Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em không còn cảm nhận được tình cảm của anh
ho dù những món quà nhỏ chỉ là gia vị thêm cho tình yêu đôi lứa nhưng thiếu nó dường như vị ngọt sẽ không còn quyến rũ nữa. Nói là yêu em mà mấy ngày dài không nhắn lấy một cái tin, không còn quan tâm em như trước nữa, và những từ "anh yêu em” giờ đây có thể đếm trên đầu ngón tay. (Thu)
Từ: bùi thu thu
Đã gửi: 08 Tháng Ba 2011 4:21 CH
Anh!
Mình yêu nhau được bao lâu rồi? Mỗi lần gặp nhau em thường tự hỏi bản thân mình như vậy. Em không nói ra bởi vì em biết câu hỏi ấy riêng với anh thật hơi ngốc ngếch. Em biết nếu mình hỏi như vậy sẽ bị một cái cốc đầu nhẹ, một cái bẹo má hay một ngón tay đặt lên bờ môi em để em thôi hỏi. Vì anh biết rằng em tin anh nhưng lại là một cô gái hiếu kỳ luôn đặt ra những điều khó tưởng tượng, những câu hỏi vô lý và bâng quơ đối với người khác.
Em biết câu trả lời cho mọi thứ thuộc về tình cảm hai đứa mình nhưng lại muốn khẳng định nhiều nhiều. So với nhiều đứa bạn, Valentine tuổi 20 của em có thể muộn nhưng với suy nghĩ của em, Valentine đầu tiên ấy lại đến với em sớm hơn em tưởng về thế giới tình cảm của mình. Anh đã đến với em thật nhẹ nhàng và mang lại cho em một mùa đông ấm áp, cảm nhận ấy khác xa với những cảm xúc em có thời còn học sinh.
Cứ như là anh đã sắp xếp được lịch trình yêu của mình ấy, anh từng bảo em sang năm hai học đại học là em sẽ yêu thôi. Trẻ con thật! Em bĩu môi và nói với anh giọng khăng khăng phủ nhận của mình: “Em á? Ra trường em có công ăn việc làm, em mới yêu và chống lầy luôn”. Nhưng rồi anh chỉ cười và nói “anh sẽ chờ em”, sao anh lại đến với em sớm hơn dự định của em vậy? Đúng là không ai có thể khóa cửa tình yêu trong lòng mình.
Nhưng ngày xa anh lên Hà Nội học cũng cách Valentine có một ngày, em đạp xe trên con đường hai bên đường bày bán tràn ngập những hộp socola và những bông hồng đỏ mà lòng em không hết băn khoăn: “Sao hôm qua chia tay xa anh, mình không nhận được quà?”. Rồi em lại tự trả lời dẫu sao mình cũng đã hạnh phúc bên nhau. Em không nghĩ nữa, nhưng nhiều đứa bạn hỏi em nhận được gì, và tất cả tụi nó đều cho rằng em giấu không cho tụi nó biết khi nói rằng mình không được tặng gì. Em cũng mặc kệ.
Có lẽ giờ đây em mới hiểu cái tính mặc kệ, vô ưu vô lo về tình cảm của mình đã biến em thành một người có niềm tin vào mọi thứ giờ trở nên yếu đuối biết bao. 8/3 đến cũng giống như bao cô gái đang yêu khác, người đầu tiên em hy vọng nhận được tin nhắn chúc mừng chính là anh, bởi vì dù cho em yêu anh nhiều đến nhường nào em cũng không mơ mộng rằng sẽ nhận được điều bất ngờ từ người yêu cách xa mình hàng trăm cây số như vậy.
Cho nên chỉ là một tin nhắn thôi anh à. Inbox của em đã đầy những lời chúc vô giá của bạn bè, nhưng sao không thấy tên của anh? Sao em không thấy tình yêu của mình giống như những gì em biết về tình yêu đôi lứa khác. Cho dù những món quà nhỏ chỉ là gia vị thêm cho tình yêu đôi lứa nhưng thiếu nó dường như vị ngọt sẽ không còn quyến rũ nữa. Nói là yêu em mà mấy ngày dài không nhắn lấy một cái tin, không còn quan tâm em như trước nữa, và những từ "anh yêu em” giờ đây có thể đếm trên đầu ngón tay.
Những người bạn xung quanh em, những blog tình yêu em đã đọc, đều nói rằng khi người con trai là mối tình đầu của người con gái, câu nói người con gái sợ nhất bao giờ cũng là: “Anh xin lỗi. Anh không xứng với em. Anh tin rằng em sẽ tìm được một người khác tốt hơn anh”. Em không sợ như vậy, em cũng không hiểu tại sao lại thế. Nếu như kết quả giống như những gì người ta nói, em sẵn sàng xây đắp cho mình một niềm tin mới, cho dù nó không còn mạnh mẽ như niềm tin khi anh đến với em.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)