Love, like a mountain-wind upon an oak, falling upon me, shakes me leaf and bough.

Sappho

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em không trách anh, chỉ giận mình quá yếu lòng
àng nhiều hạnh phúc, càng nhiều niềm vui anh mang đến càng để lại cho em nhiều đau đớn như xát muối cõi lòng và con tim. Em không hề trách anh, chỉ trách bản thân đã quá yếu lòng không thể quên được anh. (Tam)
Từ: Bang Tam
Đã gửi: 15 Tháng Chín 2011 6:06 SA
Anh!
Em sẽ phải quên anh dù trong lòng em lúc này đang rất nhớ anh. Em cũng không thể tin được rằng mình đã chia tay nhau một cách dễ dàng đến như thế anh ạ. Một tình yêu em đã cố gắng vun đắp, chấp nhận những tổn thương trong trái tim, nén nhịn những hờn ghen, chịu đựng rất nhiều nhưng vì em yêu anh và muốn được ở bên anh, em muốn chỉ yêu một người và dành tình yêu tới một người là anh.
Đến giờ em thấy mình thật ngốc. Giá như em đủ cam đảm chia tay anh sớm hơn thì đến giờ trong lòng em có lẽ sẽ thanh thản hơn rất nhiều. Mình đến bên nhau bằng tình yêu chân thành, không níu kéo, không ràng buộc, tự nguyện yêu thương chăm sóc và nhường nhịn nhau. Anh từng nói “anh sẽ mãi yêu em và muốn được chăm sóc em cả đời”, em biết lúc đó lời anh nói là thật lòng. Anh có biết em đã hạnh phúc thế nào không, nhưng giờ đây tất cả đã hết.
Đã đôi lần em muốn vứt bỏ tất cả tình cảm của hai đứa để giải thoát cho anh và em cũng như để anh hoàn thành cái gọi là “tạo dựng sự nghiệp”. Nhưng anh lại xin lỗi và hứa, để em hết giận và ở lại bên anh, cho đến phút giây lòng tự ái của mỗi đứa trỗi dậy và rồi chúng ta chia xa trong im lặng, ngỡ ngàng. Đến phút giây này em chưa dám trả lời cho mình câu hỏi "tại sao lại như thế".
Em không dám đặt ra những câu hỏi về anh, về em để tự trả lời như trước kia nữa. Em tự dặn mình phải nghĩ tới một điều gì đó để quên anh dù biết hiện giờ chưa thể. Những lúc tim em bỗng thấy nhói đau khi chợt nghĩ tới anh mà không còn anh nữa. Nỗi cô đơn ùa về nhưng em phải nén nước mắt chảy vào trong, em không thể khóc, em phải làm vậy, hy vọng em sẽ quên được anh.
Giờ này anh đang làm gì? Bây giờ em có rất nhiều điều muốn nói, nhưng không biết xuất phát từ đâu, trong lòng em bừa bộn, ngổn ngang cảm xúc. Ngày anh đi quá bất ngờ, quá vội vàng như ngày anh đến, để lại cho em một trời cảm xúc vô vị nhạt nhẽo. Một nỗi đau đè nặng lên con tim em, bóp ngạt con tim bé nhỏ đã đặt quá nhiều hy vọng vào anh, để rồi nhận lấy thất vọng quá cay đắng.
Càng nhiều hạnh phúc, càng nhiều niềm vui anh mang đến càng để lại cho em nhiều đau đớn như xát muối cõi lòng và con tim. Em không hề trách anh, chỉ trách bản thân đã quá yếu lòng không thể quên được anh. Con người vốn hay níu kéo, cứ muốn nắm giữ những điều không thuộc về mình.
Em hiểu mình đang buồn, đang khóc cho một tình yêu không trọn vẹn nhưng em không có quyền sở hữu anh cho riêng nỗi nhớ của mình, rồi mong anh sẽ ở lại bên cạnh em mãi mãi như lời anh đã hứa được. Bởi vì, anh còn có tương lai, hạnh phúc của anh, còn tất cả những gì thuộc về anh mà trong cái thế giới đó không có sự tồn tại của em.
Em có nên hận anh không vì anh không xứng đáng với tình cảm của em, rồi sẽ có người đến với em tốt hơn anh, nghĩ như vậy em có sớm quên được anh không? Biết bao lần đã đặt ra cho mình rất nhiều câu hỏi đại loại như để vượt qua, đôi khi còn tự nhủ với lòng hãy quên anh đi, để anh tìm được hạnh phúc mới cho riêng mình. Nhưng làm mọi cách vẫn không từ bỏ được thói quen quan tâm lo lắng cho anh mỗi ngày, không thể nào quên anh, không thể nào xóa được nỗi đau cào xé tâm can em từng ngày.
Cuộc sống là thế, đôi khi người ta phải biết chấp nhận, mọi người vẫn hay bảo nhau rằng: sau cơn mưa trời lại sáng. Dù thế nào ngày mai mặt trời vẫn mọc, mình lại tiếp tục con đường còn dang dở, dù biết ở một góc khuất nào đó trong tim nỗi buồn vẫn chưa dứt.
Em sẽ cất giữ những kỷ niệm với anh, sự quan tâm yêu thương, những lời nói ngọt ngào, những kỷ vật anh tặng em vào trái tim của mình. Kéo khóa lại để nó ngủ yên mãi mãi và tự hứa với đôi mi của mình sẽ không để bất kỳ giọt nước mắt nào rơi trong những đêm dài lặng lẽ nữa.
