hành cho đúng tuổi của mình. Có biết bao kỷ niệm mình cùng đi bên nhau, bao tiếng cười, ánh mắt hạnh phúc mình dành cho nhau. Cả những giọt nước mắt mà em không mong đợi sẽ rơi xuống từ khóe mắt của người em yêu và những lời thổn thức từ anh khi anh nói ba mẹ anh phản đối em.
Em đau lắm, ân hận vì những việc làm khờ dại của chính mình nữa. Khi ấy em lại yêu anh nhiều hơn, mình vẫn đến với nhau, vẫn yêu nhau như chưa từng có chuyện gì. Nhìn anh khóc em càng đau và càng phải gượng vì cả hai cùng khóc thì biết dựa vào đâu. Anh và em cùng lau nước mắt, cùng dựa vào nhau đúng không anh?
Em mạnh mẽ nhưng vẫn là con gái, vẫn yếu đuối trước anh, yếu đuối trước lời chia tay của anh đó thôi. Chia tay người ấy, em đã khóc ròng 6 tháng, không đêm nào không khóc, chỉ mình em biết mà thôi. Em đã nói với anh rằng em không thể chịu đựng thêm bất cứ nỗi đau nào nữa, lần thứ bao nhiêu rồi anh? Anh không nhớ hay cố tình không nhớ vậy?
Khi mà em quyết định quên đi hình bóng, ký ức về người ấy để chúng em làm bạn, trò chuyện với nhau đúng như hai người bạn, không còn trốn tránh, e dè nhau thì cũng là lúc anh rời bỏ em. “Mình không đến được với nhau” lúc nào cũng là câu nói này mà lòng dạ em cứ quặn thắt.
Anh có biết em mong ở anh một dòng tin hỏi thăm, một cuộc gọi hiếm hoi hỏi xem em ốm thế nào, đã đỡ chưa đến thế nào không? Gần 2 tuần em ốm anh không được một lời hỏi han trong khi anh chỉ sụt sịt một tí đã làm em lo cuống lên. Có phải vì em quá yêu anh không? Sinh nhật em, nếu em không nhắc chắc anh cũng chẳng biết nó là ngày nào.
Anh được đi chơi với bạn tới nửa khuya trong khi em ở nhà mong một tin nhắn “anh về rồi” của anh. Em không trách anh bỏ em một mình buồn mà trách anh đi chơi về khuya, vì em biết không chỉ mình em lo cho anh. Anh cũng phải có khoảng trời riêng của Anh chứ, em hiểu mà.
Valentine anh chẳng có được một lời chúc mừng, chỉ nhắn tin hỏi qua loa: “nay có đi chơi đâu không”, biết là anh ít quan tâm tới người khác nhưng khi em nhắc anh cũng nên khác chứ. Gọi hỏi em gái anh xem mùng 8/3, 20/10 hai mẹ con có nhận được bất ngờ nào từ anh không thì “Chán lắm, Anh Hai không có tâm lý như người ta nên chả bao giờ có hoa hay quà gì đâu". Em nhắc trước cả mấy ngày mà còn như vậy.
Nhiều lúc chỉ vì thế mà mình giận nhau nhưng rồi lại thôi và cũng lại như thế. Có lúc em phát chán ghét anh nhưng nói ra rồi lại thôi vì thực sự em yêu anh nhiều lắm. Em ham chơi, ham vui nên làm anh phật ý vì chuyện học hành, em xin lỗi. Em đang có vài dự định phải làm trong năm học tới, sẽ không dành nhiều thời gian để chơi như bây giờ được nữa nên có thể em sẽ sớm quên anh thôi. Không dễ nhưng em sẽ làm được, em lạc quan lắm mà.
Còn rất nhiều kỷ niệm nhưng mình sẽ quên hết đi nhé, đừng bận tâm tới kỷ niệm nữa. Dẫu biết không có quá khứ thì không có hiện tại nhưng quá khứ đau buồn, đổ vỡ thì nên quên đi để bắt đầu những cái mới tốt đẹp hơn. Em cảm thấy mình chia tay thế này nhẹ nhàng nhưng cũng rất đau anh ạ.
Em biết ngày mai và những ngày kế tiếp sẽ đến, tất cả sẽ đổi khác từng ngày và rồi thời gian sẽ xoa dịu vết thương cho chúng ta. Không trách quá khứ và tự dằn vặt mình để tâm hồn được thanh thản, nhẹ nhàng và để chào đón những điều tốt đẹp từ cuộc sống, từ những người xung quanh và từ chính mình. Em mạnh mẽ và anh cũng thế nhé.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)