Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Em không đủ can đảm phá tan ngục tù để đến với anh
A
nh có biết rằng em yêu anh đến nhường nào không? Nhưng em, như mọi người đàn bà khác bị ràng buộc bởi những thứ rất đời thường khác, em không đủ dũng cảm cùng anh phá tan cái ngục tù mà vốn bấy lâu em bị đày đọa.
From: "Prison breakers"
Sent: Monday, November 08, 2010 4:11 PM
Ngày ấy em như con chim vô tư chưa biết yêu, còn anh đã quá lớn, mang một tình yêu lớn dâng hiến cho em, khi con tim em mới biết đập những nhịp đập non nớt thuở học trò. Ngần ấy năm qua, em đã sống với những nhịp sống đời thường của một gia đình bé nhỏ. Em thậm chí không biết thế nào là hạnh phúc.
Em yêu một người, và lấy người ấy làm chồng, mặc nhiên em coi đấy là chuẩn mực. Chuẩn mực của tình yêu, chuẩn mực của hạnh phúc, và chuẩn mực của mọi thứ trên đời này. Cho đến khi em gặp lại anh, cậu bạn em vẫn coi như mọi cậu bạn khác ở lớp học ngày xưa. 13 năm đã làm anh thay đổi và lớn lên rất nhiều. Em chợt nhận ra là mình đã hợp nhau đến bất ngờ.
Những điều mà em không thể mong chờ từ người chồng đầu gối tay ấp thì anh có thể mang lại cho em thật nhẹ nhàng và tự nhiên như thế. Những thú vui hết sức đời thường như đọc sách, xem phim hay những định hướng tương lai, sao anh hợp với em đến thế!
Anh chẳng như những cậu trai em biết. Ở anh vừa có cái bồng bột, non nớt của tình yêu ban đầu, vừa có cái từng trải của người đàn ông lớn tuổi. Anh dịu dàng và lắng nghe em như một người tri kỷ, nhưng vừa mạnh mẽ và quyết đoán như một người tình. Anh mang đến cho em một cảm giác hoàn toàn mới, cảm giác mà em chưa bao giờ có được trong ngần ấy năm qua.
Anh nói rằng anh yêu em suốt cuộc đời này, cho dù điều gì xảy ra đi chăng nữa thì anh vẫn luôn ở bên em. Em điên dại tin theo lời của anh, và em biết rằng niềm tin mình không đặt nhầm chỗ. Em biết rằng chỉ có em, mãi mãi là như vậy trong tim anh vĩnh viễn.
Anh có biết rằng em yêu anh đến nhường nào không? Nhưng em, như mọi người đàn bà khác bị ràng buộc bởi những thứ rất đời thường khác, em không đủ dũng cảm cùng anh phá tan cái ngục tù mà vốn bấy lâu em bị đày đọa. Phải chăng em dần bị đồng hóa và cam chịu với những gì thuộc về hiện tại?
Em không đủ mạnh mẽ để đến với anh như những gì em muốn. Em biết anh vẫn yêu em nhiều lắm. Anh sẵn sàng hy sinh mọi điều vì em. Em là tình yêu đầu tiên của anh, em biết vậy nhưng sao em vẫn yếu mềm. Phía bên kia đồng cỏ có còn xanh?