The more that you read, the more things you will know. The more that you learn, the more places you'll go.

Dr. Seuss

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em không còn lẻ loi từ khi anh đến
nh nhẹ nhàng, không nóng giận và biết lắng nghe tôi nói, bù vào đó tôi là con gái nhưng lại nóng tính và hay hờn giận. Những lúc như thế, anh giống như nước còn tôi là lửa, mỗi lần lửa bùng lên nước lại dập tắt đi, cứ thế lửa quen dần với nước và là bạn lúc nào không hay.
Từ: Lovely
Đã gửi: 30 Tháng Năm 2012 11:16 SA
Tuổi trẻ có nhiều sự vô tư, tôi tin điều đó khi họ chưa vướng bận bất kỳ điều gì. Còn với tôi, tôi đã trải qua những điều nhỏ nhặt của cuộc sống, không được gọi là to lớn nhưng cũng khiến tôi học được nhiều kinh nghiệm.
Trải qua mối tình đầu tan vỡ, tôi như một món đồ chơi bị đá, bị vứt đi, khi cần thì đến không cần thì đi đối với người đó, họ không quan tâm đến cảm xúc, những giọt nước mắt mà không tự nhiên rơi xuống của tôi. Tôi cảm thấy mình lẻ loi, bị xúc phạm nặng nề, không còn gì để tin trên đời này nữa. Tôi bất cần, lạnh lùng và sống như để trả thù những ai làm tổn thương tôi.
Và rồi một ngày, anh đến, nhẹ nhàng và chậm chạp như một chú rùa bò từ từ vào đời sống của tôi, khiến tôi không kịp bảo vệ mình. Anh, do chúng bạn làm mai và gán ghép cho tôi. Lúc đầu, tôi ghét anh kinh khủng bởi lẽ tôi không muốn tìm kiếm ai thêm nữa, tôi quá sợ với sự đổ vỡ, với nỗi thất vọng chán chường, và điều quan trọng hơn anh không thuộc mẫu người mà tôi cần tìm.
Cũng do duyên số, chẳng hiểu vì sao, hay có sự đưa đẩy nào mà vô tình khiến anh và tôi tự tìm đến với nhau, thật là mắc cỡ khi chúng bạn chán nản từ bỏ sự gán ghép thì tôi và anh, 2 người thầm lặng tự tìm đến nhau để tâm sự. Tôi tâm sự và nói với anh tất cả mọi thứ trên đời, những gì tôi đã trải qua, kể cả những bí mật mà tôi chưa từng dám nói với ai.
Anh như một thỏi nam châm hút tất cả những bí mật riêng tư của tôi và tôi vô tư kể. Có lẽ trong bản thân tôi nhận định được rằng anh có thể là điểm tựa, là nơi tin tưởng của tôi sau này và anh giống như một người mà ông trời bắt phải bù đắp tất cả những vết thương trong lòng tôi do người khác gây ra.
Anh nhẹ nhàng, không nóng giận và biết lắng nghe tôi nói, bù vào đó tôi là con gái nhưng lại nóng tính và hay hờn giận. Những lúc như thế, anh giống như nước còn tôi là lửa, mỗi lần lửa bùng lên nước lại dập tắt đi, cứ thế lửa quen dần với nước và là bạn lúc nào không hay.
Anh chăm sóc tôi chu đáo, quan tâm tôi từng chút, xoa dịu từng vết thương trong lòng tôi. Anh hứa sẽ đem đến cho tôi niềm vui và sẽ chiều chuộng chăm sóc tôi suốt đời. Chẳng biết từ đâu tôi lại tin anh như vậy, người ta bảo ông trời đóng một cánh cửa lại mở cánh cửa khác cho mình, ông trời đã vô tình khép cánh cửa đầu tiên đầy mơ ước khiến tôi mất nhiều nước mắt và đau đớn.
Có lẽ giờ đây ông lại mở cho tôi một cánh cửa khác và anh là người bước ra từ đó. Tôi không có thói quen ăn sáng, anh thì lại không đồng ý với thói quen đó của tôi nên thường xuyên nhắc nhở và đi đến biện pháp ép tôi. Nhưng có lẽ anh không biết tôi từ từ tập dần thói quen đó vì tôi nghĩ tới anh. Anh bảo không ăn sáng làm sao có sức khỏe. Phải rồi, nếu không có sức khỏe, tôi bệnh, anh lại lo lắng và không có sức khỏe sao tôi có thể dùng trái tim khỏe mạnh của mình để thương anh.
Tôi hạnh phúc có được điều đó, anh đã nói thương tôi, còn tôi thì đòi hỏi một buổi tỏ tình của anh. Tôi sẽ chờ đến lúc đó vì tôi biết anh không làm tôi thất vọng, vì hiện tại điều kiện chưa cho phép anh thực hiện. Tội nghiệp cho anh và cho cả tôi, nhưng anh luôn động viên tôi cố gắng. Tự bản thân tôi thấy mình không xứng đáng với anh, vì quá khứ tôi đã trải qua biết bao nhiêu chuyện, bản thân tôi luôn mặc cảm với mình.
Liệu tôi có dùng hết tình yêu để dành cho anh không hay tôi lại phải đề phòng như một con nhím sẵn sàng sần gai lên để bảo vệ mình khi bị người khác tấn công. Tôi đã một mình như thế, lẻ loi và cô đơn, một mình bước đi, một mình đứng vững, một mình chịu đựng, một mình chống chọi với mọi thứ trên đời này.
Lúc đó không có anh, tôi quen dần với cuộc sống như vậy. Giờ đây tôi đã không lẻ loi nữa rồi, nhưng tôi lại không đủ lòng tin để giữ chặt anh vì trong tôi lòng tin vốn đã đánh mất. Nhưng tôi sẽ cố gắng dùng hết tình cảm của mình để lo lắng và yêu thương anh, tình cảm có vun đắp mới có được hạnh phúc. Tôi sẽ cố gắng và một điều tôi muốn nói với anh “luôn nắm chặt tay em anh nhé! Và mãi mãi lời hứa của anh phải thực hiện, đừng bỏ em lẻ loi nữa".
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)