Tình online là tình trong chốc lát
Là dã tràng xe cát ở biển Đông
Đường link yêu giờ ai đã bẻ cong
Thế giới ảo, chuyện tình không đoạn kết. 
Anh à, kỷ niệm được chắp nối thành những thước phim quay chậm trên từng lối đi riêng. Ngày xưa chúng mình chỉ yêu nhau nhưng chưa bao giờ một lần tỉnh táo để cùng nhìn về một hướng. Và bây giờ, chia tay nhau là điều phải xảy ra trong đời, nhưng ngẩn ngơ khi chúng ta cùng chạm vào một điều quá đỗi thiêng liêng, đó là cõi thiên đường giờ chỉ còn lại đong đầy nỗi nhớ. Bạn em nói: Hãy để quá khứ ngủ yên và lụi tàn.
Đoạn kết mối tình không một chút tính toán so đo đã kết thúc, giờ chỉ còn lại dấu chấm buồn tuyệt vọng của hành trình tìm kiếm khôn nguôi giữa hai nửa thương yêu, nhưng đã lạc loài nguội lạnh. Theo thời gian chất chồng, đã làm cho em kiên nhẫn ngồi đọc đến thuộc lòng dòng tâm tình sâu lắng sau cùng của anh gửi lại, đang ngự trị trong ngăn kéo đời em.  
Tất cả đã hết rồi! Em chẳng biết mình đang trông đợi gì, mong anh quay lại ư? Em không muốn mình níu kéo khi trong trái tim anh không còn em nữa. Em thật sự không biết mình phải làm sao, mình muốn thế nào. Em chỉ biết là mình không thể bình yên được. Em cười vì anh, khóc vì anh, em nghẹn ngào từng đêm, nức nở khi nhận ra mình chẳng thể quên được anh. Từng ngày dài, em suy nghĩ về anh, về em, yêu thương bay xa, hạnh phúc trôi qua tay.
Trả cho anh những ân tình tha thiết
Cõi lòng em chai đá kể từ đây
Yêu thương kia ngày đó đã đong đầy
Em trả hết cho tim mình trống rỗng 
Còn lại đây con số không vô vọng
Chẳng gì buồn..chẳng tiếc nuối vu vơ
Đời buôn tênh..chỉ còn lại câu thơ
Và mộng hảo bâng quơ làm dấu tích 
Em trả hết cho anh đó ! Nhưng ….
Ai trả cho em những ngày đầu bỡ ngỡ mới quen nhau…
Ai trả cho em những ngọt ngào, hờn dỗi…
Ai trả cho em từng tin nhắn, từng câu nói yêu thương mỗi ngày…
Giờ đây, ai trả cho em những nụ cười hạnh phúc…
Từng đêm khi cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, em chỉ biết nhìn những kỷ vật anh tặng và đọc lại những tin nhắn của anh, nước mắt lại trào ra nhỏ xuống trái tim viết ba chữ “Yêu em nhiều” mà anh đã tặng em trong ngày 8/3. Em thấy tim mình đau buốt, nỗi nhớ anh đến cồn cào, em ôm chặt trái tim anh tặng, cắn chặt môi để không bật lên tiếng khóc rồi dần chìm vào giấc ngủ chập chờn. Giờ đây em chỉ ước mình được yên bình, dù là trong giấc mơ anh ạ.
Thôi anh nhé chắc mình không duyên nợ
Con đò tình không chở được tơ duyên
Nếu cưu mang nặng quá chắc sẽ chìm
Đừng anh nhé, đừng yêu em anh nhé!
Anh à, hãy vẫn sống vui vẻ, vẫn yêu, vẫn cười như anh đã ở bên em. Những người đến sau xứng đáng được nhận những gì chúng ta không được nhận trước đây, anh nhé. Biết đâu em và anh sẽ gặp nhau trên đường đời rộng thênh thang này. Chỉ nên nói "tạm biệt" để biết sẽ không phải chia lìa mãi mãi. Vẫn "tạm biệt" để biết trái tim từng đau đớn như thế nào, vẫn "tạm biệt" để mỗi khi thấy cô đơn ngẫm nghĩ những kỷ niệm và cười thật tươi rồi bước vào cuộc sống hối hả hiện tại.
Anh xã, cho em gọi như vậy một lần này nữa thôi. Chúng mình hãy cùng quên đi những tháng ngày hạnh phúc từng có bên nhau vì giờ có nhớ đến hay nhắc lại, chỉ làm tổn thương trong trái tim mỗi đứa mà thôi. Hãy cứ bình yên anh nhé, nỗi buồn đau nào rồi cũng sẽ qua đi, tình yêu nào rồi cũng có một lối đi mặc dù mịt mù hay rực rỡ.
Luôn cho mình một niềm tin vào tình yêu và cuộc sống giống như trước đây chúng ta đã vượt qua tất cả để đến với nhau vậy. Tình yêu không chỉ duy nhất, anh sẽ tìm được một tình yêu chân thành và kết thúc tốt đẹp rạng rỡ cho tương lai. Hãy quên em đi như quên ngọn cỏ dại bên đường. Chỉ cần giữ lại cho nhau chút kỷ niệm để mỗi khi nghĩ lại có thể mỉm cười: "Một thời để nhớ đã qua".
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)