Dịp may ưu ái những ai can đảm

Publius Terence

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em sẽ không khóc vì anh nữa
m buồn lắm, nhiều lúc rơi vào tuyệt vọng không muốn làm gì cả, thậm chí có những lúc đã nghĩ đến cái chết để giải thoát cho mình, để quên được anh. Nhưng em không đủ can đảm và nhẫn tâm làm điều đó khi nghĩ đến bố mẹ. (Vân Anh)
Từ: Vân Anh
Đã gửi: 14 Tháng Bảy 2012 12:41 SA
Hôm nay sẽ là ngày cuối cùng em viết tên anh. Sẽ là ngày cuối cùng em than vãn ỉ ôi về cái số phận bạc bẽo này. Em sẽ không khóc nữa, sẽ cười thật tươi, sẽ không còn những đêm trằn trọc không ngủ được, sẽ không còn những dòng nước mắt lã chã rơi suốt đêm thâu, sẽ không còn những buổi chiều lững thững vẩn vơ vô thức trên những con đường, sẽ không còn những buổi tối trà sữa một mình trên cầu thang. Em sẽ mạnh mẽ.
Đã nhiều lần em định viết một câu chuyện, một tiểu thuyết hay một kịch bản gì đó về cuộc đời mình, về chuyện tình của anh và em nhưng em không đủ can đảm để viết vì em biết em sẽ không thể kìm nén được lòng mình, em sẽ không ngăn được những dòng nước mắt ấy. Hôm nay em chỉ viết một chút thôi anh nhé.
Ngày gặp anh đầu tiên thú thật em không có ấn tượng gì cả, thậm chí anh còn làm em ngại, không biết nói gì khi ở nghĩa trang. Anh nhìn thấy em không nói, không chào em một câu lại còn cái điệu cười tủm tỉm nhìn mà đã ghét. Thời gian trôi đi, em cũng không để ý gì cả, em vẫn là cô bé hồn nhiên vô tư và chưa biết yêu là gì. Thú vị, tình cờ khi em và anh lại học cùng nhau một môn tự chọn. Từ hôm ấy anh bắt đầu nhắn tin “tán tỉnh”, em biết, em thừa biết chuyện ấy từ ngày đầu tiên nhưng em chưa muốn thể hiện.
Em vẫn nhắn tin nói chuyện với anh như một người bạn bình thường vì em chưa sẵn sàng yêu, chưa đủ can đảm để quan tâm đến người khác, em sợ mình sẽ là sao chổi của anh. Em đã kể hết nỗi buồn, những điều ám ảnh, những suy nghĩ ngốc nghếch đã biến em thành đứa thầm lặng không dám yêu thương, thể hiện yêu thương. Anh bảo em ngốc lắm. Em ngốc thế sao anh lại yêu em?
Anh vẽ một nửa trái tim lên bàn tay em “Khi nào cậu nhận lời yêu tớ cậu hãy vẽ nửa còn lại nhé”. Em đắn đo và suy nghĩ lắm khi nhận lời yêu anh. Em đã định nói với anh rằng chúng mình là bạn thôi nhưng em đã không làm được. Em đã yêu anh rồi, em đã không nghe lời mẹ. Em đã yêu người bằng tuổi, anh không đẹp trai, không giàu có, cũng chưa có tiền đồ gì nhưng em cảm nhận được sự an toàn, ấm áp khi ở bên anh bởi con tim giàu tình cảm, nghị lực, quyết tâm của anh.
Ngày em vẽ một nửa trái tim còn lại, e nhớ lắm khuôn mặt của anh lúc ấy. Khuôn mặt ngây ngô sung sướng, anh ôm chầm lấy em. Khi đó em hạnh phúc lắm nhưng cũng buồn cười trước khuôn mặt ngây ngô của anh mà không dám cười to. Em yêu anh nhiều lắm nhưng chưa lần nào em nói “Em yêu anh” với anh cả.
Anh nói anh yêu em, yêu em nhiều lắm và em cũng cảm nhận được sự ấm áp ấy khi bên anh. Chưa bao giờ em nghĩ đến việc anh rời bỏ em cả. Em nũng nịu nói lời chia tay với anh khi thấy anh thờ ơ, cũng chỉ vì muốn anh yêu em nhiều hơn thôi. Tất cả những gì em làm chỉ vì em yêu anh, nhưng chính lần em nói lời chia tay đó đã khiến anh đã rời xa em. Lý do anh nói với em “không hợp”, định mệnh đã khiến em phải mò mẫm tìm hiểu.
Em buồn lắm, nhiều lúc em rơi vào tuyệt vọng không muốn làm gì cả, thậm chí có những lúc em đã nghĩ đến cái chết để giải thoát cho mình, để quên được anh. Nhưng em không đủ can đảm và nhẫn tâm làm điều đó khi nghĩ đến bố mẹ.
Hôm nay em viết những dòng này không phải vì em hết yêu anh, không phải vì em từ bỏ mà em quá nhỏ bé, yếu mềm, không đủ sức giữ được anh. Em sẽ để cho thần tình yêu quyết định. Em sẽ không khóc nữa.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)